Phân Phương thuật lại, đồng tu chỉnh lý

[MINH HUỆ 17-10-2021] Năm nay tôi 70 tuổi. Sinh ra và lớn lên ở một ngôi làng, cha mẹ tôi quá nghèo để cho tôi đi học. Cũng như những cô thôn nữ khác, tôi lấy chồng, sinh con, và trải qua bao vất vả mỗi ngày.

Khi đến thành phố mua sắm vào năm 2007, tôi gặp một phụ nữ giảng chân tướng cho tôi về Pháp Luân Đại Pháp, và hỏi tôi đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức đoàn đội chưa. Tôi nói rằng tôi chưa bao giờ đi học, chưa bao giờ tham gia bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ. Cô ấy nói rằng nếu vậy, chỉ cần chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, tôi sẽ được ban phước. Tôi đồng ý rồi ghi nhớ các cụm từ này, và cảm ơn người phụ nữ đó!

Sau đó, tôi trở về nhà, không quên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” cả ngày lẫn đêm. Tôi cảm thấy rất tốt. Một ngày tôi nghĩ, “Mình muốn tìm hiểu xem môn tu luyện này là gì. Mình đã quyết định sẽ không làm việc và kiếm tiền nữa, vì mình muốn tìm kiếm phương pháp tuyệt vời này”.

Tuy nhiên, tôi nên bắt đầu tìm kiếm ở đâu? Vì vậy, tôi đã đi siêu thị, trung tâm mua sắm, trung tâm bán buôn, chợ sáng và những nơi khác mỗi ngày. Về cơ bản, tôi sẽ đi bất cứ nơi nào tôi có thể tìm thấy nhiều người, hy vọng sẽ tìm thấy thông tin về môn tập. Tuy nhiên, dù đã tìm kiếm rất lâu nhưng tôi không tìm thấy gì cả. Ngày tháng trôi qua, tôi tự nói với mình, “Đây là môn tập gì? Biết tìm ở đâu đây? Xin hãy để tôi nhanh chóng tìm ra. Tôi đang rất hồi hộp!”

Sau đó, một người hàng xóm đưa con cô ấy sang nhà tôi chơi. Cô này là mẹ đỡ đầu của con trai tôi, cô ấy thường đến nhà tôi. Lần này, cô ấy nói về một môn tập, và tôi hỏi cô ấy, “Cô đang tập cái gì vậy? Đó có phải là môn mà mọi người đều niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo không?” Cô ấy nói, “Đúng vậy, đó là Pháp Luân Đại Pháp!” Tôi nói, “Cô ơi, sao cô không nói với tôi sớm hơn?” Cô ấy nói, “Ngày nay, Đại Pháp đang bị bức hại và những kẻ hành ác bắt giữ các học viên ở khắp mọi nơi. Chị còn dám luyện không?” Tôi trả lời đơn giản, “Tất nhiên. Có gì mà phải sợ hãi. Tôi không ăn trộm cũng không giật đồ của người khác. Tôi đang cố gắng trở thành một người tốt. Tại sao họ không cho tôi tập luyện!” Cô ấy rất cảm động và quyết định đưa tôi đến điểm học Pháp vào ngày hôm sau!

Sư phụ Lý dạy tôi đọc

Trước tiên, cô ấy giúp tôi có được cuốn sách quý Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của môn tu luyện này. Khi đến điểm học Pháp, tôi lập tức đi vào và thấy một số người đang thay phiên nhau đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi ngồi xuống và nghe họ đọc trong khi ngón tay tôi lần theo các ký tự trong Chuyển Pháp Luân. Mặc dù có một số đoạn không hiểu, nhưng càng lắng nghe những gì các học viên đọc, tâm tôi càng cảm thấy hạnh phúc. Càng nghe, tôi càng cảm thấy thoải mái. Tôi thấy như thể mình là một đứa trẻ bị cơ nhỡ nhiều năm và cuối cùng đã tìm thấy mẹ của mình. Trong lòng tôi biết mình cuối cùng cũng có Sư phụ, tôi muốn theo Sư phụ về nhà!

Sau đó, tôi sẽ cầm cuốn sách để đọc cả ngày. Con gái tôi cười, nói: “Mẹ cứ nhìn vào cuốn sách, nhưng mẹ không biết đọc chữ. Vậy mẹ đang nhìn gì vậy?” Tôi nói, “Mẹ có thể không biết chữ nhưng chữ lại biết mẹ!”

