Bài viết của Vĩnh Chân đệ tử Đại Pháp tại Đại Lục

[MINH HUỆ 23-05-2021] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều năm. Năm nay tôi 70 tuổi, là một viên chức nhà nước đã nghỉ hưu. Trong những năm tu luyện này, tôi đã chứng kiến ​​rất nhiều điều kỳ diệu và những câu chuyện cảm động về Pháp Luân Đại Pháp.

1. Cô bé Tiểu Khê trong họa đắc phúc

Tiểu Khê là bạn của con trai tôi, là người ở tỉnh khác. Một ngày nọ của năm 2014, con trai nói với tôi: Tiểu Khê bị xơ cứng bì, một căn bệnh về da hiếm gặp, và tối nay cô ấy sẽ đến thành phố của chúng ta để điều trị. Con trai tôi tìm kiếm trên mạng và nói rằng hiện tại vẫn chưa có phương pháp điều trị hiệu quả nào cho căn bệnh này. Cháu hẹn đưa Tiểu Khê ra ngoài ăn tối. Tôi cũng quen cô gái ấy, nên đã quyết định đi cùng con trai tôi.

Tôi đã thực sự bị sốc khi nhìn thấy Tiểu Khê, từ một cô gái xinh xắn với nước da trắng ngần, bây giờ chuyển sang màu đỏ đen và sưng tấy. Lúc nói chuyện, biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy cứng đờ, giống như đeo một lớp mặt nạ, khiến tôi gần như không thể nhận ra.

Lúc ăn cơm, tôi ngồi bên cạnh Tiểu Khê, và vô tình chạm vào tay cháu, tôi bàng hoàng vì tay của cháu cứng như thép. Cháu đau lòng nói: “Cháu được chẩn đoán bị xơ cứng bì toàn thân, là căn bệnh liên quan đến hệ thống miễn dịch và đã chạy chữa ở quê nửa năm nay. Cháu đã đi khám cả Tây Y lẫn Trung Y, uống không biết bao nhiêu thuốc, nhưng vẫn không có tác dụng.”

Lần này, Tiểu Khê ôm một tia hy vọng cùng mẹ bay đến thành phố chúng tôi gặp vị chuyên gia y tế hàng đầu của bệnh viện có tiếng nhất nước để khám bệnh.

Năm đó cô ấy mới hơn ba mươi tuổi và đang chuẩn bị kết hôn thì đột nhiên bị bệnh. Có thể tưởng tượng được điều này đã gây ra sự đả kích lớn thế nào đến cô và gia đình. Vì hạn chế về thời gian, lúc ăn cơm tôi đã nói ngắn gọn cho Tiểu Khê về chân tướng và hiệu quả trị bệnh thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bảo cô hãy kiên trì thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo“ chắc chắn sẽ có ích. Hôm sau, Tiểu Khê đến bệnh viện, bác sỹ kê cho cô một đơn thuốc điều trị trong vòng nửa năm, sau đó cô và mẹ bay thẳng về nhà.

Nửa năm sau, Tiểu Khê lại đến lấy thuốc, tôi nhìn thấy bệnh tình của cháu ngày càng nghiêm trọng. Cô ấy nói: “Bây giờ cánh tay của cháu không thể gấp lại được, mặc quần áo đều phải có người giúp đỡ. Hai bàn tay không thể nắm lại, mười đầu ngón chân mưng mủ chảy nước, các khớp trên toàn thân thể đều đau nhức.” Tôi hỏi cháu: “Khi về nhà cháu có niệm chín chữ chân ngôn không?” Cô ấy nói rằng mình không tin điều này. Việc này cũng không thể trách cháu, một người ngay từ nhỏ đã bị vô Thần luận tẩy não, chỉ tin vào cái gọi là khoa học, sao có thể tin rằng niệm chín chữ chân ngôn có thể khỏi bệnh?

Nhìn dáng vẻ của Tiểu Khê như vậy, tôi vừa thấy xót xa, vừa thấy đáng tiếc cho cháu. Tôi kiên nhẫn giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và những hiệu quả thần kỳ trong trừ bệnh khỏe thân cho cháu một lần nữa. Tôi nói: “Cháu đến nhà học Pháp với cô một thời gian đi.” Nhìn thấy sự chân thành của tôi, cô ấy đã đồng ý.

Sau khi về nhà, đầu tiên tôi đưa cho Tiểu Khê xem những tài liệu chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp, đĩa CD chân tướng, và còn cho cô ấy xem loạt chuyện “Những câu chuyện nhân sinh” và video “Câu chuyện y học thần thoại của sinh viên Đại học Harvard”. Cô ấy đã rất cảm động sau khi xem hết những video này. Cuối cùng cháu nói với tôi: “Xem những tư liệu này cháu mới hiểu thì ra Pháp Luân Công tốt như vậy, đảng cộng sản quá vô liêm sỉ, lấy cớ bức hại Pháp Luân Công, lại có thể dùng thủ đoạn này để lừa dối nhân dân. Tất cả mọi người đều bị nó đem ra làm trò đùa.”

