Bài viết của các học viên Đại Pháp ở Toronto, Canada
[MINH HUỆ 26-08-2021] Kính chào Sư phụ từ bi và vĩ đại! Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi là một đệ tử trẻ tuổi đã theo mẹ đắc Pháp từ khi 5 tuổi. Chúng tôi từ Đài Loan di cư đến Canada cách đây 12 năm khi tôi đang học tiểu học. Tôi đã tham gia vào Ban Biên Tập The Epoch Times tiếng Anh vào năm 2020 và cảm thấy thật may mắn khi được làm trong lĩnh vực truyền thông vào thời điểm quan trọng này. Trong suốt thời gian làm việc cho lĩnh vực truyền thông, tôi đã được nếm trải cả những hạnh phúc và đau thương, thành công và thất bại. Toàn bộ những trải nghiệm và thay đổi đối với tôi là điều mà tôi không thể tưởng tượng được trước khi tham gia vào hạng mục.
Lựa chọn công việc sau khi tốt nghiệp
Học kỳ cuối cùng của tôi tại Đại học Toronto là từ năm 2019 đến năm 2020. Thời điểm đó, các bạn tôi đều đang tìm kiếm việc làm và lập kế hoạch cho con đường tương lai của họ. Tôi bắt đầu suy nghĩ về những dự định tôi muốn phát triển.
Ở trường đại học, tôi học chuyên ngành kế toán và đã tham gia tất cả các khóa học nâng cao về kế toán. Nếu tôi muốn hoàn thành việc học và thành công trong ngành này thì tôi phải trở thành một kế toán viên được chứng nhận và có giấy phép hành nghề. Việc này không quá khó đối với tôi và tôi tự tin có thể làm được. Tuy nhiên, tôi đã tự hỏi bản thân: “Đây có thực sự là điều mình muốn? Mình có thực sự muốn tiếp tục đi trên con đường này không?”
Trước đây, tôi đã không có niềm đam mê với nghề kế toán mà tôi theo học vì tôi có thể đạt điểm cao và ngành này dễ tìm việc trong tương lai. Tôi đã tham gia một số lần phỏng vấn xin việc, và khi người phỏng vấn hỏi tôi tại sao tôi muốn gia nhập công ty, hay tại sao tôi muốn làm nghề này, tôi đã không biết trả lời câu hỏi của họ như thế nào. Không phải là tôi không thể trả lời mà câu trả lời thực sự không phải là nguyện vọng của tôi. Tôi không có hứng thú đi theo nghề kế toán.
Tôi tự hỏi, công ty nào mới thực sự là nơi tôi thực sự mong muốn làm việc? Công ty nào khiến tôi muốn cống hiến hết mình vì đam mê? The Epoch Times chính là câu trả lời.
Tôi bắt đầu làm việc cho The Epoch Times vào mùa hè năm 2018. Lúc đó, công ty đang tuyển dụng sinh viên vào thực tập hè. Thấy tôi không có việc gì làm nên mẹ đề nghị tôi hãy nộp đơn vào The Epoch Times. Tôi đã kết thúc việc tham gia nhóm biên tập vào mùa hè năm đó và đã học được rất nhiều kỹ năng như chỉnh sửa video, viết thông cáo báo chí, tìm nguồn cung ứng và quản lý các bài đăng trên mạng xã hội. Tất cả những trải nghiệm này hóa ra lại là những kinh nghiệm quý giá cho tôi. Vào thời điểm đó, có sáu học viên trẻ tuổi khác cũng vào thực tập cùng với tôi, và chúng tôi đã có rất nhiều niềm vui mỗi ngày khi được làm việc, học tập và trò chuyện. Tôi thực sự rất thích quãng thời gian được làm việc cùng các đồng tu.
Vì những trải nghiệm tuyệt vời này mà tôi đã quay lại vào năm sau để xin thực tập một lần nữa tại The Epoch Times. Trong kỳ thực tập thứ hai, điều tốt nhất mà tôi nhận được từ lần thực tập này, chính là việc luyện công và học Pháp đã trở thành một thói quen. Ở The Epoch Times mỗi buổi sáng đều có luyện công và học Pháp chung, và các đồng tu đã mời tôi tham gia cùng với họ. Mặc dù rất khó để thức dậy vào sáng sớm, nhưng mỗi khi tôi hoàn thành xong việc học Pháp và luyện công, tôi cảm thấy cơ thể tràn đầy năng lượng, tâm tôi thật hạnh phúc và viên mãn.
