Bài viết của Hiểu Lan, một học viên Pháp Luân Công ở vùng Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-05-2011] Tôi là một học viên Pháp Luân Công 48 tuổi ở vùng Đông Bắc Trung Quốc. Vào sáng ngày 2 tháng 5 năm 2008, khi tôi đang nấu ăn trong bếp, tôi đã thêm một ít than vào lò để lửa cháy to hơn. Khi tôi quay lại để lấy một số thứ ở bên cạnh lò, một tiếng nổ đinh tai xuất hiện. Hoá ra trong than có lẫn một ít thuốc nổ bị vùi trong đó, nhưng tôi đã không nhìn thấy nó. Khi tôi thêm than để lửa cháy to hơn, thuốc nổ đã bắt lửa.
Một số các mảnh vỡ từ vụ nổ đã găm vào phía bên trái người tôi, nó giống như có cái gì đó đâm vào tim tôi. Dường như một nửa người tôi bị đốt cháy và tim tôi đau dữ dội. Khoảnh khắc đó tôi đã cầu cứu Sư Phụ từ trong tâm, “Sư phụ, xin Ngài giúp con.” Là một học viên tu luyện nhiều năm, tôi hiểu rất rõ rằng tôi sẽ được Sư phụ che chở nếu tôi một mực tin tưởng vào Sư phụ và cầu xin sự giúp đỡ từ Ngài mỗi khi gặp một tai hoạ.
Tôi kéo quần lên và thấy chân mình bị chảy máu. Thậm chí ngay cả quần áo lót của tôi cũng bị vụ nổ xé thành nhiều mảnh.
Em trai và em gái tôi chạy đến khi nghe thấy tiếng nổ và nhìn thấy một ít thuốc nổ vẫn còn găm trên lưng tôi. Họ ngay lập tức đưa tôi đến bệnh viện. Bác sĩ đã cho tôi chụp X-quang và siêu âm màu.
Bác sĩ nói, “Thật là kỳ lạ, có hơn ba mươi mảnh vỡ găm vào người chị nhưng lại không làm tổn thương các dây thần kinh hoặc bất kỳ vùng nào quan trọng khác ngoại trừ ba mảnh rất gần tim. Chị gần như đã chết, nhưng thực sự chị đã gặp may.”
Sau khi tôi về nhà, tôi thấy chân của tôi bị thâm tím và sưng tấy, khiến tôi không thể co chân lại. Các mảnh vỡ đã khoét thành nhiều lỗ trên chân của tôi, làm chảy rất nhiều máu, nhưng tôi không cảm thấy đau. Những người chứng kiến tình trạng của tôi đã rất lo lắng, nhưng tôi không sợ bất chút nào vì tôi tin chắc rằng Sư Phụ sẽ giúp tôi hồi phục. Vì vậy, tôi vẫn làm việc nhà như bình thường.
Nhiều người hàng xóm đến thăm tôi tỏ vẻ rất lo lắng. Nhưng họ đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng tôi đã hành xử cứ như không có việc gì xảy ra. Tôi nói với họ: “Tôi tập Pháp Luân Công và tôi được Sư Phụ Lý bảo vệ. Đừng lo lắng, tôi sẽ ổn thôi.” Họ khó có thể tin lời tôi nói.
Không lâu sau, tôi lại hoàn toàn bình phục và không có bất kỳ vết sẹo nào để lại từ vết thương.
Hàng xóm của tôi nghe chuyện đó và nói, “Câu chuyện của bạn thật sự là kỳ diệu. Pháp Luân Đại Pháp thật sự tuyệt vời!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/5/23/身体被雷管崩进三十多个金属片之后-241062.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/5/29/125622.html
Đăng ngày 12-6-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.