Sau đó, tôi bật cho Tiểu Khê xem băng giảng Pháp của Sư phụ. Tuy chín bài giảng vẫn chưa xem hết, cô ấy đã hào hứng nói với tôi: “Dì ơi, chân của cháu khỏi rồi! Không bị chảy nước nữa rồi.” Nghe xong tôi cũng mừng rỡ nói: “Thật là thần kỳ! Cháu còn chưa học luyện năm bài công pháp. Cháu đúng là có duyên, là Sư phụ từ bi vĩ đại của Đại Pháp đã đang tịnh hóa thân thể cho cháu đấy.”

Một tuần sau, tôi cho Tiểu Khê xem băng hướng dẫn luyện công của Sư phụ, bắt đầu chính thức học công. Tiểu Kê chịu đựng rất giỏi, ngộ tính cũng tốt, rất có duyên với Đại Pháp. Tuy rằng thân thể của cô ấy vẫn còn rất đau, nhưng ngay lần đầu tiên luyện công, cô đã có thể kiên trì luyện một tiếng đồng hồ.

Một lần nọ, Tiểu Khê đang luyện bão luân, tôi thấy cháu không ngừng rơi nước mắt. Sau khi luyện công sau, tôi hỏi cháu là vì sao? Cháu nói lúc đó trong tâm cháu nghĩ: “Sư phụ ơi, con muốn tu luyện. Nhưng nghiệp lực của con lớn quá, con có thể tu được không? Xin Sư phụ giúp con!” Lúc này, cháu nhìn thấy Pháp thân của Sư phụ hiển hiện trước mắt. A! Thì ra thật sự có Phật! Cháu nghĩ gì Sư phụ đều biết! Tiểu Khê vô cùng kích động! Từ giây phút đó trở đi, những quan niệm vô Thần luận bị Trung Cộng nhồi nhét trong nhiều năm qua của Tiểu Khê đã bị triệt để phá trừ, nước mắt của cô không cầm được mà cứ chảy mãi không ngừng…

Tiểu Khê ở nhà tôi hai tuần. Mẹ cô ấy nhiều lần gọi điện giục cô mau về nhà, thậm chí còn lừa cô nói rằng bà ngoại đang bị bệnh nặng, khăng khăng yêu cầu cô phải về nhà ngay lập tức. Có thể là vì mẹ Tiểu Khê chịu nhận độc hại từ những lời dối trá của Trung Cộng mà lo lắng con gái mình bị lừa.

Sau khi về nhà, Tiểu Khê mặc đồ đã không cần người giúp, cũng có thể đi lại bình thường. Nhìn thấy con gái mình thay đổi như vậy, mẹ Tiểu Khê vô cùng vui mừng. Bà gọi điện cho tôi nói: “Thật sự cảm ơn chị! Hiện tại Tiểu Khê mỗi ngày một thay đổi, cơ thể càng ngày càng tốt lên. Trước đây tôi không tin vào những điều này, bây giờ sự thật bày ngay trước mặt, tôi không thể không tin (Pháp Luân Đại Pháp là tốt) rồi!”

Tiểu Khê nói với tôi, sau khi cháu về nhà, đã chép hết một lượt cuốn “Chuyển Pháp Luân“; hàng ngày đều kiên trì học Pháp, luyện công; lên Minh Huệ đọc những bài chia sẻ của các đồng tu, và đã thu được rất nhiều lợi ích. Cháu học được cách hướng nội. Tiểu Khê nói với tôi: Trước đây cháu thường nổi nóng với bố mẹ, oán hận mọi người xung quanh, đổ lỗi cho người khác về bệnh tật của bản thân. Cháu không biết mình sẽ trở thành gì nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cháu thật sự là gặp họa mà đắc phúc.

Sau đó, Tiểu Khê gửi cho con trai tôi một video. Tôi thấy những vết đen trên khuôn mặt cháu đã biến mất, lấy lại được vẻ ngoài như xưa. Cháu còn kể lại những trải nghiệm hồi phục sức khỏe của mình cho bạn bè, rất nhiều người đều biết về sự thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp! Cháu nói rằng nhất định phải tu luyện tinh tấn, và không cô phụ ơn cứu độ của Sư phụ từ bi.

2. Tiểu Tịnh: “Tôi có thể chạy rồi”

Tiểu Tịnh là đồng nghiệp của con gái tôi, tuổi cũng đã ngoài 40. Mấy năm gần đây, sức khỏe của cô ấy không được tốt, và thường xuyên đi bệnh viện. Trung Y, Tây Y, châm cứu, án ma, đốt cứu, khí công trị bệnh cô đều đã thử qua. Dù đã ngoài 40 tuổi, nhưng cô vẫn chưa lấy chồng, hai mẹ con cô nương tựa vào nhau mà sống.

Năm 2020, Tiểu Tịnh lại mắc thêm một căn bệnh mới: toàn thân cô sưng tấy, đau nhức, đi bộ chỉ dám bước những bước nhỏ. Cô ấy cũng bị sốt cao trong hai ba ngày, và phổi cũng bị tổn thương. Cô ấy đã đi khám hết cả Trung Y lẫn Tây Y, đến cuối cùng cũng không tự mình bước đi được nữa.

