Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Vancouver, Canada

[MINH HUỆ 22-08-2021] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi là một học viên Đại Pháp trẻ tuổi người Đài Loan. Tôi đắc Pháp cùng với mẹ vào năm 2001 khi lên 8 tuổi. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện của bản thân trong công việc thường ngày với tư cách là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi.

Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ

Mẹ tôi đã biết đến Đại Pháp thông qua một người chú ở Đài Loan và bắt đầu tu luyện không lâu sau khi chúng tôi nhập cư Canada. Tôi đã cùng mẹ đi đến các điểm học Pháp nhóm và luyện công ngoài trời, nhưng thời điểm đó tôi không coi trọng việc tu luyện. Rất nhiều lần, tôi bỏ đi chơi với những đứa trẻ khác trong buổi học Pháp nhóm thay vì học Pháp. Tất nhiên, cũng có lúc tôi tham gia đọc Pháp cùng với người lớn.

Đại Pháp vô biên, mặc dù tôi đã không tu luyện tinh tấn khi còn là một tiểu đệ tử, nhưng nguyên lý của Đại Pháp đã bám rễ trong trái tim tôi và Sư phụ nhân từ đã bảo hộ tôi. Ở nhà, tôi thường tự mình nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ bằng tiếng Trung hoặc đọc các bài kinh văn khác của Sư phụ. Mẹ cũng sẽ giải thích các pháp lý cho tôi nghe.

Dần dần, khi tôi bận rộn hơn với việc học ở trường và các hoạt động ngoại khóa, tôi trở nên lười biếng và không còn cùng mẹ đi học Pháp nhóm nữa, thay vào đó tôi muốn ở nhà để chơi điện tử hoặc xem ti vi. Thỉnh thoảng, khi cảm thấy buồn chán, khi có thời gian, tôi sẽ học Pháp một mình, nhưng không thực hiện một cách có hệ thống hoặc thường xuyên.

Khi lên cấp ba, tôi đã ngừng học Pháp. Tôi tập trung hết sức vào việc học ở trường để đạt được điểm cao. Trường trung học là một môi trường rất ô nhiễm và đầy cám dỗ, đặc biệt là trong xã hội phương Tây, nhiều học sinh bị cám dỗ bởi những chấp trước của thế gian, chẳng hạn như sắc dục, sống ảo, uống rượu, tiệc tùng, các trò chơi điện tử bạo lực và ma túy. Từ Pháp tôi ngộ được rằng, tất cả những thứ đó đều là xấu và chúng gây ra nghiệp lực cho con người. Một số bạn bè của tôi bắt đầu uống rượu, có bạn trai và tiệc tùng, nhưng tôi vẫn tập trung vào việc trở thành một học sinh giỏi. Tôi tham gia các khóa học danh dự trong suốt thời gian trung học, đến khi lên lớp 11, tôi đã có thể bắt đầu tham gia các khóa học ở cấp đại học thông qua chương trình xếp lớp nâng cao. Khi tôi tốt nghiệp lớp 12, tôi đã đạt được tín chỉ đại học cho tám khóa học, và điều này cho phép tôi bỏ qua các khóa học của năm đầu tiên khi tôi bước vào học trong trường đại học.

Do thành công trong học tập nên tôi ngày càng bị cuốn theo danh vọng và phô trương, và càng ngày càng rời xa Pháp. Vì không học Pháp nên những chấp trước và quan niệm người thường của tôi ngày càng lớn và tôi không còn nghĩ đến tu luyện nữa. Việc học đại học của tôi diễn ra suôn sẻ, tôi bắt đầu nghĩ rằng mình giỏi hơn những người khác, thông minh hơn và học hành chăm chỉ hơn. Tôi đã quên mất rằng chính là Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ và Sư phụ đang chăm sóc cho tôi. Tôi đã lãng phí nhiều năm ở trường đại học, thời thiếu niên tôi đã sống một cuộc sống của người thường, theo đuổi các hoạt động vui chơi ngoài trời với bạn bè, đi du lịch và kiếm tiền. Mặc dù Đại Pháp luôn ở trong tâm trí, nhưng tôi vẫn tự an ủi bản thân với suy nghĩ rằng: Giờ hãy cứ vui chơi và sau này tôi sẽ tu luyện. Tôi đã không ngộ được rằng Sư phụ đang phải gánh chịu nhiều như thế nào để có thêm thời gian cho các học viên đã bị tụt lại phía sau.

