Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-01-2021] Kinh nghiệm của tôi trong việc làm thế nào để thực hiện tốt sứ mệnh giảng chân tướng cứu người mà Sư phụ giao phó cho chúng ta – đó là chúng ta cần thực sự đặt tâm học Pháp cho nhiều và học cho thật thấu đáo. Kết quả giảng chân tướng cho gia đình và bạn bè của tôi thường rất khả quan là bởi tôi đối đãi với họ cũng giống như bất kỳ một chúng sinh nào khác cần được cứu độ.
Gia đình chú chồng tôi cuối cùng đã liễu giải được chân tướng Đại Pháp
Chú chồng tôi là một sĩ quan cấp cao trong Quân đội giải phóng nhân dân và vợ của chú ấy là một giáo viên dạy cấp ba. Họ có một người con trai và một người con gái đang định cư ở nước ngoài. Tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho họ hơn 10 năm qua nhưng vì họ bị Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tẩy não thâm sâu, đồng thời do không muốn ảnh hưởng tới tiền đồ và sự an nguy của bản thân nên họ đã đối xử với tôi rất lãnh đạm. Họ từng đuổi tôi ra khỏi nhà họ vài lần và bảo tôi đừng bao giờ quay trở lại.
Sư phụ giảng:
“Nếu muốn làm tốt việc cứu độ chúng sinh, thì trước hết phải tu bản thân cho tốt. Học Pháp cho nhiều mới có thể chính niệm đầy đủ, học Pháp cho tốt mới có thể hoàn thành sứ mệnh lịch sử của đệ tử Đại Pháp”. (Gửi Pháp hội Brazil [2009], Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
Chiểu theo Pháp lý Sư phụ giảng, tôi bắt đầu tăng cường thời gian học Pháp và đắm mình vào học Pháp. Kết quả là tôi có thể khuếch đại tâm trí bản thân và cảm thấy tâm cứu người của mình ngày càng lớn và cách hành xử của tôi cũng từ bi hơn. Tôi cũng xác định được những thiếu sót của bản thân như: tâm hiển thị, làm các việc phải thành công, oán hận khi bị đối xử thô lỗ. Tôi nhận ra phản ứng của gia đình chú chồng đối với chân tướng Đại Pháp chỉ đơn thuần là giả tướng do cựu thế lực sắp đặt nhằm ngăn không cho họ được cứu độ và làm suy giảm tín tâm cứu người của tôi. Tôi không nên rơi vào cái bẫy của cựu thế lực và phải nỗ lực từng chút một để cứu gia đình chú ấy.
Vào năm 2016, em họ tôi cũng là con gái của chú đã gặp phải tai nạn xe hơi nghiêm trọng ở nước ngoài. Chiếc xe bị vỡ tan tành, chân phải của em ấy bị thương nặng và em bị mất cảm giác ở ngón chân bên phải. Không một phương pháp điều trị nào có thể giúp em hồi phục. Trước khi sự cố này xảy ra, tôi từng cố gắng giảng chân tướng cho em ấy mỗi lần em trở về Trung Quốc thăm gia đình, nhưng em họ lại không bao giờ lắng nghe hoặc tin lời tôi nói.
Chồng tôi và tôi đã đến thăm khi em họ trở về Trung Quốc năm 2019. Em ấy vẫn từ chối lắng nghe tôi nói, vì thế tôi đã thay đổi cách tiếp cận vấn đề. Tôi kể cho em ấy nghe về chuyện gia đình tôi đã được trải nghiệm uy lực chữa lành thần kỳ của Đại Pháp. Nghe vậy, em ấy đã bắt đầu có hứng thú với câu chuyện của tôi và muốn nghe nhiều hơn. Cùng với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã giảng chân tướng được cho em ấy. Em đã lắng nghe một cách chăm chú và thậm chí còn chủ động mượn một cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”.