Trong kỳ thực tập thứ hai tại The Epoch Times, tôi đã trưởng thành lên rất nhiều, siêng năng hơn và tôi bắt đầu nhận ra điều gì có thể thực sự làm phong phú thêm cuộc sống của mình và khiến tôi hạnh phúc. Trưởng thành dưới sự bảo hộ của Đại Pháp, tôi hiểu Đại Pháp tuyệt vời như thế nào và tầm quan trọng của việc giảng chân tướng cứu người. Vì vậy, tôi muốn tham gia vào The Epoch Times toàn thời gian sau khi tốt nghiệp để cống hiến và thực hiện thệ ước tiền sử của mình.
Quyết định tham gia toàn thời gian tưởng chừng như đơn giản nhưng lại không dễ thực hiện chút nào. Tôi thường đạt điểm cao ở trường và các bạn cùng lớp hay đến nhờ tôi giúp đỡ vì họ nghĩ tôi thông minh và có năng lực. Đối với người thường, họ sẽ tìm kiếm một công việc được trả lương cao, hoặc tìm cách gia nhập một công ty danh tiếng nào đó để đạt được “thành công” trong sự nghiệp. Mặc dù tôi biết rằng gia nhập The Epoch Times là lựa chọn tốt nhất, nhưng khao khát được nổi tiếng và tâm lý cạnh tranh đã khiến tôi bị dao động.
Tôi cũng lo lắng cha mẹ sẽ không ủng hộ sự lựa chọn của tôi vì họ đã đầu tư quá nhiều tiền cho việc học của tôi. Nhưng may mắn thay, cha mẹ tôi là những người rất cởi mở, họ đã tin tưởng và ủng hộ sự lựa chọn của tôi. Sau khi tham gia The Epoch Times, tôi nhớ một lần khi đang lo lắng về tiền lương của mình thì cha đã nói với tôi: “Thời báo The Epoch Times đang trong giai đoạn đầu nên lương thấp hơn là chuyện bình thường, nhưng làm việc ở The Epoch Times chính là sứ mệnh của con phải không nào?” Sau khi nghe cha nói, tôi không còn phân vân về lựa chọn của mình và cảm thấy rằng Sư phụ đang khích lệ và khai sáng cho tôi.
Sau này, cùng với việc thể ngộ của tôi về Pháp ngày càng sâu hơn, tôi phát hiện ra bản thân luôn có một quan niệm sâu xa rằng làm việc trong lĩnh vực truyền thông sẽ khiến tôi nghèo, nếu làm việc cho một công ty bình thường sẽ chỉ đảm bảo sự ổn định tài chính ở mức trung bình cho tôi. Nhưng đây là một quan niệm không đúng. Làm sao một học viên lại có thể mất đi phúc lành của mình, hoặc những gì chính đáng của mình khi làm công việc Đại Pháp được chứ? Sự giàu nghèo của mỗi cá nhân là được an bài chiểu theo nghiệp lực luân báo mà họ mang theo. Những gì tôi mất đi chính là những tâm chấp trước và chỉ cần tôi bước đi trên con đường Đại Pháp, Sư phụ sẽ an bài những điều tốt nhất cho tôi. Sau khi tôi ngộ ra điều này, tâm trí tôi đã trở nên sáng suốt.
Đề cao bản thân trong công việc
Khi tôi mới gia nhập bộ phận chăm sóc khách hàng, số lượng khách hàng đăng ký tờ báo tiếng Anh đang tăng lên nhanh chóng. Thời điểm đó, chúng tôi chỉ có một nhân viên dịch vụ chăm sóc khách hàng toàn thời gian. Thử thách đầu tiên tôi đối mặt là phải trả lời các cuộc gọi điện thoại để giúp khách hàng giải quyết vấn đề của họ, mặc dù tôi chưa có kinh nghiệm về dịch vụ chăm sóc khách hàng và không quen với việc hướng dẫn sử dụng dịch vụ chăm sóc khách hàng.
Trong cuộc gọi đầu tiên, tôi bị nói lắp và không mạch lạc. Tôi tiếp tục động viên bản thân và loại bỏ ý nghĩ muốn từ bỏ, với sự cố gắng thì cuối cùng tôi cũng có thể sử dụng ngữ điệu tương đối bình tĩnh để giao tiếp với khách hàng. Dần dần, bắt đầu có những khách hàng nói với tôi rằng tôi là nhân viên dịch vụ khách hàng thân thiện nhất mà họ từng gặp, hoặc họ đã được trải nghiệm dịch vụ chăm sóc tốt nhất. Điều này đã khích lệ tôi rất nhiều và tôi rất vui vì bản thân đã được đề cao lên.