Quay trở lại tu luyện và bắt kịp tiến trình Chính Pháp

Với sự dẫn dắt của Sư phụ và sau hàng loạt điểm hóa, tôi đã quyết định quay trở lại tu luyện vào năm 2019, khi tôi 27 tuổi. Tôi vô cùng hối hận vì đã lãng phí quá nhiều thời gian và cảm thấy xấu hổ khi bản thân đã được hưởng lợi từ Đại Pháp và nhận được ân huệ của Sư phụ, nhưng tôi đã không hoàn thành trách nhiệm của mình với tư cách là một đệ tử Đại Pháp.

Thông qua việc thường xuyên đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và các kinh văn khác của Sư phụ, tôi nhận ra sự cấp thiết của việc cứu chúng sinh và tự nhủ mình cần phải bắt kịp tiến trình Chính Pháp. Tôi biết có rất nhiều người có duyên tiền kiếp với mình tại nơi làm việc nên tôi đã bắt đầu giảng chân tướng tại nơi làm việc của mình.

Tôi làm chuyên viên hỗ trợ định cư cho thanh thiếu niên của một tổ chức dịch vụ xã hội. Tôi đã làm việc ở đây gần sáu năm. Công việc của tôi là giúp các học sinh trung học chuyển đến Canada với tư cách là người nhập cư hoặc tị nạn thích nghi với cuộc sống ở đây. Tôi chịu trách nhiệm hướng dẫn các hoạt động để giúp họ kết nối với xã hội, tình nguyện chia sẻ kinh nghiệm, tìm việc làm và hỗ trợ họ khi họ gặp khó khăn ở trường, ở nhà hoặc khi sức khỏe, tinh thần của họ có vấn đề.

Trong công việc, tôi có mối quan hệ tốt với đồng nghiệp. Tôi được người quản lý và các giám đốc, cũng như các giáo viên, phụ huynh và những người trẻ tuổi mà tôi làm việc cùng quý mến. Ngay cả khi tôi không tu luyện, tôi vẫn nhớ đến một số pháp lý mà tôi đã học khi còn nhỏ, tôi biết mình phải trung thực, khoan dung, chăm chỉ và đối xử tốt với người khác.

Người phụ trách của tôi là người đầu tiên tôi giảng chân tướng. Cô là người hay quan tâm đến vấn đề tâm linh. Có một hôm, tôi đến văn phòng của cô và chia sẻ với cô rằng tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chia sẻ với cô về đặc tính “Chân-Thiện-Nhẫn” của Đại Pháp và gửi tặng cô một cuốn sách Pháp Luân Công. Cô đã rất xúc động và nói rằng, trước đây cô đã từng nghe nói về Đại Pháp, và rất mừng cho tôi khi tôi quyết định đi theo con đường tu luyện tâm linh này. Sau đó cô chia sẻ với tôi rằng cô đã dành thời gian để đọc các bài giảng của cuốn sách “Pháp Luân Công”.

Năm 2020, khi đại dịch virus Trung Cộng lan đến Canada, các cuộc họp của chúng tôi chuyển sang trực tuyến. Một ngày nọ, có một người quản lý dự án tình nguyện tham gia cuộc họp trực tuyến của chúng tôi để giúp chúng tôi phát triển một cơ sở dữ liệu mới. Khi tôi tham gia cuộc họp, người phụ trách của tôi đã trò chuyện với người quản lý dự án. Họ chia sẻ với nhau về thiền định, người phụ trách của tôi nói với người quản lý dự án về Pháp Luân Đại Pháp, và giải thích rằng tôi đang tu luyện nên nhờ đó tôi là người rất tích cực và bình tĩnh. Người quản lý dự án nói: “Môn tu luyện này chắc phải rất tuyệt vời, nhìn cô ấy thật hạnh phúc và thoải mái làm sao!” Sau cuộc họp, tôi đã gửi cho người quản lý dự án email có đường dẫn đến trang web Pháp Luân Đại Pháp để học các bài công pháp. Vài tuần sau, người quản lý dự án đã chia sẻ trong cuộc họp nhóm của chúng tôi rằng cô đã tham dự một khóa dạy luyện công ở trên mạng và muốn xem lại để tìm hiểu thêm. Tôi đã rất cảm động về cách mà người phụ trách đã giúp tôi giới thiệu Đại Pháp cho những người khác.