Khoảng 5-6 ngày sau, tôi đến thăm em họ ở nhà bố mẹ. Em ấy đã phấn khích nắm lấy tay tôi và nói: “Đêm qua, em có một giấc mơ. Em nhìn thấy một đài sen sắc vàng to lớn ở giữa không trung. Sư phụ Lý (nhà sáng lập pháp môn Pháp Luân Đại Pháp) đã xuất hiện, sau đó Sư phụ đã nhìn em và nở một nụ cười. Quá bất ngờ, em đã không do dự quỳ xuống, hai tay hợp thập và thốt lên: “Con xin kính chào Sư phụ!”, Sư phụ và đài sen sau đó đã biến mất. Khi em tỉnh dậy, em cảm thấy ngón chân phải của mình ngứa ran. Em bước thử vài bước và nhận thấy chân phải và các ngón chân đều cử động hoàn toàn bình thường. Đại Pháp quả là thần kỳ! Con xin cảm tạ Sư phụ!”
Em ấy đã khóc nức nở khi kể cho tôi nghe về giấc mơ của mình. Em đã nâng chân phải lên để cho tôi thấy em ấy đã có thể di chuyển chân và các ngón chân một cách bình thường. Em đi xung quanh để minh họa rằng chân phải đã hồi phục chức năng hoàn toàn. Tôi không kìm được nước mắt và nói: “Sư phụ đã cứu em! Ngài đã tiêu trừ nghiệp lực cho em rồi!”. Em ấy gật đầu mạnh và dứt khoát. Sau đó cả em họ và con gái 12 tuổi của em đã đều thoái xuất ĐCSTQ và đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Cũng trong khoảng thời gian này, chú chồng tôi bị ho rất nhiều. Tôi khuyên chú thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo“ và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” nhưng chú đã bỏ qua lời tôi nói. Sau đó chú bị chẩn đoán mắc bệnh xơ phổi giai đoạn cuối và chỉ còn sống được một tháng nữa. Cả gia đình chú chìm trong tuyệt vọng. Em gái tôi đã túc trực ở bệnh viện mỗi ngày.
Dù không biểu hiện ra mặt nhưng chú chồng tôi đã rất ấn tượng khi chứng kiến cơ thể con gái mình phát sinh kỳ tích. Một ngày nọ, chú đã hỏi mượn máy MP3 của con gái chú, trong máy đã tải về các chương trình phát thanh của Minh Huệ. Mỗi ngày chú đều lắng nghe trong vài giờ liền.
Sau một cuộc kiểm tra lại, bác sĩ đã rất ngạc nhiên và nói với em tôi rằng: “Cha cháu có thể xuất viện trong một tuần. Làm sao mà ông ấy có thể hồi phục nhanh chóng đến vậy? Chúng tôi không thể nào giải thích được. Ông ấy có thể đánh bại bệnh tật và sống sót được quả là may mắn”. Các thành viên trong gia đình đều cảm thấy khó tin. Làm thế nào mà một người đã đến gần cửa tử lại có thể đột nhiên hồi phục? Một người em khác của tôi cũng đã thoái ĐCSTQ đã mỉm cười nói: “Đại Pháp thực sự thần kỳ!”.
Sau khi chú chồng tôi được ra viện, chú đã ủng hộ việc tu luyện Đại Pháp của con gái mình và không còn ngăn cản chúng tôi giảng chân tướng cho chú nữa. Tuy nhiên chú vẫn khước từ thoái ĐCSTQ, chắc chắn là chúng tôi phải kiên nhẫn hơn với chú. Hai em họ của tôi cũng giúp tôi giảng chân tướng cho mẹ của họ – một người phụ nữ khá cố chấp. Tôi tiếp tục phát chính niệm để thanh lý toàn bộ các nhân tố ngăn cản thím minh bạch chân tướng và giải thể tà linh cộng sản đang khống chế thím.
Tôi cầu xin Sư phụ gia trì để có thể đả khai tư tưởng cho thím. Tôi nói với bà ấy về việc tu luyện Đại Pháp đã mang lại những biến hoá tích cực trong gia đình tôi, các học viên Đại Pháp khác đã được trải nghiệm vô số phép màu, cùng những hành động tà ác mà ĐCSTQ đã gây ra trong cuộc bức hại Đại Pháp. Người em trai họ của tôi đang sử dụng phần mềm VPN và đã tải xuống máy các cuộc trò chuyện trên điện thoại được ghi âm lại để làm bằng chứng cho việc thu hoạch tạng sống và đưa cho mẹ mình nghe.
