Bài viết của Ngọc Tử Lăng, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 09-07-2021] Kể từ năm 1999, rất nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bức hại ở các mức độ khác nhau. Hơn 22 năm trôi qua nhưng họ vẫn đang vững bước trên con đường tu luyện của mình, kiên định giữ vững đức tin, truyền bá chân tướng và “trở thành làn nước trong xanh giữa thế gian ô trọc.“ Họ đã khiến cả thế giới xúc động bằng lòng từ bi và triển hiện ra sự vĩ đại giữa người thường.

Helen Dong, hiện là cư dân Hoa Kỳ, đắc Pháp ở Trung Quốc vào năm 1994, năm năm trước khi diễn ra cuộc bức hại.

“Câu chuyện của tôi rất bình thường, và những gì tôi làm cũng rất bình thường,” Helen nói. “Đối mặt với cuộc bức hại tàn bạo này, nhiều học viên ở Trung Quốc đã làm được tốt hơn tôi. Họ kiên định bất động, và vẫn giảng chân tướng dù sống trong một môi trường tà ác như vậy. Uy lực phi thường của Sư phụ và Đại Pháp đã cho phép các học viên tu tốt như vậy”.

Tham gia các buổi giảng Pháp của Sư phụ và tu tâm từ bi

Helen may mắn được tham dự các buổi giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí tại thành phố Trịnh Châu vào tháng 6 năm 1994. Cô nhớ lại: “Đã nhiều năm trôi qua nhưng khi tôi nghĩ lại về các buổi giảng Pháp, tôi vẫn cảm thấy rất xúc động. Sư phụ luôn từ bi và nhân từ, tôi cảm thấy rất xúc động, giống như thể tôi đang gặp người thân của mình. Trường năng lượng rất mạnh và bàn tay của tôi rất ấm. Thân thể của tôi cũng cảm thấy rất thoải mái.”

Một tuần trước khi diễn ra buổi giảng Pháp Helen đã đến nhà một người đồng nghiệp. Ở đó cô nhìn thấy bức chân dung của Sư phụ được treo trong phòng khách, trong lòng cô chợt dâng lên một cảm giác kính trọng sâu sắc. Cô bạn đồng nghiệp nói với cô rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và trở thành người tốt hơn. Helen nhớ lại: “Tôi cảm thấy như có một luồng điện chạy khắp cơ thể tôi.” Đồng nghiệp của Helen cũng bảo cô rằng Sư phụ sẽ tổ chức các buổi giảng Pháp ở thành phố Trịnh Châu vào tuần sau. Helen quyết định sẽ tham dự. Cô đã mua vé tàu và đặt phòng khách sạn.

Helen bắt đầu tu luyện sau khi tham dự các buổi giảng Pháp của Sư phụ. Cô đã tuân thủ nghiêm ngặt các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp ở nhà và ở nơi làm việc của mình để trở thành một người tốt hơn, tu tâm và trở nên từ bi hơn.

Cô nhớ lại: “Ở nơi làm việc tôi không phàn nàn, việc nặng việc khó người khác không làm tôi đều đi làm. Tôi là một kế toán viên nên thường phải làm thêm giờ. Khi con trai tôi học tiểu học, tôi thậm chí còn mang cháu đến chỗ làm để tôi có thể làm thêm giờ. Đây là điều mà có lẽ tôi sẽ không thể làm được trước khi chưa tu luyện. Nếu không tu luyện, chắc chắn tôi đã bắt đầu phàn nàn.”

Helen đã nghỉ làm nhiều ngày để chăm sóc cho mẹ chồng khi bà bị bệnh, và sau đó tự nguyện trở thành người chăm sóc chính cho mẹ chồng khi bà xuất viện. Mẹ chồng khen cô và nói: “Con dâu út của mẹ là người tốt nhất, thiện nhất.”

Helen nói: “Nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ con sẽ không làm một việc như vậy. Mẹ chồng tôi có các con trai con gái, không cần tôi quá phận.”

Con trai bắt đầu tu luyện sau cuộc bức hại

Không lâu sau cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp diễn ra vào năm 1999, con trai của Helen đã quyết định bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cậu bé đã xem những phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trên TV và biết rằng có gì đó không đúng. Cậu muốn xem các video giảng Pháp của Sư phụ và tự tìm hiểu thêm về môn tu luyện. Mỗi tối cậu bé đều xem video bài giảng của Sư phụ, sau khi làm xong bài tập về nhà.

Helen cho biết quá trình tu luyện của con trai cô chứng tỏ rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không chỉ tà ác ngu xuẩn mà còn mất lòng dân. Những người sáng suốt luôn có thể hiểu và tự phân biệt, vì sự thật luôn giành phần thắng.

Helen nhớ vào khoảng thời gian đó cô đã đọc một bài tiểu luận bằng tiếng Trung của con trai mình. Trong bài tiểu luận cậu bé viết về những thay đổi mà cậu thấy ở mẹ sau khi bà bắt đầu tu luyện, và mẹ cậu đã trở nên rất từ bi như thế nào.

Cậu bé viết: “Tôi luôn ở bên mẹ và chứng kiến bà trở thành một người tốt hơn như thế nào. Dù có mệt mỏi hay tay xách nách mang, bà vẫn luôn đứng lên và nhường chỗ cho người khác. Mẹ tôi cũng làm thêm giờ và thỉnh thoảng đưa tôi đi cùng. Bà làm tất cả những công việc mà người khác từ chối làm. Mẹ tôi rất tốt bụng và bà đúng khi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.” Giáo viên chấm bài văn với dòng chữ: “Không cho điểm.”