Mẹ Tiểu Tịnh tuổi tác đã cao, sức khỏe kém, mỗi lần đều là bạn bè người thân đến giúp đẩy xe lăn đưa cô đi bệnh viện. Sau khi khám ở rất nhiều bệnh viện, các bác sỹ kết luận rằng cô bị mắc bệnh mô liên kết, viêm đa cơ. Tiểu Tịnh nói rằng, viêm đa cơ, xơ cứng bì, lupus ban đỏ là những bệnh của hệ miễn dịch, gọi chung là bệnh mô liên kết, vô cùng khó chữa. Hiện tại, cả trong và ngoài nước đều chưa có phương pháp chữa trị hiệu quả, chỉ có thể dựa vào duy trì nội tiết tố, tuy nhiên điều này vẫn không thể ngăn bệnh phát triển ra các cơ quan nội tạng. Trong giai đoạn sau của bệnh, đường tiêu hóa, phổi, tim, thận và các cơ quan khác đều có thể bị hỏng. Người ta vẫn thường gọi căn bệnh này là bệnh ung thư mà không phải ung thư.

Trong những năm qua, tôi chưa bao giờ từ bỏ việc giảng chân tướng cho hai mẹ con cô ấy, tôi gửi cho họ rất nhiều tài liệu chân tướng về Pháp Luân Công, đĩa CD chân tướng và còn đưa sách Đại Pháp cho họ đọc. Nhưng họ vẫn nói rằng bản thân chỉ tin khoa học, tin vào bác sỹ; hiện giờ các bác sỹ đều bó tay trước căn bệnh của cô, hai mẹ con cô cũng không còn hy vọng.

Tôi khuyên Tiểu Tịnh hãy tu luyện Pháp Luân Công một lần nữa, tôi kể cho cô ấy nghe về câu chuyện của Tiểu Khê, và nói rằng bệnh của Tiểu Khê cũng là bệnh về hệ miễn dịch. Từ sau khi Tiểu Khê tu luyện Pháp Luân Công, sức khỏe của cô ấy rất nhanh hồi phục. Tuy nhiên Tiểu Tịnh vẫn còn cố chấp và nghi ngờ về điều này. Cô ấy hỏi xin số của Tiểu Khê và tự đi tìm hiểu.

Tiểu Khê kiên nhẫn kể lại cho cô những thay đổi của bản thân từ sau khi tu luyện. Cuối cùng, tuy Tiểu Tịnh vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng cô ấy vẫn muốn thử luyện xem sao. Tôi gửi cho Tiểu Tịnh cuốn sách “Chuyển Pháp Luân“, băng thu âm bài giảng Pháp và băng hình hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Và thế là, Tiểu Tịnh bắt đầu học Pháp luyện công.

Tiểu Tịnh cũng rất giỏi chịu đựng, lúc bắt đầu luyện công, toàn thân cô đau nhức đến nỗi đứng không vững. Nhưng dù khổ, dù mệt, cô ấy vẫn cắn chặt răng kiên trì. Có những lúc thực sự đau không chịu nổi nữa, cô vẫn uống thuốc nhưng sau đó lại đi luyện công. Cô ấy kể: “Mỗi lần cháu luyện công, đều hắt hơi, chảy nước mũi, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.” Tôi nói với cô: “Đó đều là hảo sự, là Sư phụ của Đại Pháp đang điều chỉnh thân thể cho cháu đó.”

Không lâu sau, Tiểu Tịnh đã có những thay đổi đặc biệt lớn, những vết sưng tấy đều biến mất, sức khỏe phục hồi. Cô ấy nói: “Lúc bị bệnh, cháu không bao giờ đổ mồ hôi. Bây giờ sau khi luyện công, cảm giác như là từng lỗ chân lông trên cơ thể cháu đều được mở ra, toàn thân nhẹ nhàng.” Vì vậy, Tiểu Tịnh rất thích luyện công.

Trước đây, chất béo trung tính của cô cũng cao. Cách đây mấy hôm cô đi xét nghiệm, kết quả đều là ở mức bình thường. Cô ấy mừng rỡ nói với tôi: “Bây giờ cháu không những đi lại được, mà còn có thể chạy, việc gì cũng có thể làm. Sau trận bão cát lớn hôm đó, cháu đi làm cả ngày, sau khi tan làm, cháu còn có thể tự rửa xe.” Nếu là trước đây, những việc này căn bản làm không nổi.

Tôi thật sự vui mừng cho Tiểu Tịnh, và bảo cô ấy hãy đọc Pháp thật nhiều, tu luyện tâm tính, sẽ có thể đề cao lên. Hiện tại, Tiểu Tịnh chỉ chú trọng luyện công, chứ không học Pháp. Tuy như vậy, Sư phụ từ bi cũng quản cô ây.

Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp vĩ đại tính mệnh song tu. Đại Pháp đã tạo ra rất nhiều kỳ tích y học. Câu chuyện của Tiểu Khê và Tiểu Tịnh trên đây chỉ là hai ví dụ trong đó.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/24/193305.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/23/426073.html

Đăng ngày 14-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share