Kể từ đó, tôi thường nhìn thấy những dòng chữ khắp mọi nơi trên tường nhà mình. Tôi nhìn kỹ hơn và tự hỏi tại sao chúng đều là chữ. Điều kỳ lạ hơn nữa là khi tôi mở sách ra đọc, tôi có thể đọc được tất cả các từ, như thể Sư phụ Lý (người sáng lập Đại Pháp) đã thực sự dạy tôi cách đọc. Do đó, dù là ngày hay đêm, tôi vẫn sẽ đọc Chuyển Pháp Luân. Ngay cả khi tôi không ngủ, tôi không cảm thấy buồn ngủ. Sư phụ biết tất cả mọi thứ mà đệ tử đang nghĩ trong đầu!

Sau khi tu luyện Đại Pháp một tháng, tôi cảm thấy mình tiến bộ một cách kinh ngạc. Mỗi ngày, tôi có cảm giác như mình đang ngồi trên tên lửa phóng lên phía trên với tốc độ cực nhanh. Tôi đang bay lên trên qua lớp lớp tầng trời. Tôi cảm thấy bản thân đã thay đổi, và tôi đã được tái sinh. Đó là những ngày hạnh phúc và tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi.

Theo Sư phụ trở về nhà

Sau đó, tôi tiếp tục học đọc Hồng Ngâm. Khi đọc bài thơ thứ 47 “Duyên Quy Thánh Quả” nước mắt tôi đã chảy dài. Không phải Sư phụ đang nói về tôi sao?

“Tầm Sư kỷ đa niên
Nhất triêu thân đắc kiến
Đắc Pháp vãng hồi tu
Viên mãn tuỳ Sư hoàn”

Diễn nghĩa

Duyên quy về quả vị Thánh

“Biết bao năm trời tìm thầy
Một sớm ngày ấy được gặp mặt
Đắc Pháp và tu luyện trở về
Viên mãn cũng lại trở về theo Thầy”

(“Duyên Quy Thánh Quả” Hồng Ngâm)

Mỗi câu thơ của Sư phụ đều sưởi ấm trái tim tôi. Tất cả những khó khăn mà tôi đã trải qua trong suốt cuộc đời đều được an bài để tôi có thể đắc Pháp! Tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn để tìm đạo! Khi tôi đọc tiếp, tôi không thể không gọi lớn, “Sư phụ, cuối cùng con đã tìm thấy Ngài ngày hôm nay. Con nguyện sẽ đi theo Sư phụ cả đời này và không bao giờ quay đầu lại!”

Không bao giờ từ bỏ bất chấp bao gian khổ

Sau khi tôi học Pháp hơn hai tháng, con trai tôi phát hiện ra. Cháu cấm tôi học Pháp. Cháu đã bị tẩy não bởi ĐCSTQ, mà ĐCSTQ lại đang bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Họ bắt các học viên ở khắp mọi nơi ở Trung Quốc. Con trai tôi nói: “Mẹ ơi, mẹ già rồi. Nếu mẹ bị bắt bởi những người xấu đó, mẹ sẽ làm gì? Sao mẹ không ngoan ngoãn ở nhà. Như vậy, sẽ không có điều gì tồi tệ xảy ra”. Sau đó, cháu đã giấu các cuốn sách Đại Pháp của tôi, và thậm chí còn nói những lời không hay với một học viên đang đến thăm tôi.

Một ngày nọ, tôi chân thành nói với con trai mình, “Không ai có thể ngăn cản mẹ tu luyện. Ngay cả khi bố con còn sống, ông ấy cũng không thể ngăn cản mẹ”. Nói xong, tôi mang theo chăn và ra khỏi nhà. Khi đi trên đường, tôi tình cờ gặp con trai của anh trai mình. Cháu bảo tôi đến nhà anh trai tôi.

Tôi ở nhà anh trai 13 ngày và làm việc trong 13 ngày. Anh trai tôi có một công việc kinh doanh nên tôi đã giúp anh ấy vận chuyển than mỗi ngày. Tôi trở nên rất mệt mỏi vì vậy tôi có rất ít thời gian để học Pháp, và không có cơ hội để luyện công.

Một lần, tôi gặp một học viên. Người học viên đã nhìn tôi và nói, “Chị không thể không học Pháp mỗi ngày. Tôi sẽ tìm cho chị một nơi để ở. Có một học viên vẫn còn phòng chưa cho thuê. Chị có thể ở lại đó”. Tôi đến ở nhà của học viên. Bây giờ, tôi có thể học Pháp và luyện công mỗi ngày.