Thím tôi trở nên trầm mặc và cúi đầu một lúc trước khi chỉ vào chúng tôi và gào lên: “Ta hận các người! Ta hận tất cả các người!”. Thím ôm lấy ngực và hét lớn: “Ta không thể chịu đựng được! Điều này thật quá sức chịu đựng!”. Tôi hiểu rằng tà linh cộng sản khống chế thím đang ở trong trận chiến cuối cùng trước khi bị giải thể. Tôi đáp lại bằng cách phát chính niệm để thanh trừ tà ác. Sau một lúc, khi thím đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, thím ngồi xuống và nói với tôi rằng: “Hãy giúp thím thoái ĐCSTQ”. Sau đó, thím còn mượn một cuốn “Cửu bình” mà trước đó thím luôn từ chối đọc.
Đây là một kết quả đáng ghi nhận sau nhiều năm nỗ lực giảng chân tướng, tôi sẽ không thể làm được nếu không có sự khích lệ và gia trì không ngừng của Sư phụ. Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã cứu độ gia đình chú tôi!
Gia đình chồng đắc phúc báo
Gia đình chồng tôi sống ở một làng quê và cách thành phố của chúng tôi vài trăm ki lô mét. Hai vợ chồng tôi luôn tận dụng những ngày nghỉ lễ để về quê và đem theo tài liệu giảng chân tướng bên mình để tặng cho người dân làng ở quanh khu vực. Chúng tôi đã giảng chân tướng trực diện cho đại gia đình cùng bạn bè của anh ấy và giúp họ thoái ĐCSTQ. Mẹ chồng, bố chồng, và em gái chồng tôi đều đã minh bạch chân tướng Đại Pháp và đã thoái đảng từ nhiều năm trước.
Hiện tại bố mẹ chồng tôi đều khoảng 80 tuổi, khá khoẻ mạnh bởi họ mỗi ngày đều thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo”. Em trai chồng cũng đắc được phúc báo vì em luôn nói những điều tốt đẹp về Đại Pháp. Công việc chăn nuôi heo của họ phát triển mạnh trong khi những người nông dân khác phải chịu tổn thất nặng nề do dịch cúm lợn gây ra, hoạt động kinh doanh của họ đã thu về lợi nhuận gần một triệu nhân dân tệ.
Vợ chồng chị họ tôi đã được cứu
Chị họ tôi bị mắc bệnh xơ gan và các vấn đề về tiêu hoá. Vào tháng 2 năm 2019, chồng của chị ấy được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ống mật và chỉ còn sống được ba tháng. Chúng tôi đã khẩn trương đến gặp họ và giảng chân tướng cho họ. Chúng tôi nói rằng Đại Pháp là hy vọng duy nhất có thể cứu được họ. Chị họ tôi rất dễ tiếp thu Đại Pháp nhưng chồng chị ấy lại từ chối lắng nghe.
Họ sống cách chúng tôi 30km nhưng chúng tôi đã nhiều lần đến thăm họ và nói với họ về Đại Pháp và nhiều trải nghiệm tuyệt vời mà bản thân chúng tôi cùng nhiều học viên Đại Pháp khác đã được trải qua. Dần dần, anh rể tôi đã bắt đầu lắng nghe và anh ấy cũng lý giải được chân tướng Đại Pháp. Cuối cùng, anh ấy đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp, học Pháp và luyện công cùng vợ hàng ngày, cũng như nghe những câu chuyện về tu luyện trên chuyên mục radio của chương trình phát thanh Minh Huệ.
Vợ chồng chú tôi trở thành những đệ tử Đại Pháp tinh tấn
Chú và dì tôi đều đã ngoài 70 tuổi. Tôi giảng chân tướng cho họ mỗi khi ghé thăm nhưng họ lại chưa bao giờ tin những điều mà tôi nói.