Thử thách thứ hai đến ngay khi tôi bắt đầu ổn định với công việc. Trong nỗ lực giảng chân tướng cho người dân Canada, chúng tôi đã phân phát các tờ báo mẫu trên khắp đất nước Canada. Chúng tôi đã nhận được phản hồi rất tuyệt vời và chuông điện thoại reo liên tục, vì vậy công ty đã tuyển thêm các nhân viên dịch vụ khách hàng mới và tìm kiếm các tình nguyện viên để hỗ trợ nhu cầu khách hàng ngày càng tăng. Tôi được giao nhiệm vụ điều phối và đào tạo nhân viên mới từ những điều cơ bản, giải quyết các vấn đề phát sinh mà nhân viên không thể xử lý và giúp các thành viên trong nhóm tìm hiểu các hệ thống dịch vụ khách hàng liên tục thay đổi. Khối lượng công việc đột ngột tăng lên rất nhiều, phát sinh nhiều những tình huống mà tôi chưa từng gặp và không biết phải giải quyết ra sao.
Tôi là kiểu người thích tự mình giải quyết mọi việc và không quen nhờ người khác giúp đỡ, vì tôi nghĩ rằng nhờ người khác giúp đỡ là gây phiền phức cho họ. Mặt khác, tôi muốn thể hiện mình là người có năng lực nên tôi thường cố gắng tự mình giải quyết vấn đề và học hỏi từ những sai lầm của bản thân. Thói quen này khiến toàn bộ quá trình xử lý công việc trở nên rất căng thẳng. Dần dần tôi thậm chí còn nảy sinh tâm đổ lỗi và sợ hãi khi không thể làm mọi việc một cách hoàn hảo. Theo thời gian, tôi trở nên tiêu cực và đôi khi rơi vào trạng thái bất ổn. Tôi biết, nếu mình không khắc phục tình trạng này thì tôi sẽ không thể tiếp tục làm việc ở đây. Nhờ sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi nhận ra rằng mọi người trong nhóm hỗ trợ lẫn nhau là điều bình thường và cần thiết, đó là cách làm đúng đắn để xử lý vấn đề. Tôi cũng nhận thấy bản thân cần phải tu bỏ tâm hiển thị và tâm tranh đấu thì mới có thể phối hợp làm việc tốt nhất cho nhóm.
Khi chính lại những suy nghĩ không đúng, tôi đã giải tỏa được căng thẳng và bắt đầu đối mặt với những thử thách mới một cách tích cực hơn. Suy xét lại, tôi nhận thấy bất cứ khi nào bản thân mất phương hướng thì đó chính là lúc trạng thái tu luyện của tôi không tốt. Sau khi hướng nội, quy chính bản thân, theo kịp việc học Pháp và luyện công, Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ để làm tốt công việc của mình. Tôi trở nên tự tin và đầy can đảm. Tôi không còn đối mặt với những khổ nạn bằng thái độ tiêu cực, bởi vì mỗi khổ nạn là một cơ hội tốt để cải thiện bản thân, và sẽ hối tiếc biết bao nếu tôi bỏ lỡ những cơ hội này, bởi vì tu luyện không chờ đợi chúng ta. Các đệ tử Đại Pháp nên nắm bắt mỗi thử thách như một cơ hội để gây dựng uy đức cho chúng ta!
Mâu thuẫn giúp tìm ra tâm chấp trước
Trong năm qua, tôi đã có một số mâu thuẫn và hiểu lầm với đồng nghiệp của mình, và một trong số đó đã khiến tôi cảm động. Thông thường, tôi luôn cố gắng chịu đựng khi đối mặt với những khảo nghiệm này vì cho đây là tu luyện nhưng trong tâm lại cảm thấy ủy khuất và khó chịu. Trải qua nhiều cuộc xung đột, tôi phát hiện ra rằng sự bao dung theo cách của người thường chỉ cho phép tôi duy trì ở tầng thứ tu luyện hiện tại chứ không giúp tôi đề cao tầng thứ. Tôi vẫn quanh quẩn trong tầng thứ đó một thời gian dài mà không nhận ra điều này sớm hơn, sơ hở này đã khiến cựu thế lực can nhiễu và gây ra các khảo nghiệm ngày càng khó khăn hơn, khiến tôi có nhiều suy nghĩ tiêu cực về môi trường xung quanh.
