Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Na Uy
[MINH HUỆ 02-01-2022] Khi năm 2021 sắp kết thúc, một quầy thông tin về Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài tòa nhà Quốc hội Na Uy gần cổng Karl Johans ở trung tâm Oslo tiếp tục thu hút sự quan tâm của công chúng. Ngoại trừ một thời gian ngắn [không tổ chức] do các lệnh hạn chế bởi đại dịch vào năm 2020, các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Na Uy đã tổ chức sự kiện này vào thứ Bảy hàng tuần suốt nhiều năm liền với mục đích vạch trần cuộc bức hại đang diễn ra của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với môn tu luyện cả thân và tâm này ở Trung Quốc.
Trong mùa Giáng sinh, bàn thông tin của các học viên chỉ cách Phố Giáng sinh của Oslo một đoạn ngắn, nên nhiều người đi mua sắm đã tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp cũng như việc ĐCSTQ bức hại môn tu luyện này như thế nào.
Những người nán lại quầy thông tin đều có chung phản ứng: Họ nói cuộc bức hại của ĐCSTQ thật kinh hoàng và nhiều người đã ký vào bản kiến nghị kêu gọi chính phủ Na Uy trợ giúp chấm dứt cuộc bức hại. Họ cũng bày tỏ hy vọng rằng tội ác vi phạm nhân quyền khủng khiếp này sẽ sớm kết thúc.
Những người qua đường ký tên vào bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.
Ngay khi nhìn thấy quầy thông tin, cô Wendy India đã dừng chân và tuyên bố, “À, là Pháp Luân Đại Pháp! Tôi muốn ký bản kiến nghị này”. Cô giải thích, “Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là gì. Tôi đã gặp môn tu luyện này vài năm trước và thậm chí đã học các bài công pháp. Tôi yêu Pháp Luân Đại Pháp!”
Cô Svahni Brith là một nghệ sỹ. Cô đã ký vào bản kiến nghị sau khi biết các học viên bị bức hại tàn bạo ở Trung Quốc vì đức tin của họ. Cô nói, “Tôi biết ĐCSTQ tà ác như thế nào!” Cô cho rằng việc chính quyền này mổ cắp nội tạng từ các học viên bị giam giữ là một hành vi coi thường mạng sống con người . Cô đề cập đến hành vi che đậy của ĐCSTQ đã dẫn đến sự lây lan virus COVID trên toàn thế giới, như một ví dụ về sự thiếu tôn trọng sinh mạng của ĐCSTQ. Cô nói: “Nếu ĐCSTQ công bố sự thật ngay sau khi phát hiện ra chủng virus này, thế giới đã có thể thực hiện các biện pháp giải quyết và có lẽ chúng ta đã tránh được thảm họa toàn cầu này.”
Cô Svahni Brith ký bản kiến nghị và cho biết cô hy vọng cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc sẽ sớm kết thúc.
Cô Lisa và cô Rebecca không quen biết cô Synne và cô Minda Høy, nhưng cả bốn người phụ nữ này đã tình cờ đi mua sắm cho dịp Giáng sinh vào ngày cuối tuần. Họ đã dừng chân trước quầy thông tin và có cùng quan điểm về tội ác vi phạm nhân quyền tồi tệ của ĐCSTQ: “Cuộc bức hại này thật điên rồ”, “Chúng tôi không thể để cho những điều như thế xảy ra” và “Ký bản kiến nghị nhằm phản đối cuộc bức hại này là điều chúng tôi cần làm.”
Cô Lisa (bên trái) và cô Rebecca ký bản kiến nghị để thể hiện sự ủng hộ của họ đối với các học viên Pháp Luân Công.
Cô Synne (bên trái) và cô Minda Høy ký bản kiến nghị để bày tỏ sự ủng hộ của họ đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Cô Helene, cô Immy, cùng các bạn đều đang theo học tại Đại học Oslo. Họ đã trò chuyện với các học viên suốt một thời gian dài và nghe kể về một số hình thức tra tấn của ĐCSTQ đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cô Immy nói, “Cuộc bức hại này thật khủng khiếp và chúng tôi chưa bao giờ nghe nói đến nó. Bây giờ chúng tôi muốn giúp chấm dứt nó. Đây là một vấn nạn nghiêm trọng.”
Cô Immy (thứ hai bên trái), cô Helene (thứ ba bên trái), và một người bạn (thứ nhất bên phải) ký bản kiến nghị sau khi biết về cuộc bức hại.
Bà Solvieg, hiện ngoài 80 tuổi, đến từ miền Tây Na Uy. Bà đến Oslo cùng con gái Svanhild để mua sắm dịp Giáng sinh và trải nghiệm không khí Giáng sinh của thành phố này. Quầy thông tin về Pháp Luân Công đã thu hút sự chú ý của họ. Bà Solvieg cho biết bà đã từng đến Trung Quốc trong một chuyến du lịch và cả bà và con gái bà đều biết rằng chế độ này đang bức hại nhiều công dân của nó. Sau khi ký vào bản kiến nghị, bà Solvieg nói, “Xã hội phương Tây không được giữ im lặng về điều này. Họ phải sát cánh cùng nhau để phản đối cuộc bức hại này.”
Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì?
Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) được Đại sư Lý Hồng Chí lần đầu truyền xuất ra công chúng vào năm 1992 tại thành phố Trường Xuân, Trung Quốc. Tới nay, môn tu luyện này đã truyền đến hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn cầu. Với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn cùng năm bài công pháp nhẹ nhàng, môn tu luyện đã được hàng triệu người đón nhận và bước vào tu luyện, họ đều được trải nghiệm sự đề cao cả về sức khỏe lẫn tinh thần.
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), coi sự phổ biến ngày càng mạnh mẽ của môn tu luyện này là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của Đảng, nên đã ban hành lệnh cấm vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.
Trang Minghui.org đã xác nhận hàng nghìn học viên đã mất mạng trong 22 năm qua vì bị bức hại. Con số thực tế được cho là còn cao hơn nhiều. Nhiều người hơn nữa đã bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ.
Có bằng chứng cụ thể cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại các học viên bị giam cầm để thu hoạch nội tạng của họ và cung cấp cho ngành công nghiệp ghép tạng.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/2/436214.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/3/197954.html
Đăng ngày 09-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.