Bài viết của một đệ tử từ Ukraine

[MINH HUỆ 13-11-2006] Hằng ngày tôi đi làm về bằng xe lửa. Tôi thường nhớ lại những việc thích thú xảy ra trong ngày, suy nghĩ về những Pháp luận mới mà tôi giác ngộ được, hay tôi học thuộc lòng Chuyển Pháp Luân. Tôi có một niệm là tôi nên trân quý cơ hội đắc được Phật Pháp và không nên lãng phí thêm thời gian nữa. Từ đó tôi bắt đầu học thuộc lòng và đọc Pháp nhiều lần, tôi bắt đầu thay đổi. Tôi chú trọng việc tập các bài động tác hơn. Tôi có thể cảm nhận được lòng từ bi của Sư phụ và sự thanh cao tột đỉnh của Phật. Tôi bắt đầu nhìn vào trong và tự xét mình nhiều hơn, thay vì ráng chịu đựng ở mức độ nông cạn. Tôi bắt đầu bình tĩnh suy nghĩ về những sự chọn lựa của tôi và những gì ở trong căn bản của Pháp. Khi gặp phải những vấn đề cam go, tôi bắt đầu dựa trên nguyên lý của Pháp để nói với tôi về lòng thiện tâm là những gì. Tôi bắt đầu suy nghĩ về một việc rất nghiêm trọng “Tu luyện là gì?” Có thể đây không phải là vấn đề cho nhiều đệ tử khác, nhưng đối với tôi, đây là một bắt đầu.

Sau vài tháng, lần đầu tiên tôi học thuộc lòng Chuyển Pháp Luân, và hiểu được những nguyên lý về Pháp rõ ràng hơn. So sánh giữa tôi với những nguyên lý của Pháp, tôi bây giờ nhìn vào từng ý niệm của tôi, từng biểu lộ trên mắt tôi, từng phong thái hay từng câu nói của tôi. Có phải là cựu thế lực dàn dựng từng ý niệm trong đầu mỗi đệ tử Đại Pháp? Vậy thì khi chúng ta học Pháp và tự nhìn vào trong, có phải là để chúng ta trừ diệt những ý niệm ích kỷ cũ rích đó không? Trước đây, tôi không chịu đựng được nhiều đệ tử và rất khó tính về người đệ tử phụ trách địa phương của tôi. Một ngày, tôi ý thức được rằng điều này không phải là thật sự của tôi. Nó chính là thuộc về cái phần ích kỷ của tôi, mà điều này là do Thế lực cũ dàn dựng cho tôi. Nó giữ tôi lại, không cho tôi hiểu thực sự về những nguyên lý của Pháp và hành động như một đệ tử Đại Pháp chân chính. Tôi phát ra một niệm: Làm trong sạch hoàn toàn các ý niệm ích kỷ tại tất cả các không gian; hoàn toàn bẻ gãy tất cả các an bài của cựu thế lực; cuộc đời mới của tôi được dựng bởi Đại Pháp.

Đệ tử Đại Pháp là những vị thần – các đấng giác ngộ. Tại vì trí nhớ của họ tạm thời bị ngăn kín. Trong tu luyện Đại Pháp, điều chắc chắn là họ sẽ biểu lộ những thiếu sót. Khi tôi chỉ nhìn thấy những thiếu sót của các đệ tử khác, có phải là tôi đang bám víu vào phần người thường của tôi không? Tôi cần phải trừ diệt nó. Tôi nên có cung cách như là một vị thần trong khi giao thiệp với các đệ tử khác. Khi tôi suy nghĩ như thế, tôi cảm thấy lòng từ bi mà các vị thần có và sự biểu hiện cử chỉ thiện tâm này.

Sư phụ nhấn mạnh nhiều lần rằng tu luyện không có điều kiện. Khi tôi hiểu được nguyên lý này của Pháp và trừ diệt tính cứng đầu của tôi, thì sự quan hệ của tôi đối với các đệ tử khác tốt đẹp hơn. Thậm chí ngay trong lúc xung đột, tôi có thể bình tĩnh chấp nhận những đóng góp ý kiến của các đệ tử khác và thảo luận làm thế nào để làm tốt hơn trong mọi môi trường và không có chấp trước vào tự ngã. Nếu chúng ta có thể lấy nguyên lý từ Pháp và hiểu rõ được những gì ngăn cản chúng ta trong việc nâng cao, ngay lúc đó, chúng ta đã có thể trừ diệt được những yếu tố đang can nhiễu chúng ta.

