Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-01-2021] Khi chồng bà Điền Nhuận Hoa chuẩn bị đi đón bà tại trại tù vào ngày 8 tháng 11 năm 2020, sau khi bà mãn hạn tù vì tu luyện Pháp Luân Công, chính quyền địa phương ở thành phố Dương Toàn, tỉnh Sơn Tây đã không để cho ông đến đó một mình.
Thay vào đó, 4 người, bao gồm một từ sở tư pháp, một từ đồn cảnh sát địa phương, một từ ủy ban thôn, và một người lái xe đã kiên quyết đi cùng ông.
Trước khi cho bà Điền về nhà, 4 người này đã đưa bà đến đồn cảnh sát thị trấn Đông Huy và ra lệnh cho bà viết một bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, một môn tu luyện bị chính quyền cộng sản Trung Quốc đàn áp từ năm 1999. Họ cũng lấy dấu vân tay của bà và bắt bà đi bộ trong những vòng tròn và chụp ảnh bà.
Đến giờ ăn trưa, họ đến một nhà hàng và bảo chồng bà Điền trả tiền bữa ăn với giá 300 tệ. Trong khi bà Điền đang bị giữ ở đồn cảnh sát thì lại không được ăn.
Bị bắt và bị ép uống thuốc tại trại giam
Bà Điền, 55 tuổi, đã bị bắt ngày 8 tháng 5 năm 2018, vì dán những tư liệu thông tin về Pháp Luân Công.
Vào ngày đầu tiên sau khi bà bị đưa đến Trại giam Dương Toàn, một lính gác có họ là Hoắc hỏi bà tại sao bà lại tập Pháp Luân Công. Bà Điền nói rằng bà đã từng bị ghẻ lở toàn thân và những vấn đề về dạ dày từ khi còn nhỏ. Các vết ghẻ thường chảy máu và mủ. Căn bệnh này đã khiến bà không thể đến trường và bà cũng đã phải chịu đau rất nhiều. Tất cả các chứng bệnh của bà đã biến mất sau khi học Pháp Luân Công.
Trước khi bà nói xong, Hoắc đã tát vào mặt bà và nói: “Tôi không cho phép bà tập Pháp Luân Công”. Một lính gác họ Cao khác đã đá bà hai lần.
Vào ban đêm, các tù nhân lắc đầu bà và không cho bà ngủ. Khi bà bị huyết áp cao ở mức nguy hiểm do không được ngủ, lính canh Hoắc đã cưỡng ép bà uống một loại thuốc không rõ tên.
Mười phút sau khi bà bị ép uống thuốc, bà Điền bắt đầu bị đau đầu chóng mặt. Bà cảm thấy rất yếu và không thể đi được. Hai tù nhân đã khiêng bà lên giường. Sau khi bà nằm xuống, bà bắt đầu bị toát mồ hôi lạnh làm ướt cả tấm vải trải giường và tóc của bà. Bà cũng bị đau lồng ngực dữ dội. Cảm giác khó chịu vẫn không hết khi bà tỉnh dậy vào sáng hôm sau. Bà đã suýt ngã trong khi tắm và lồng ngực vẫn bị đau buốt.
Hai lính canh Hoắc và Cao vẫn tiếp tục bức thực bà bằng loại thuốc độc đó trong 6 tháng tiếp theo. Bất chấp bà bị đau đầu và đau ngực nặng triền miên, các lính gác vẫn bắt bà lau sàn 6 lần mỗi ngày. Ngoài ra, bà còn bị đau chân, chóng mặt, thở dốc và yếu cơ.
Ngoài việc bắt uống thuốc, các lính gác còn hành hạ bà bằng cách không cho bà mua những đồ dùng cần thiết hàng ngày, bao gồm giấy vệ sinh, kem và bàn chải đánh răng.