Tháng 5 năm 2019, ba tháng sau khi tôi trở lại tu luyện, tôi đã tham gia vào ban tổ chức để lên kế hoạch tổ chức Ngày hội nhân viên hàng năm của công ty chúng tôi, nhân viên sẽ được mời tham gia các hoạt động vui chơi trong cả ngày được tổ chức vào một ngày làm việc trong tuần. Ban tổ chức dự trù bao gồm: Một đồng nghiệp, người phụ trách của tôi, một giám đốc khác và Giám đốc điều hành công ty của chúng tôi. Khi Giám đốc điều hành chia sẻ rằng cô muốn giới thiệu một hoạt động chăm sóc sức khỏe tại Ngày hội nhân viên để giúp nhân viên cải thiện sức khỏe tinh thần và thể chất, tôi đã đề xuất rằng chúng tôi có thể sử dụng một giờ để tập các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp và giải thích cho họ những lợi ích của thiền định. Tôi đề nghị rằng tôi có thể mời bạn bè của mình làm tình nguyện viên đến dạy các bài công pháp. Ban tổ chức đã rất vui và đồng ý. Cuối năm đó, khi tôi đang quảng bá Shen Yun cho các đồng nghiệp của mình, vị giám đốc điều hành và giám đốc ban tổ chức Ngày hội của nhân viên nói với tôi rằng họ đã xem buổi biểu diễn và đã biết một chút về Đại Pháp. Tôi đột nhiên nhận ra rằng Sư phụ từ bi đã an bài để tôi giảng chân tướng mà không gặp nhiều trở ngại và tạo nền tảng giúp tôi giảng chân tướng cho chúng sinh được dễ dàng hơn.

Tháng 6 năm 2019 trong Ngày hội dành cho nhân viên của chúng tôi, hơn 50 nhân viên đã tham dự và học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Trước toàn thể nhân viên, Giám đốc điều hành chia sẻ rằng cô rất thích các bài luyện công và hỏi xem có điểm luyện công ngoài trời không vì cô muốn đưa con gái đến đó để học.

Năm 2019 cũng là năm mà tổ chức của chúng tôi phải gia hạn hợp đồng với Chính phủ Liên bang Canada, đó là khoảng thời gian căng thẳng đối với các giám đốc, bởi vì nếu họ không đưa ra được một đề xuất tốt thì chính phủ có thể cắt khoản tài trợ cho chúng tôi, và tổ chức của chúng tôi có thể phải sa thải nhân viên. Chính phủ đã cắt giảm nhiều khoản tài trợ ngân sách của chúng tôi trong những năm trước, vì vậy mọi người đều cảm thấy rất lo lắng. Thật ngạc nhiên, sau khi đánh giá đề xuất, chính phủ đã quyết định tài trợ cho tổ chức của chúng tôi số tiền cao mà trước đây chúng tôi chưa từng nhận được, thậm chí nhiều hơn các tổ chức khác tương tự như của chúng tôi. Hợp đồng sẽ được ký cho chúng tôi trong 5 năm. Chúng tôi thậm chí đã có đủ kinh phí để thuê thêm nhân viên. Giám đốc điều hành rất hài lòng và an tâm. Trong thâm tâm, tôi biết rằng chính Đại Pháp đã ban phúc lành cho tổ chức của tôi. Bởi vì người quản lý cấp trên của tôi đã rộng mở vòng tay chào đón Đại Pháp và tạo điều kiện giới thiệu Đại Pháp cho nhân viên của họ! Họ đã được ban phúc lành!

Đúng như Sư phụ đã giảng:

“Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia.” (Luận Ngữ, Chuyển Pháp Luân)

Tu bỏ chấp trước vào danh, lợi và thể diện của bản thân

Mặc dù tôi đã giảng chân tướng và chia sẻ vẻ đẹp của Đại Pháp với người phụ trách và các đồng nghiệp, nhưng trong tâm tôi vẫn xuất hiện cảm giác lo lắng và bất an. Tôi sợ rằng nếu họ có phản ứng tiêu cực khi nghe sự thật thì họ sẽ nghĩ xấu về tôi với tư cách là một nhân viên, và điều đó sẽ làm tổn hại đến uy tín của tôi trong công việc. Nghiệp tư tưởng cũng can nhiễu tôi, liên tục nói với tôi rằng tôi có thể mất việc nếu mọi người nói xấu tôi, hoặc nghĩ tôi kỳ quặc khi chia sẻ về việc tu luyện của bản thân.