Hằng ngày trên đường đi làm về, tôi phân phát tài liệu giảng rõ sự thật cho những người có duyên tiền định mà tôi gặp. Trước đây, khi tôi thấy người khác những người đi làm sớm và bận rộn với công việc làm ăn của họ, tôi nghĩ, “Thế nhân đầy tham vọng. Họ đi làm sớm để kiếm nhiều tiền.” Một ngày, tôi thình lình ý thức được rằng, thực ra, lý do mà họ thức dậy rất sớm hằng ngày là vì họ muốn biết sự thật. Có lẽ là vì những tài liệu giảng rõ sự thật mà tôi đang cầm trên tay, họ đã đợi và đợi giống như thế hằng ngày, thức dậy sớm và đi ngủ trễ. Chỉ vì tôi bị mê lầm bởi hình thức mà nó biểu hiện tại thế gian này, và quên đi sứ mạng của tôi. Sau khi ý thức được điều này, tôi cho họ tài liệu giảng rõ sự thật. Họ nói “Cám ơn” nhiều lần. Tôi thấy sự hạnh phúc trong tận đáy lòng của họ. Trách nhiệm của tôi trở nên càng rõ ràng hơn. Đôi khi, khi tôi thấy những người già ngồi trong công viên, tôi không thay đổi quan niệm cũ của tôi, thì tôi không ý thức được là việc ngồi tại đó của họ có liên hệ gì với tôi không. Khi tôi ý thức được họ đang “chờ đợi”, thì tôi không cho phép tôi chậm trễ trách nhiệm của tôi nữa.

Vì tôi đi làm bằng xe lửa, tôi có thể có cơ hội gặp người khác tại trạm xe lửa hay trên xe lửa nhận tài liệu giảng rõ sự thật đến các thành phố lớn hoặc nhỏ tại Ukraine. Khi hiểu được nguyên lý này của Pháp, tôi có thể thấy được tại sao Sư phụ chọn người đệ tử nào đó để thực hiện cái vai trò nào đó và cho họ nhiều sức mạnh hơn. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi nên trân quý cơ hội và danh dự khi chứng thực Pháp. Một ngày, tôi đang đứng tại hành lang của trạm xe lửa xem người qua lại. Khi tôi phân phát tài liệu giảng rõ sự thật cho họ, tôi chợt ý thức rằng không cần biết là thời gian tôi tu luyện lâu hay không hay ở tầng cấp nào. Điều quan trọng nhất là tôi phải theo Sư phụ để chính Pháp ngay thời điểm lịch sử này. Tôi có thể cứu độ chúng sinh để hoàn thành sứ mạng của mình. Tôi có thể đi trên con đường của một vị thần ngay chính với một tâm ý của thần và với chính niệm.

Đôi khi, tôi bị quá mệt trên đường về nhà tôi chợt nghĩ “Thôi hôm nay không phát nữa. Ngày mai hãy phát. Có rất nhiều người trên xe lửa mỗi ngày. Đâu có khác gì đâu, ngày nào phát cũng được”. Tuy nhiên, ngay giây phút tôi bước xuống xe lửa, tôi chợt nghĩ đến những gì mà Sư phụ đã giảng:
”Phật gia độ nhân không nói điều kiện, [cũng] không có giá cả; có thể giúp đỡ người kia một cách vô điều kiện; vậy nên chúng tôi có thể làm cho học viên rất nhiều sự việc.” (Bài giảng Thứ Nhất trong Chuyển Pháp Luân)

Tôi tự hỏi mình “Có phải mình thấy làm như thế này quá khó và mệt mỏi không? Tại sao mình tu luyện? Khi mình nghĩ điều này là khó, có phải mình đang làm điều tốt nhất không? Những khó khăn mà mình đang nghĩ đến, làm thế nào mình chắc được đây không phải là một quan niệm cũ của thế gian? Tự mình phải chọn lựa lấy.” Khi tôi nghĩ như thế, tôi tự nhiên đi về phía mà tôi thường phân phát tài liệu giảng rõ sự thật. Đó là cái chỗ tôi chứng thực Đại Pháp. Khi tôi phát chính niệm, tôi xin Sư phụ cho tôi lòng quyết tâm thật mạnh. Sau khi người ta nhận tài liệu, tất cả họ đều đọc tài liệu. Một phụ nữ nói “tôi thấy mấy bạn trên TV. Tôi ủng hộ tất cả các hoạt động của các bạn” Một thanh niên từ Hoa kỳ nói “tôi biết Pháp Luân Công khi tôi còn ở Hoa kỳ. Một số bạn của tôi cũng tu luyện Pháp Luân Công trong đại học. Cái (chính sách bức hại Pháp Luân Công) này thật là khôi hài. Nó phải được chấm dứt”. Một học giả từ Iran nói “chính sách bức hại Pháp Luân Công thật khôi hài. Trong lịch sử, bất cứ ai tìm cách diệt trừ một tôn giáo cuối cùng thì họ cũng bị giết. Tôi cầu nguyện cho các đệ tử đã bị giết hại. Chúc bạn nhiều may mắn” Trên một xe dây kéo, tôi gặp một thanh niên người châu Phi, tôi chào anh ta một cách lễ phép và yêu cầu anh ta đọc tài liệu về vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công đang còn sống. Khi xuống xe, anh ta hỏi “Cái này có thật không? Tôi không tin như thế.” “thật đó, điều này đã được xác nhận” “Trời ơi, sao mà dã man thế. Tôi sẽ nói với mọi người về chuyện này”

