[MINH HUỆ 04-02-2021] Năm 2020 là một năm đáng nhớ, khởi đầu là virus Trung Cộng (virus corona) và kết thúc là sự hỗn loạn của cuộc Tổng tuyển cử Hoa Kỳ.
Năm 2020, tôi bắt đầu tham gia giảng chân tướng cho người Trung Quốc thông qua nền tảng RTC, và tôi đã thực hiện 3.720 cuộc gọi điện thoại. Tôi thường gọi khoảng 10 cuộc mỗi ngày. Kinh nghiệm của tôi là chúng ta phải tu luyện thật tốt để có thể cứu độ chúng sinh.
Mỗi cuộc gọi là một cơ hội tu luyện
Tôi đã gặp nhiều người trên điện thoại. Có người thiếu kiên nhẫn. Có người tỏ ra lịch sự nhưng sợ nghe chân tướng. Có người giữ im lặng. Có người liên tục cúp máy. Nhưng cũng người nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” khi trả lời điện thoại. Một số tiếp nhận chân tướng và muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cảm thấy rằng phản ứng của mọi người phản ánh tình trạng tu luyện của tôi vào ngày tôi gọi điện cho họ. Sau đó, tôi thường hướng nội, tìm ra chấp trước của mình và loại bỏ chúng.
Điều quan trọng là phải duy trì trạng thái tu luyện tốt trong khi gọi điện thoại. Một hôm, tôi học Pháp và phát chính niệm lâu hơn bình thường, và tôi đã hoàn thành cả năm bài công pháp trước khi bắt đầu gọi điện thoại.
Hôm đó, khi tôi gọi điện, kết quả thành công mỹ mãn. Toàn bộ 16 cuộc gọi của tôi đều diễn ra tốt đẹp. Một người tôi đã nói chuyện là một cảnh sát. Tôi vừa giải thích lý do của cuộc gọi, anh đã nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi đã khuyên anh thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Tôi giải thích rằng ĐCSTQ không thể tránh khỏi việc phải chịu trách nhiệm về tội ác của mình, và các đảng viên sẽ bị liên đới vì những hành vi sai trái của nó. Tôi cũng nói rằng đại dịch virus corona là một cảnh báo của Thần. Các quốc gia có quan hệ thân cận với ĐCSTQ phải chịu ảnh hưởng nặng nề nhất trong dịch bệnh. Tôi nói với anh ấy ĐCSTQ đã bức hại Pháp Luân Đại Pháp như thế nào. Dịch bệnh đang nhắm vào ĐCSTQ, và đó là chỉ là điểm khởi đầu cho sự sụp đổ cho nó. Anh ấy đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và cảm ơn tôi đã gọi điện.
Một lần, một huấn luyện viên từ một đồn cảnh sát đã trả lời cuộc gọi của tôi. Anh ta liền bắt đầu chửi mắng. Khi tôi hỏi tại sao anh ta lại chửi rủa tôi, anh ta nói rằng anh ta đang bực mình. Anh ta chửi tôi một chập liền 14 phút 55 giây.
Trong khi anh ta la lối, tôi cố gắng duy trì tâm thái tường hòa. Khi tôi bình tĩnh giảng chân tướng, anh ta càng lúc càng hạ giọng. Anh ta không chửi nữa rồi cúp máy.
Sau khi đặt điện thoại xuống, tôi hướng nội và tìm thấy những chấp trước của mình. Trước khi thực hiện cuộc điện thoại này, tôi đã gọi cho người nhà tôi. Giọng điệu của họ không thân thiện nên tôi bị khó chịu. Tôi biết mình cần phải điều chỉnh tâm trạng, bởi vậy tôi đã phát chính niệm cho đến khi bình tĩnh lại. Tôi nhận ra tôi chưa tu bỏ được tâm oán hận đối với người nhà. Tu luyện là nghiêm túc. Chúng ta chỉ có thể cứu người khi tu luyện tốt.
Một buổi chiều, khi tôi gọi điện thoại, nửa mặt bên trái của tôi bắt đầu đau. Tôi nhận ra những vật chất xấu ở không gian khác đang can nhiễu vào cuộc gọi của tôi, vì vậy trong tâm tôi lập tức phủ nhận, không thừa nhận cơn đau. Tôi đã phát chính niệm và hướng nội, nhưng không hiệu quả. 30 phút sau, cơn đau dữ dội hơn. Tôi thậm chí không sao ngồi yên được. Tôi phải đặt điện thoại xuống và nghiêm túc hướng nội. Hôm đó, cơn đau kéo dài khoảng tám tiếng.
Sáng hôm sau, sau cuộc gọi đầu tiên của tôi, cơn đau lại xuất hiện. Tôi ngộ ra mình không thể để tà ác bức hại như thế được. Tôi nói lớn: “Hỡi chư Thần, xin hãy lắng nghe. Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi đang cứu người bởi vì Sư phụ muốn chúng tôi làm tốt ba việc. Các vị để những vật chất xấu tấn công tôi ở các không gian khác, khiến tôi bây giờ không thể tập trung vào việc cứu người. Tôi chỉ có thể tiêu diệt hết thảy sinh mệnh tà ác can nhiễu cuộc gọi điện thoại của tôi.” Cơn đau đã chấm dứt sau khi tôi có chính niệm đó.