Helen nói: “Tôi có chút lo lắng khi thấy phần phê bình của giáo viên. Tôi lo lắng cho cháu. Nhưng con trai tôi không bao giờ đề cập đến nó và tôi chỉ biết về nó nhiều năm sau đó. Con trai tôi rất biết nghĩ cho người khác. Trải qua một chuyện như thế khi còn nhỏ như vậy, tôi không biết cháu đã phải chịu đựng bao nhiêu.”

Nói sự thật, đều là lời thật

Vào tháng 3 năm 2001, Helen bị đã bắt giữ bất hợp pháp trong lúc đang treo biểu ngữ giảng chân tướng. Cảnh sát nói với cô rằng: “Chị sẽ được thả ra ngay sau khi tuyên bố rằng mình sẽ không tu luyện nữa.”

Helen đáp: “Tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt hơn. Tôi sẽ tiếp tục tu luyện. Nếu tôi nói với anh rằng tôi sẽ không tu luyện nữa thì chính là tôi nói dối.”

Cảnh sát nói: “Thì chị có thể chỉ nói là “tôi sẽ không.”

Helen đáp: “Tôi cũng sẽ không thể nói là ‘Tôi sẽ không.’ Điều đó cũng là nói dối.”

Viên cảnh sát không biết phải làm gì nên bèn bắt Helen quỳ xuống nền nhà.

Helen nói: “Tôi không phạm tội gì cả. Tôi sẽ không quỳ. Tại sao tôi phải quỳ? Anh không thể đối xử với tôi như một phạm nhân được.”

Helen không để ý đến cảnh sát và giúp người gác cổng cất mấy chiếc cốc. Hai cảnh sát ở đó đã đứng ngây ra nhìn.

Helen nhớ lại: “Khi ấy tôi không sợ hãi và cũng không có ác cảm. Tôi chỉ đơn giản nói sự thật, đều là lời thật.”

Helen đã hỏi mấy vị cảnh sát rằng: “Tại sao các anh phải bắt giữ tôi? Tôi là một người tốt đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đây là một việc đúng đắn.”

Cảnh sát đã gọi cho người nhà của Helen để gây áp lực cho cô và em trai của Helen đã bảo với cô rằng: “Chỉ cần chị nói chị sẽ không tu luyện nữa thì họ sẽ thả chị ra.”

Helen đáp: “Chị không thể nói giống như vậy được. Em biết chị chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và chị phải nói sự thật.”

Em trai cô không nói gì được nữa.

Cảnh sát không biết phải làm gì với Helen nên họ đã chuyển cô đến một trại tạm giam. Lính canh trong trại tạm giam đã không cho Helen ngủ và buộc cô phải đứng úp mặt vào tường. Một vài lính canh còn trói tay một người học viên khác treo lên trong gần hai tuần. Helen đã chăm sóc cho học viên này mỗi ngày và bón cho cô ăn.

Helen đã không phối hợp với các lính canh trong trại tạm giam và thậm chí còn giảng chân tướng cho một tên trộm. Cô nói cho tên trộm nghe về Pháp Luân Đại Pháp và kẻ trộm này đã xúc động đến rơi nước mắt. Tên trộm nói: “Các lính canh sẽ không bao giờ nói cho chúng tôi biết làm thế nào để trở thành người tốt hơn trong khi chúng tôi bị nhốt trong đây. Chỉ có các học viên Pháp Luân Đại Pháp mới dạy chúng tôi cách trở thành người tốt hơn.”

Biểu ngữ phát ánh vàng kim

Một tháng sau đó, Helen bị đưa đến trung tâm tẩy não. Có thời điểm vào tháng 5, một số học viên có thể đưa vật liệu vào bên trong để làm biểu ngữ, và các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong trung tâm tẩy não đã làm một tấm biểu ngữ có nội dung “Sư phụ hảo.” Các học viên đã treo nó bên ngoài cửa sổ vào ngày 13 tháng 5, đó là ngày sinh nhật của Sư phụ. Một học viên khác chứng kiến điều này cho biết: “Đó thực sự là phép màu. Tôi thấy rằng mỗi chữ trong tấm biểu ngữ đều tỏa ánh vàng kim.”

Cảnh sát đã dán các khẩu hiệu phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp ở dọc hành lang. Trong khi các sĩ quan đang họp, một vài học viên đã nhanh chóng gỡ bỏ tất cả các khẩu hiệu.

Điều này đã gây ra một chấn động lớn trong trung tâm tẩy não.

Hai tháng sau đó Helen đã được trả tự do sau khi nơi làm việc của cô nộp phạt. Sau đó, cảnh sát không đến nhà Helen để giám sát cô nữa. Họ nhận ra rằng họ không có khả năng ngăn cản cô ấy.

Helen bắt đầu làm các tài liệu giảng chân tướng tại nhà, cung cấp thông tin và các bài viết cho Minh Huệ. Cô cũng in các tài liệu cho các học viên khác.

Sau khi đến Mỹ vào năm 2017, Helen đã dùng rất nhiều cách khác nhau để nâng cao nhận thức về Pháp Luân Đại Pháp cho người Trung Quốc ở nước ngoài. Cô hy vọng rằng họ sẽ không còn bị ĐCSTQ lừa dối và sẽ có thái độ tích cực đối với Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ như vậy họ mới có một tương lai tươi sáng.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/9/427959.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/12/194052.html

Đăng ngày 26-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share