Hai năm trước, chú tôi mắc bệnh tiểu đường và lượng tiểu cầu trong máu giảm xuống thấp. Số lượng tiểu cầu chỉ vào khoảng 1.000/ml đến 2.000/ml trong khi giới hạn tiểu cầu của người thông thường là từ 100.000/ml đến 300.000/ml. Trông chú chỉ còn da bọc xương, toàn thân vô lực, và thường xuyên bất tỉnh. Chú đã tìm kiếm phương pháp điều trị từ nhiều bệnh viện khác nhau nhưng cũng không mang lại hiệu quả.
Tôi đã tới thăm chú nhiều lần trong thời gian chú còn nằm viện. Trên cơ bản, tôi nói với chú rằng chỉ có Sư phụ của Đại Pháp mới có thể cứu chú. Tôi đưa cho chú băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ ở Quảng Châu và những chương trình giảng chân tướng. Tôi khuyên chú thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Khi không còn lựa chọn nào khác, chú đã bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và nghe các bài giảng của Sư phụ. Khi chứng kiến tình huống thân thể bản thân có chút cải biến, chú đã quyết định từ bỏ việc điều trị y tế và lựa chọn trở về nhà để tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Về đến nhà, chú đã tìm toàn bộ sách Đại Pháp và học các bài công pháp từ tôi. Dần dần, chú đã ngừng uống tất cả các loại thuốc và chỉ tinh tấn chuyên tu Đại Pháp. Chú sống ở một ngôi làng ở vùng nông thôn. Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, chú đã có thể gánh hơn 20 xô nước trong một ngày lên tận lưng chừng núi để tưới nước cho vườn rau. Đây vốn là điều không tưởng đối với chú trước khi tu Đại Pháp.
Dì tôi cũng mắc đủ loại bệnh tật, dì đã được khích lệ từ những biến hoá thần kỳ của chồng mình. Sau đó, dì cũng đã bước vào tu luyện. Hai vợ chồng chú tôi hiện có sức khoẻ tốt và trông khác xa so với bản thân họ trước đây. Cả hai đều vô cùng cảm động trước ơn cứu độ từ bi của Sư phụ.
Chồng bạn học của tôi đã ngừng tham gia bức hại
Chồng của một bạn học thời trung học của tôi vốn là một nhân viên cảnh sát. Nghề nghiệp của anh ấy và những lợi ích liên quan có ý nghĩa trọng đại đối với cả gia đình họ. Vài năm trước, chồng tôi và tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho họ. Tuy nhiên anh ấy đã từ chối lắng nghe và đe doạ chúng tôi trước mặt cả gia đình họ. Tôi nói: “Anh không được phép phỉ báng Đại Pháp và Sư phụ; điều này không tốt cho cả anh và gia đình”. Sau đó anh ấy đuổi chúng tôi ra ngoài. Không ai trong gia đình dám lên tiếng mặc dù tôi có thể cảm nhận được họ đang cảm thấy buồn thay cho chúng tôi.
Sau đó tôi nghe nói rằng anh ấy đã gặp báo ứng, vì tham gia nhiều vụ bắt cóc các học viên Đại Pháp đã khiến anh này mắc phải bệnh ung thư tuyến giáp. Ca phẫu thuật đã để lại một vết sẹo lớn trên cổ anh ấy. Tôi cảm thấy đây không phải lúc để nói chuyện trực diện với anh ấy, vì thế tôi đã gửi cho anh một lá thư nặc danh. Anh ấy chắc hẳn đã đoán ra tôi là người gửi nên đã gọi cho tôi và trách mắng tôi rằng không dễ dàng gì để đạt được vị trí anh ấy đang đảm nhận, việc tôi gửi một lá thư như vậy rất có khả năng sẽ huỷ hoại tương lai của anh ấy, v.v.
Tôi nói với anh ấy rằng: “Tôi viết thư cho anh bởi anh đang tham gia bức hại các đệ tử Đại Pháp. Tôi hy vọng anh có thể minh bạch chân tướng Đại Pháp, nhìn rõ bản chất của tà đảng Trung Cộng, và thay đổi cách làm việc của mình…” Anh ấy đã la mắng và uy hiếp tôi rằng anh ấy sẽ không thay đổi ngay cả khi tôi gửi cho anh ấy một lá thư khác. Tôi cảm thấy vô cùng đáng tiếc cho anh ấy bởi anh đã bị tà đảng đầu độc quá thâm sâu.