Tôi nhớ có lần điện thoại liên tục đổ chuông và tất cả nhân viên đều trả lời điện thoại không ngừng, nhưng vẫn có nhiều khách hàng đang chờ máy. Đến bữa trưa, các cuộc gọi thưa dần nên tôi đã đề nghị mọi người tranh thủ thay phiên nhau ăn trưa và sau đó nhanh chóng trở lại làm việc. Không may là đã có một số cuộc gọi đến trong thời gian chúng tôi đi ăn trưa. Người quản lý của tôi đang kiểm tra lưu lượng cuộc gọi theo thời gian thực và thấy nhiều khách hàng đang đợi. Cô ấy đã gọi tôi đến và nói rằng tôi không nên để mọi người đi ăn trưa khi vẫn có khách hàng gọi điện thoại.
Vào lúc đó, tôi cảm thấy cô ấy đã khiển trách sai vì tôi không thể kiểm soát được khi nào đường dây sẽ bận. Tôi coi chuyện này như một quan để tu Nhẫn của mình. Nhưng về sau đã xuất hiện lần lượt những quan khảo nghiệm tương tự thì tôi bắt đầu nhận ra bản thân có những chấp trước ẩn sâu mà tôi cần phải tu bỏ. Trong các lần khảo nghiệm, tôi luôn nghĩ mình đúng nên dù tôi có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì những mâu thuẫn vẫn cứ xuất hiện. Khi tôi nhớ đến Sư phụ đã dạy chúng ta phải luôn luôn hướng nội thì tôi bắt đầu tỉnh ngộ và cố gắng tìm ra những chấp trước ẩn sâu của bản thân.
Trong suốt cuộc đời mình, tôi luôn luôn phòng thủ; Ví dụ, nếu có ai đó hiểu lầm tôi hoặc nói xấu tôi thì tôi cảm thấy khó chấp nhận, cảm thấy tổn thương và đau khổ. Nhưng tâm lý bảo vệ cái tôi là xuất phát từ sự ích kỷ. Tôi nên từ bi, bao dung với người khác và học cách đặt mình vào vị trí của họ.
Trong các mâu thuẫn tôi đã không cố gắng suy xét tại sao người khác nói và cư xử với tôi như thế nên tôi đã không thể tìm thấy những chấp trước ẩn giấu. Tiếp tục nhẫn nại và không chịu hướng nội tìm, tôi đã tự huyễn hoặc bản thân rằng mình đang tu luyện, nhưng trên thực tế không phải vậy.
Những trải nghiệm này khiến tôi nhận ra rằng, khi tôi cảm thấy buồn bực, đó là do tôi đang bị mắc kẹt trong những quan niệm và chấp trước, chỉ cần tôi buông bỏ chúng thì sẽ có thể nhìn rõ hết thảy và loại bỏ được mọi cảm giác tiêu cực.
Sức mạnh của chỉnh thể
Điều khiến tôi rất cảm động khi làm việc tại The Epoch Times là sự giúp đỡ, quan tâm và vị tha của các đồng tu trong nhóm. Trong năm vừa qua, do lượng khách hàng tăng nhanh nên nhiều hệ thống mới ra đời và khối lượng công việc phải xử lý quá nhiều, nhưng mọi người đều chia sẻ và hỗ trợ lẫn nhau.
Trong khoảng thời gian bận rộn nhất, chúng tôi đã có thể tuyển dụng và đào tạo 30 nhân viên dịch vụ khách hàng mới chỉ trong ba tuần. Thật không dễ dàng để có được nhiều nhân viên trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Trong thời gian này, bất cứ khi nào ai đó đăng tin nhắn trong nhóm để nhờ trợ giúp thì các thành viên sẽ trả lời ngay khi họ rảnh và kiên nhẫn giải thích cho nhân viên mới cách trả lời các câu hỏi của khách hàng về việc vận hành công nghệ mới. Người quản lý của chúng tôi nói rằng với một nhóm nhỏ như vậy, việc chúng tôi có thể hoàn thành mục tiêu đã là một điều kỳ diệu. Tôi cũng cảm thấy rằng Đại Pháp đã an bài cho các thành viên trong nhóm làm việc này.
Không giống như các công ty người thường, không có sự cạnh tranh giữa các bộ phận tại The Epoch Times. Dù thuộc bộ phận nào, chúng tôi cũng đều vị tha và sẵn sàng giúp đỡ nhau khi cần thiết. Kể từ khi bộ phận đăng ký khách hàng được thành lập, chúng tôi đã nhận được sự trợ giúp rất nhiều từ các bộ phận khác. Ví dụ, nhóm kinh doanh đã tự nguyện hỗ trợ chúng tôi hết lần này đến lần khác. Bất cứ khi nào chúng tôi cần thêm người để xử lý các cuộc gọi vào đợt cao điểm thì họ đều đến trợ giúp mà không hề phàn nàn, mặc dù họ phải đọc rất nhiều tài liệu đào tạo trong một khoảng thời gian ngắn.