Tâm chấp trước này lần đầu tiên bộc lộ ra sau buổi hướng dẫn luyện công cho sự kiện Ngày hội nhân viên của chúng tôi.

Ngày hôm sau của sự kiện, tôi đã nhận được một số phản hồi tiêu cực. Một đồng nghiệp từ đội khác chia sẻ với tôi rằng sau sự kiện này, họ đã đi ăn tối với những người khác trong nhóm của họ, có một số đồng nghiệp người Trung Quốc đã nói tiêu cực về việc học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, và thậm chí còn nói những điều tiêu cực về Shen Yun. Tim tôi đập thình thịch và toàn cơ thể tôi trở nên run rẩy. Tôi cảm thấy như sự lo sợ của tôi đã trở thành sự thật. Nhưng tôi biết đó không phải là trạng thái đúng đắn. Tôi tự nhủ mình phải có trách nhiệm cứu giúp họ, do họ đã bị đầu độc bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Tôi đã cố gắng hết sức để giảng chân tướng cho người đồng nghiệp đó và hóa giải những hiểu lầm mà cô ấy đã nghe. Cuối cùng, cô ấy cảm ơn tôi vì đã chia sẻ thông tin với cô ấy.

Một đồng nghiệp người Trung Quốc đến từ Hồng Kông đang làm việc rất gần với tôi cũng có phản ứng tiêu cực. Anh nói anh đã rất ngạc nhiên và khó chịu khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh đã hẹn thời gian để nói chuyện riêng với tôi về điều này. Anh đã cố gắng thuyết phục tôi không nên tu luyện nữa, vì anh cho rằng bất kỳ tín ngưỡng nào cũng được dựng lên bởi các chính phủ với mục đích để kiểm soát người dân. Anh đã kể cho tôi nghe câu chuyện về những người bạn tham gia vào các hoạt động Phật giáo và họ đã bị mất rất nhiều tiền. Anh cũng đã chia sẻ những quan điểm tiêu cực về The Epoch Times và Shen Yun. Tôi nhận ra rằng người đồng nghiệp này đã không hiểu bản chất tà ác của ĐCSTQ, không tin vào Thần Phật và có cái nhìn tiêu cực về tâm linh. Trong cuộc trò chuyện của chúng tôi, nhiều lúc anh ấy khá căng thẳng, tôi vẫn cố gắng giữ bình tĩnh và giải thích cho anh ấy về giá trị của “Chân-Thiện-Nhẫn”. Phải mất một hồi lâu, khoảng hơn một giờ đồng hồ thì anh ấy mới bình tĩnh trở lại. Cuối cùng, anh nói anh tin rằng việc tu luyện theo những tiêu chuẩn này là tốt.

Trong vài tháng tiếp theo, tôi dần dần giảng chân tướng cho người đồng nghiệp này. Chúng tôi chia sẻ về bản chất tà ác của ĐCSTQ, tại sao The Epoch Times lại quan trọng, văn hóa truyền thống Trung Quốc và giá trị của Shen Yun, đạo đức, lòng nhân ái, v.v. Từng chút một, thái độ của người đồng nghiệp này đã thay đổi. Giờ đây, đôi khi anh nói với tôi rằng anh đang cố gắng chiểu theo tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn” trong cuộc sống và thậm chí còn chia sẻ với các đồng nghiệp khác về tầm quan trọng của lòng từ bi và bao dung. Anh cũng lên án sự tà ác của ĐCSTQ đối với người dân Trung Quốc và thế giới.

Suy xét lại, tôi nhận ra rằng chính việc thiếu chính niệm, chấp trước vào nỗi sợ hãi và danh tiếng của tôi đã tạo ra lỗ hổng cho tà ác lợi dụng, thổi phồng những hiểu lầm và quan điểm tiêu cực của các đồng nghiệp về Đại Pháp. Tôi rất biết ơn Sư phụ đã giúp tôi hóa giải để những người này hiểu được chân tướng. Mặc dù tôi giảng chân tướng trong khi vẫn cảm thấy lo lắng và sợ hãi, nhưng Đại Pháp đã ban cho tôi sức mạnh để tôi có thể tiếp tục cố gắng.