Ở được khoảng một tháng thì con trai tôi biết chuyện và thuê nhà ở khu vực phía Bắc thành phố cho tôi. Con trai đưa tôi đến đó, nói rằng điều này sẽ tách tôi ra khỏi các học viên. Và lúc đó, tôi không thể tu luyện nữa.

Tuy nhiên, tôi đã tìm hiểu về nơi đó và phát hiện ra tòa nhà này cũng có các học viên Đại Pháp khác sống ở đó. Thật tuyệt vời. Một lần nữa, tôi có thể học Pháp và đề cao cùng với các đồng tu. Sau khi ở đó hơn hai tháng, con trai tôi phát hiện những gì đã xảy ra với tôi kể từ khi tôi chuyển đến nơi này. Lần này, cháu nói rằng không thể làm gì hơn được nữa.

Sau đó, con trai tôi đi thuê một căn nhà khác ở khu vực phía Nam thành phố và muốn tôi chuyển đến đó, nói rằng ở đây tôi sẽ không gần người tu luyện. Vừa chuyển đến đó, tôi đã gặp các học viên khi đi mua sắm. Tôi lại tu luyện cùng với các học viên.

Không lâu sau đó, con trai tôi đã phát hiện ra hoàn cảnh hiện tại của tôi. Cháu thở dài và nói, “Pháp Luân Đại Pháp thật là mạnh. Ở khắp mọi nơi đều có người tu luyện. Con thực sự không thể kiểm soát được mẹ nữa. Con thực sự tôn trọng Đại Pháp của mẹ. Tất cả những người tu luyện thực sự có ai đó (ám chỉ Sư phụ) đang trông chừng, nhưng mẹ hãy hết sức cẩn thận.” Tôi nói rằng không ai có thể ngăn cản tôi tu luyện, và rằng kiên định tu luyện trong Đại Pháp là điều đúng đắn, trong khi cố gắng thuyết phục tôi bỏ tu luyện mới là sai. Những người chân tu Đại Pháp đều đang được Sư phụ trông nom, mọi việc đều nằm dưới sự an bài và kiểm soát của Sư phụ.

Một ngày nọ, con trai tôi ra ngoài để phóng sinh. Một nhà sư vào cửa hàng của cháu và ngồi vào một chiếc ghế đẩu. Nhân viên cửa hàng rót cho ông một ít nước nhưng ông không uống. Nhân viên cửa hàng hỏi ông đang tìm ai và ông nói rằng ông đang đợi ai đó. Sau khi con trai tôi quay về, nhà sư hỏi có phải cháu vừa đi phóng sinh hay không. Con trai tôi nhìn nhà sư và nghĩ làm sao ông ta biết được điều đó. Nhà sư nói tiếp, “Thí chủ không cần phải phóng sinh. Hãy trở về nhà và đối xử tốt với vị Bồ Tát cao niên trong nhà của thí chủ đó.” Nói xong, nhà sư rời cửa hàng.

Nhân viên cửa hàng nói với tôi rằng con trai tôi không còn cố gắng kiểm soát tôi nữa. Thông qua việc học Pháp, tôi hiểu rằng đó là Sư phụ đang giúp đỡ và bảo vệ tôi. Sau khi học Pháp, tôi trở nên cởi mở hơn và không còn tính toán những chuyện liên quan đến con trai mình, vì chúng tôi đang tu Thiện. Chúng ta xuất từ bi nhờ tu luyện trong Pháp. Chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có đủ uy lực để mang lại cho các đệ tử Đại Pháp tâm đại từ bi như vậy.

Nhớ lại trải nghiệm đắc Pháp của tôi, đó không phải là một quá trình dễ dàng. Việc tìm kiếm và đắc Pháp thực sự khó khăn, đặc biệt khi tôi phải đối mặt với tất cả các loại can nhiễu. Tuy nhiên, tất cả chúng ta đều được Sư phụ quản. Ngài đã dẫn dắt và hỗ trợ chúng ta từng bước, gia trì chính niệm của chúng ta và an bài từng bước trên con đường tu luyện. Sư phụ đã không bỏ rơi tôi, giúp tôi không nản lòng trước cuộc bức hại. Nhờ vậy, tôi đã có thể tiến bước kiên định cho đến ngày hôm nay.

Xin cảm tạ Sư phụ! Con mãi mãi biết ơn Sư phụ!

Lời người biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm của tác giả tại trạng thái tu luyện hiện tại của họ nhằm mục đích chia sẻ giữa các học viên để chúng ta có thể “Tỉ học tỉ tu.” (“Thực tu” Hồng Ngâm)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/17/心纯念正得大法-432551.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/1/196811.html

Đăng ngày 13-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share