Tôi vẫn cố gắng tiếp cận bạn học của tôi và các thành viên khác trong gia đình cô ấy, nhưng họ đều từ chối gặp tôi vì sợ chồng cô ấy. Tâm tôi cảm thấy hết sức lo lắng nhưng không biết phải làm gì.
Sau đó tôi quyết định tĩnh hạ tâm xuống học Pháp nhiều hơn và hướng nội tìm. Tôi phát hiện ra một số nhân tâm của bản thân, vì thế tôi đã phát chính niệm để thanh lý chúng.
Sư phụ giảng:
“Tuy nhiên, dù khó thế nào, sinh mệnh được cứu đã can nhiễu và đặt ra nạn ra sao trước lúc được cứu, [thì] đệ tử Đại Pháp là có con đường của bản thân mình. Là đệ tử Đại Pháp mà nói, trước đây tôi vẫn luôn giảng, tôi nói rằng đệ tử Đại Pháp có sứ mệnh lịch sử to lớn thế, cần gánh vác trách nhiệm cứu độ chúng sinh, khẳng định là có đường thông mà chư vị có thể đi qua. Con đường ấy ắt phải là con đường mà có thể đạt được tiêu chuẩn, như thế thì chúng sinh vũ trụ mới bội phục, mới có thể không can nhiễu nổi, chư vị mới sẽ không có phiền toái trên con đường ấy, mới sẽ bước đi được một cách rất thông thuận”. (Giảng Pháp vào ngày Kỷ niệm 20 năm truyền Pháp, Giảng Pháp tại các nơi XI)
Đoạn Pháp trên đã mang lại cho tôi một hy vọng mới và chỉ dẫn tôi bước đi trên con đường phía trước. Tôi đã tự đi gặp bạn học của mình một vài lần. Tôi kể cho cô ấy nghe về sự mỹ hảo của Đại Pháp và về cuộc bức hại. Tôi muốn bạn học của mình sẽ nói chuyện với chồng cô ấy và khuyên anh không tham gia cuộc bức hại nữa. Tôi cũng cho cô ấy xem nhiều bài báo trên Minh Huệ Net nói về báo ứng mà những kẻ hành ác phải nhận lấy. Cô ấy đã chấp nhận những đĩa CD giảng chân tướng mà tôi đưa và mang chúng về nhà.
Nhờ có sự gia trì của Sư phụ, tôi đã được phép tới nhà cô ấy lần nữa. Tôi phát chính niệm trong khi đang ở đó để nói chuyện với các thành viên khác trong gia đình. Dần dần thái độ của họ đối với tôi đã thay đổi và chồng cô ấy cũng bớt hung hăng hơn trước. Anh ấy hiếm khi ngắt lời tôi và thường gật đầu biểu thị sự đồng ý.
Tôi nói với anh ấy rằng: “Khi anh nhận được lệnh bắt giữ các học viên Đại Pháp thì hãy nhớ đối xử tử tế với họ. Điều đó không những không ảnh hưởng tới công việc của anh mà còn mang đến phúc báo cho gia đình anh”. Anh ấy trả lời một cách nghiêm túc: “Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ cố gắng tìm cách chuyển khỏi vị trí công tác hiện tại”. Anh ấy đã làm được điều đó và thậm chí còn được thăng chức. Vị trí mới của anh ấy thoải mái hơn, vì hầu hết công việc của anh là quản trị nội bộ.
Toàn bộ gia đình họ giờ đã minh bạch chân tướng Đại Pháp. Cha mẹ họ thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mỗi ngày và lắng nghe các câu chuyện tu luyện trên chương trình phát thanh Minh Huệ. Chồng cô ấy thậm chí còn hỏi tôi rằng: “Cô đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào?”.
Con xin cảm tạ Sư tôn! Cảm ơn các bạn đồng tu!
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/22/418763.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/25/191117.html
Đăng ngày 07-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.