Tôi biết được có một đệ tử đang trong tình trạng khó khăn và bị can nhiễu rất nặng. Trong một thời gian, tôi phát chính niệm hằng giờ và không cho phép tà ác can nhiễu vào lòng thành tín của họ đối với Đại Pháp. Các đệ tử Đại Pháp là các vị thần những người đang có trách nhiệm quan trọng và sứ mạng lịch sử. Khi chúng ta phát chính niệm, chúng ta trừ diệt tất cả các thành phần can nhiễu tại các không gian khác nhau. Vì Sư phụ nói rằng “Không những chư vị phải tự mình làm tốt, mà còn phải giúp đỡ người khác nữa” (Giảng Pháp tại Pháp Hội Los Angeles”)

Trước đây, tôi không chú trọng đến tập các bài động tác. Bây giờ tôi học thuộc đoạn này của Pháp:
Pháp Luân Đại Pháp cũng là công pháp loại tính mệnh song tu; vậy yêu cầu có động tác để luyện. Một mặt động tác là để gia trì công năng; ‘gia trì’ là gì? Là dùng công lực lớn mạnh của chư vị để tăng sức mạnh cho công năng của chư vị; càng ngày càng mạnh; mặt khác là nơi thân thể chư vị cần diễn hoá ra rất nhiều thể sinh mệnh. Tu luyện trên cao tầng, Đạo gia giảng về nguyên anh xuất thế, Phật gia giảng về thân kim cương bất hoại, còn cần diễn hoá ra rất nhiều các thứ thuật loại nữa. Những thứ ấy phải thông qua thủ pháp mà thành, động tác là để luyện những thứ ấy.” (Bài giảng Thứ Nhất trong Chuyển Pháp Luân)

Trước đây tôi không chú tâm mấy về các bài động tác và cũng không học Pháp kiên trì mấy. Sau khi tôi hiểu những điều này, và khi tôi tập lại, không những tôi cảm thấy sự cứu độ bao dung của Sư phụ, mà còn cảm thấy sự kính trọng cao độ từ đáy lòng của tôi.

Trước đây, khi tôi ngồi thiền, tôi cảm thấy rất đau đớn, đặc biệt là những cơn đau. Một ngày khi tôi chuẩn bị ngồi thiền, tôi nghe nhạc, Sư phụ nói “nét mặt mang ý hoà ái”. Lòng từ bi cao độ và sức mạnh của lời nói Sư phụ làm tôi giật mình “Tại sao tôi phải bị đau đớn và biểu lộ nổi đau trên mặt tôi? Tại sao tôi chảy nước mắt khi bị đau khổ” Có phải những động tác của tay là ngôn ngữ của đấng giác ngộ? Khi tôi làm động tác của tay (đả thủ ấn), có phải tôi phải nên có sự nghiêm trang và từ bi của một đấng Đại Giác không?

Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:
”Như mọi người đã biết, [khi đã] đạt đến tầng La Hán, [thì] gặp sự việc gì cũng không để trong tâm, hết thảy những sự việc nơi người thường đều hoàn toàn không để tâm, đều là vui vẻ thoải mái; chịu thiệt thòi lớn đến mấy, vẫn cứ vui vẻ thoải mái. [Nếu] thật sự có thể làm được vậy, thì chư vị đã đạt đến quả vị sơ cấp của La Hán.” (Bài giảng Thứ Chín trong Chuyển Pháp Luân)

Cái phần của tôi gắn liền với Đại Pháp nên trực tiếp cảm nhận được sự nghiêm trang của Đại Pháp! Tôi cảm thấy đau đớn và rồi biểu hiện nỗi đau đớn lên mặt của tôi. Có phải đó là quan niệm cũa thế gian không?” Sau đó khi tôi ngồi thiền, tôi đều có thể cảm thấy thanh tỉnh và ngồi trong một tiếng đồng hồ.

Trong suốt quá trình tôi học thuộc lòng và đọc Pháp nhiều lần, những quan niệm cũ của thế gian của tôi dần dần biến mất. Khi tôi học thuộc lòng Pháp ban đêm, đôi khi tôi cảm thấy những dòng chữ trong sách đầy đủ nhiều màu và sáng rực. Tôi biết rằng đó là có nhiều thần đang ở bên cạnh tôi. Tất cả họ đang theo dõi tôi.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/11/13/142046.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/11/28/80368.html

Đăng ngày 30-11-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share