Tôi thậm chí còn sợ hãi hơn khi phải giảng chân tướng cho những thanh niên mà tôi đang trợ giúp, cũng như cha mẹ của họ. Khi làm việc với những thanh niên nhập cư và tị nạn, tôi phải tiếp xúc với các gia đình đến từ khắp nơi trên thế giới, gồm cả Trung Quốc. Tôi sợ họ bị ĐCSTQ đầu độc, nếu tôi giảng chân tướng cho họ thì họ sẽ không đến tham dự các chương trình của tôi nữa. Tâm của tôi nặng trĩu và tôi thất vọng về bản thân vì tôi không thể lấy hết can đảm để chia sẻ với mọi người về vẻ đẹp của Đại Pháp và sự thật về ĐCSTQ. Tôi biết tôi cần phải khắc phục trạng thái tiêu cực này càng sớm càng tốt. Chấp trước vào thể diện của bản thân đã ngăn trở tôi cứu độ chúng sinh. Tôi đã đặt lợi ích của mình lên trên người khác. Tôi cần phải thay đổi và tinh tấn hơn.

Tôi quyết định bước đầu tiên là phải tăng cường học Pháp. Ngoài việc đọc “Chuyển Pháp Luân” bằng tiếng Anh ra tôi còn đọc kinh văn vào buổi tối với một học viên Trung Quốc. Tôi học thuộc Luận Ngữ bằng tiếng Trung và tiếng Anh. Tôi bắt đầu chép lại cuốn “Chuyển Pháp Luân” bằng tiếng Trung. Dần dần, tôi có thể cảm thấy Pháp đang thanh trừ các chấp trước của tôi khi thể ngộ của tôi ngày càng sâu hơn. Là một học viên mới, tôi cảm nhận được sức mạnh của việc học Pháp, và nhận ra người tu luyện cần học Pháp tốt quan trọng như thế nào. Tôi tham gia vào cả hai nhóm học Pháp bằng tiếng Anh và tiếng Trung, vì vậy tôi có thể chia sẻ với các học viên khác. Tôi rất xúc động khi một số học viên có thể ghi nhớ toàn bộ các bài giảng trong cuốn “Chuyển Pháp Luân”, và hiểu rằng tôi còn cả một chặng đường dài để bắt kịp họ.

Sư phụ giảng:

“Vậy luyện công chẳng tăng công có hai nguyên nhân [nói] trên: không biết Pháp tại cao tầng thì chẳng có cách nào tu; không hướng nội mà tu, không tu tâm tính [thì] chẳng thể tăng công.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận thấy rằng nếu tôi học Pháp không tốt thì hiệu quả giảng chân tướng cũng không tốt. Và để giảng chân tướng tốt thì tôi cần phải đề cao tâm tính. Thông qua việc học Pháp, tôi hiểu được tầm quan trọng của việc phát chính niệm, thanh trừ các nghiệp tư tưởng và luyện công. Học Pháp đã giúp tôi tu bỏ được những chấp trước của người thường và trở nên tinh tấn hơn. Những tháng đầu tiên tôi quay trở lại tu luyện, tôi thường rơi nước mắt khi học Pháp, tôi có thể cảm nhận được tấm lòng từ bi vô hạn của Sư phụ qua từng đoạn Pháp mà tôi đọc, tôi rất biết ơn Sư phụ đã không bỏ rơi tôi.

Nhờ tăng cường học Pháp, tôi bắt đầu tu bỏ được tâm sợ hãi và chấp trước vào danh tiếng và tâm thể diện. Thay vào đó, tôi cảm thấy rất lo lắng cho những chúng sinh không biết được chân tướng, có nghĩa là họ đang gặp nguy hiểm. Lòng từ bi của tôi lớn dần và tôi bắt đầu giảng chân tướng cho những thanh niên trẻ mà tôi tiếp xúc.

Một lần khi tôi chia sẻ về nạn mổ cướp nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang diễn ra ở Trung Quốc với một bạn trẻ trong lúc tôi giúp cô ấy điền một số mẫu đơn, cô ấy đã rất buồn khi nghe về cuộc bức hại và mong tôi cung cấp thêm tờ rơi thông tin để cô ấy có thể chia sẻ cho các bạn cùng lớp.