Sư phụ giảng:
“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002, Giảng Pháp tại các nơi II)
Tôi cũng hướng nội và tìm thấy nhiều chấp trước. Chẳng hạn, tôi sinh tâm hoan hỷ khi cuộc gọi đạt hiệu quả tốt. Khi hướng nội sâu hơn, tôi nhận thấy mình đang chứng thực bản thân chứ không phải chứng thực Pháp. Đôi khi, tôi còn khó chịu nếu người nghe thô lỗ với tôi. Tôi nhận ra điều này phản ánh tâm hư vinh. Tôi nhận ra mình chỉ thích nghe những lời tốt đẹp, chứ không muốn bị chỉ trích. Tất cả những thiếu sót này có thể dẫn đến can nhiễu.
Hướng nội vô điều kiện
Tôi đã học và học thuộc Pháp mấy năm cùng các đồng tu khác trên nền tảng RTC. Chúng tôi học một bài giảng vào buổi sáng, và học thuộc Pháp hai tiếng vào buổi tối.
Một hôm, khi vừa đứng dậy khỏi ghế sau một cuộc điện thoại, đột nhiên tôi bị chuột rút ở má ngoài đùi trái, rất đau. Tôi tự nhủ: “Tất cả chỉ là giả tướng. Tôi sẽ không để điều này cản trở mình.” Sau đó, tôi đạp xe đến thư viện như đã định.
Hai giờ sau, khi ra khỏi thư viện, tôi không đạp xe được vì đau chân, nên tôi phải đẩy xe chầm chậm đến siêu thị. Khi tôi bước ra khỏi siêu thị, cơn đau còn tệ hơn. Chân tôi thậm chí không thể chạm đất.
Tôi lặng lẽ nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khi bước từng bước nhỏ. Sau đó, tôi nhẩm Pháp của Sư phụ.
Sư phụ giảng:
“Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận’, thì chúng không dám làm, chính là đều có thể giải quyết.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)
Cứ như thế, tôi đã về đến nhà. Thường thì, tôi chỉ mất bốn, năm phút đạp xe đi đoạn đường này, nhưng hôm đó tôi phải mất cả tiếng đồng hồ.
Khi tôi về đến nhà, cơn đau dữ dội hơn, ngay cả thở thôi cũng đau. Tôi có niệm đầu vững vàng rằng tôi không được chấp nhận giả tướng này, vì vậy tôi đã không vào giường nằm. Như thường lệ, sau 12 giờ đêm, phát chính niệm xong, tôi mới đi ngủ. Tôi bắt đầu suy xét lại hành vi gần đây của mình và hướng nội.
Tôi nhớ vào ngày hôm trước, có một việc đã xảy ra trong nhóm học Pháp của chúng tôi. Một học viên khác đột nhiên nói với tôi với giọng điệu rất thô lỗ và thiếu nhẫn nại. Tôi rất ngạc nhiên và tự hỏi tại sao cô ấy lại đối xử với tôi như vậy. Tôi đã không nói bất cứ điều gì mặc dù tôi cảm thấy không thoải mái.
Tôi tự hỏi liệu đây có phải là chỗ thiếu sót không. Chân tôi lập tức ngừng đau khi tôi nhận ra điều này. Tôi hướng nội sâu hơn và thấy rằng tôi có chấp trước vào thể diện và tâm oán hận đối với học viên đó.
Tuy nhiên, sau một lúc, tôi lại bắt đầu hướng ngoại, “Dù thế nào đi nữa, cô ấy không nên nói với tôi như vậy!” Chân tôi lại đau dữ dội ngay khi tôi có ý nghĩ này. Tôi tiếp tục hướng nội. Tôi nhận ra rằng tôi có chấp trước vào tự ngã, và tôi muốn người khác tôn trọng mình. Chân tôi lại lập tức hết đau.
Sau một lúc, tôi lại bắt đầu đổ lỗi cho cô ấy. Chân tôi lại bị đau. Cứ như thế, tôi tiếp tục tìm ra các chấp trước và loại bỏ chúng trong một giờ đồng hồ. Sáng hôm sau, khi thức dậy tôi không còn đau nữa, thân thể đã hoàn toàn trở lại bình thường. Từ đó, tôi thể ngộ sâu sắc rằng chúng ta cần phải hướng nội vô điều kiện trong tu luyện.
Sư phụ giảng:
“Là đệ tử Đại Pháp mà nói, tu luyện của chư vị là ở vị trí số một, vì nếu chư vị tu không tốt, [thì] chư vị không hoàn thành được những việc mà chư vị cần làm; nếu chư vị tu không tốt, thì sức cứu người cũng không lớn được như thế. Nếu tu kém hơn một chút nữa, thì phương thức nhìn vấn đề và suy xét vấn đề đều là dùng tư tưởng của người thường và cách nghĩ của người thường, thế thì càng dở.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp, Giảng Pháp tại các nơi XI)
Tôi nhận ra rằng chúng ta phải tu luyện vững chắc. Cũng như người lái xe phải điều khiển xe trên con đường về nhà. Chúng ta sẽ về gần đến gia viên của mình hơn nếu chúng ta đi đúng hướng. Đôi khi chúng ta có thể đi chệch đường. Chúng ta cần phải phát hiện kịp thời và trở lại hướng đi đúng. Đôi khi, nếu phát hiện thấy chướng ngại vật trên đường, chúng ta cần nhanh chóng loại bỏ nó. Nếu thấy mình buông lơi, thì chúng ta cần phải tinh tấn. Chỉ có hướng nội, chúng ta mới có thể tìm ra những vấn đề trong tu luyện của mình và tiến về phía trước.
Trong năm 2021, tôi sẽ tu luyện tinh tấn và làm hết sức mình để cứu người. Tôi sẽ cố gắng hết sức để theo kịp tiến trình Chính Pháp.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/4/419512.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/11/190576.html
Đăng ngày 29-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.