Ngoài ra, tôi cũng muốn cảm ơn các thành viên trong nhóm đã góp ý, trao đổi thẳng thắn để cải thiện hoạt động kinh doanh và giúp nhóm của chúng tôi trở nên chuyên nghiệp hơn. Đáng lẽ nên biết cảm ơn, tiếp nhận các phản hồi và đề xuất, nhưng đôi khi tôi đã không làm được như vậy.
Ví dụ, tôi có một đồng nghiệp thường đề xuất cải tiến hệ thống, quy trình, quản lý và các lĩnh vực khác, nhưng anh ấy luôn đưa ra một cách thẳng thắn và bộc trực. Sau khi xem quy trình làm việc mà tôi đã thiết kế, anh ấy thường nói: “Thiết kế này không hiệu quả, bạn nên làm theo cách này” thay vì nói “Tôi nghĩ làm theo cách này thì tốt hơn”. Tôi cảm giác anh ấy đang chỉ trích mình và thấy thật bất công khi anh ấy không cố gắng tìm hiểu tình hình, cũng như hỏi tại sao tôi lại thiết kế theo cách này, trước khi khẳng định nó không tốt.
Sau khi chia sẻ, anh nói rằng ý của anh không phải để chỉ trích mà là để giúp tôi cải thiện và phát triển. Anh chia sẻ, anh thường cảm thấy biết ơn khi nhận được ý kiến từ người khác vì điều đó giúp anh học hỏi và nhìn nhận vấn đề từ những khía cạnh khác.
Sau khi nghe điều này, tôi bắt đầu hướng nội và nhận ra rằng sự thiếu tự tin, tâm tật đố, và chấp trước vào danh đã khiến tôi hiểu sai những gì người khác nói, thậm chí còn khiến tôi không thể chấp nhận những lời chỉ trích. Sau khi thay đổi thái độ và cách suy nghĩ, tôi không còn cảm thấy khó chịu với người đồng nghiệp đó nữa, thay vào đó là trân trọng tất cả những lời khuyên và phản hồi mà tôi nhận được.
Từ trải nghiệm này, tôi nhận ra rằng miễn sao tất cả các thành viên trong nhóm giao tiếp cởi mở với nhau, đồng thời đặt Đại Pháp lên trên hết, thì chúng tôi sẽ có thể làm mọi việc tốt đẹp nhất.
Lời kết
Đã một năm kể từ khi tôi tham gia lĩnh vực truyền thông toàn thời gian. Mỗi ngày chúng tôi đều nhận được thư từ những độc giả nói rằng The Epoch Times là tờ báo tốt nhất, giúp họ có những suy nghĩ sáng tỏ và đưa ra những lựa chọn đúng đắn trong xã hội rối loạn này. Tôi cảm thấy rất vinh dự khi được làm việc cho một công ty giúp con người hướng tới một tương lai tươi sáng.
Trước khi tham gia truyền thông, tôi nghĩ mình đang tu luyện tốt nhưng sau này tham gia, rồi trải qua nhiều khảo nghiệm, tôi mới nhận thấy mình vẫn còn rất nhiều tâm chấp trước cần tu bỏ. Sư phụ đã giảng cho chúng ra, mọi chuyện xảy đến đều có lý do. Tôi ngộ được rằng khảo nghiệm đến với tôi như vậy là vì đã đến lúc tôi phải tu bỏ tâm chấp trước này, giúp tôi thăng lên một cảnh giới cao hơn để có thể cứu nhiều chúng sinh hơn.
Tôi biết rằng bản thân vẫn còn nhiều thiếu sót và tâm chấp trước. Do những thiếu sót của mình mà tôi mới gặp phải khảo nghiệm ở nơi làm việc và phát sinh mâu thuẫn với các đồng tu. Sư phụ đã dùng chúng để loại bỏ các chấp trước của tôi, để tôi có thể đóng góp tốt hơn trong lĩnh vực truyền thông cứu người. Không gì là không thể chịu đựng được hoặc không thể làm được. Tôi sẽ quyết tâm kiên trì đi trên con đường mình đã chọn và thực hiện thệ ước của mình.
Trên đây là những chia sẻ của tôi khi làm việc trong kênh truyền thông, nếu có điều gì không phù hợp với Pháp, xin hãy từ bi chỉ rõ.
Con xin tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài chia sẻ trình bày trong Pháp hội chia sẻ tâm đắc thể hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Canada năm 2021)
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/26/429947.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/27/194810.html
Đăng ngày 17-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.