Trong thời gian đại dịch, tôi đã thành lập một câu lạc bộ thiền để dạy các thanh niên những bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Nhân viên quản lý của một khu nhà khác đã nhìn thấy các bức ảnh và mời tôi đến dạy những thanh niên của họ luyện công. Thanh niên từ câu lạc bộ thiền của chúng tôi đã tình nguyện dạy các bài công pháp cho những thanh niên khác cùng với tôi. Tôi rất vui vì họ đã được hưởng lợi từ Đại Pháp và chia sẻ các bài công pháp với những người khác.

Tôi không còn sợ hãi khi chia sẻ với các bạn trẻ về việc tôi tu luyện Đại Pháp. Tôi đã trang trí góc làm việc của mình bằng một bông hoa sen và thẻ đánh dấu trang, nhãn dán có in dòng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Giờ đây, những người trẻ đến làm việc với tôi tại văn phòng đều có thể nhìn thấy những thông điệp tích cực về Đại Pháp.

Tôi luôn mang theo một tập tờ rơi có thông tin về “Ngày tàn của ĐCSTQ”, tờ rơi giới thiệu về Đại Pháp trong túi làm việc của mình và phân phát khi tôi có cơ hội trò chuyện với một người nào đó. Khi có một thanh niên mới tham gia chương trình của chúng tôi, tôi nghĩ: “Cậy ấy ở đây là vì cậu ấy có mối quan hệ tiền duyên với đệ tử Đại Pháp, mình không được bỏ lỡ cơ hội giảng chân tướng.”

Khi tôi học Pháp không tốt thì tâm sợ hãi của tôi lại nổi lên, và sau đó tôi lại bỏ lỡ cơ hội giảng chân tướng và cảm thấy hối hận. Trong hơn một năm, tôi vẫn không vượt qua được tâm sợ hãi mỗi khi đề nghị các thanh niên và cha mẹ của họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi biết rằng chính chấp trước vào danh lợi đang ngăn cản tôi. Tôi viện những lý do như: Tôi không biết phải nói gì, tôi không biết phải hỏi thế nào, nếu họ tức giận thì sao?

Tôi biết nếu những bậc cha mẹ và thanh niên này không thoái xuất khỏi ĐCSTQ thì họ sẽ không được cứu. Tôi tự hỏi: Tại sao mình không thể đặt người khác lên trước? Một người tu luyện chân chính luôn nỗ lực hướng đến vị tha, vô tư và vô ngã, phải không?

Tôi tiếp tục phát chính niệm và trong vài tháng, tôi lấy hết can đảm để giúp bốn người từ bốn gia đình khác nhau thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của ĐCSTQ tại nơi làm việc, trong đó có một em nhỏ, hai thanh niên và một phụ huynh. Mặc dù số lượng không nhiều, tôi cần phải giúp đỡ nhiều thanh niên và phụ huynh hơn nữa để thoái xuất khỏi ĐCSTQ, nhưng cuối cùng tôi đã có bước đột phá: buông bỏ được một số chấp trước.

Đôi khi, tôi muốn giảng chân tướng nhưng tâm sợ hãi lại nổi lên, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ, gia trì thêm sức mạnh cho tôi để vượt qua can nhiễu, phủ định hết thảy những suy nghĩ phụ diện vì chúng không phải là chân ngã của tôi. Sự quan tâm và khích lệ của Sư phụ đã giúp tôi dần dần vượt qua những chấp trước này.

Tôi vẫn chưa loại bỏ được hết các chấp trước của bản thân như: Tâm sợ hãi, thể diện, danh vọng và lợi ích. Tôi cảm thấy mình chỉ đang tu bỏ từng lớp một như đang bóc một củ hành tây và chưa tới tận gốc rễ. Viết bài chia sẻ kinh nghiệm này cũng là một lời nhắc nhở bản thân tôi phải không ngừng nỗ lực để đồng hóa Pháp, buông bỏ các tâm chấp trước và tiếp tục giảng chân tướng cho nhiều người hơn nữa.

Tôi cũng hy vọng nhờ việc chia sẻ kinh nghiệm của mình, các học viên trẻ khác cũng sẽ nắm bắt được cơ hội giảng chân tướng cho các bạn học và đồng nghiệp, và trân trọng những mối nhân duyên tiền kiếp này.

Trên đây là một số thể ngộ nông cạn trong tầng thứ sở tại của tôi! Xin hãy từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp!

Cảm tạ Sư phụ, cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ trình bày trong Pháp hội chia sẻ tâm đắc thể hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Canada năm 2021)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/22/429865.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/24/194765.html

Đăng ngày 12-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share