Bài một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 28-1-2006] Một mùa hè, khi Sư phụ vừa mới bắt đầu truyền Pháp tại thành phố Trường Xuân, Sư phụ hướng dẫn các đệ tử tập Công vào một ngày rất nóng. Con gái Sư phụ xoè bàn tay nhỏ xíu của nó xin Cha ít tiền mua một cây kẹo nước. Sư phụ cho nó một đồng xu. Nó muốn xin thêm, vì một đồng xu chỉ mua được một cây kẹo nước mà không ngon lắm. Sư phụ mỉm cười, “Con gái nhỏ, Cha đã cho con rồi.” Sau đó Sư phụ cho nó thêm một ít.

Một lần nọ, trong thời đầu mới truyền Pháp, Sư phụ dùng cơm với những người khác. Sau bữa cơm, Sư phụ thấy có nhiều miếng rau cải chua còn lại trên bàn. Sau đó ông gói chúng lại, và mang về nhà. Sau này những người mà chứng kiến điều này nói với các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, “Sư phụ của chư vị hoàn toàn vượt xa các thầy khí công khác.”

Có một gia đình có ba người con gái tất cả đều gù lưng. Một ngày kia, một vị tình nguyện trợ đạo Pháp Luân Đại Pháp chú ý thấy chỉ có một trong ba người đến tham gia buổi học Pháp vì chỗ ngồi có hạn. Sau khi cô đi trở về nhà từ buổi giảng của Sư phụ, cái lưng gù của cô biến mất. Hai người con gái kia rất hối tiếc không đi đến tham gia buổi thuyết giảng.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/1/28/119565.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/2/15/69985.html

Đăng ngày 28-11-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share