Bị tra tấn ở trong tù
Bà Điền sau đó đã bị kết án 2,5 năm tù và bị Tòa án Bình Đinh phạt 20.000 nhân dân tệ. Vào ngày 26 tháng 11 năm 2018, bà phải mang còng tay và cùm chân nặng thường dùng cho những nam tử tù, sau đó bà Điền bị đưa đến Trại tù nữ Sơn Tây và bị phân vào Khu 5.
Một tù nhân có tên là Dương Hải Ưng đã bắt bà Điền xách một xô nước lớn để cọ rửa phòng vệ sinh. Vì bà Điền vẫn bị đau ngực và đau chân nên bà đã không thể xách xô nước lên. Dương đã đánh vào ngực bà và chửi mắng bà. Dương cũng cấm bà uống nước nóng (thói quen truyền thống của người Trung Quốc) và vứt áo len, quần, vải trải giường và vỏ chăn mà bà mới giặt.
Một tù nhân khác là Trương Hồng Hà có lần đã bắt bà Điền làm vệ sinh tường, cửa sổ và sàn nhà cho cô ta, nói rằng: “Vì bà là Pháp Luân Công nên tôi sẽ phải bắt bà làm nhiều hơn”.
Các tù nhân cũng hành hạ bà Điền bằng cách không cho bà ăn hoặc bắt bà ngủ trên một cái võng ở hành lang. Do bị ngược đãi và giấc ngủ không ngon, hai bàn chân bà bị sưng vù và bà đã phải cắt giầy ra mới có thể đi vừa. Trong khi đó, bà cũng bị bắt phải xem những video tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công.
Một hôm vào mùa hè năm 2019, một lính gác họ Nhân đã ra lệnh khám người tất cả các tù nhân. Khi bà Điền từ chối tuân theo, Nhân đã ra lệnh cho bà chép lại các quy định của trại tù 10 lần. Bà Điền vẫn từ chối tuân theo. Sau đó bà đã bị bắt đổ rác trong 10 ngày.
Một lần khác, bà Điền từ chối bước đi kiểu ngỗng theo lệnh của các lính canh. Một lính canh họ Cao đã túm tóc bà, kéo bà ra sảnh và bắt bà đứng ở đó từ 12 giờ trưa đến 5 giờ chiều mà không được ăn trưa. Hai bàn chân bà Điền trở nên sưng nặng và bà đã suýt gục xuống trong khi trở lại xà-lim. Sau đó, những triệu chứng mà bà đã có sau khi bị bắt uống các loại thuốc độc đã tái phát, bao gồm đau buốt đầu, đau ngực và yếu cơ. Bà cũng bị đau ở hai mắt và bị chảy nước mắt.
Bà Điền đã không ăn bữa tối hôm đó và đi ngủ luôn. Nhưng sự đau đớn đã làm cho bà không thể ngủ được. Sáng hôm sau, trước khi bà dậy, các tù nhân cùng xà-lim với bà và ở những xà-lim lân cận đã tập trung ở cửa xà-lim của bà và chửi bà. Họ nói rằng các lính gác sẽ phạt họ nếu bà Điền không đi làm ngày hôm đó. Tù nhân Trương Hồng Hà đã lôi bà dậy và bắt bà đi đến xưởng. Một số tù nhân khác cũng đã cố đánh bà.
Do tình trạng sức khỏe của bà, bà đã không thể ăn uống trong 2 ngày, nhưng các tù nhân vẫn bắt bà phải lao động.
Trong khi bà bị giam giữ, ban quản lý trại tù đã giữ lại một phần tiền mà chồng và con trai bà gửi cho bà. Khi bà yêu cầu cho xem các ghi chép giao dịch của việc gửi tiền và những khoản mua sắm của bà ở trong tù để kiểm tra giá cả, một lính gác họ Kim đã từ chối yêu cầu của bà, nói rằng cô ta chưa bao giờ thấy một ai có yêu cầu như vậy trước đây. Trại tù cũng bắt bà Điền trả 40 tệ cho một hóa đơn điện thoại, nhưng họ chưa từng bao giờ cho bà gọi điện cho gia đình bà với cái cớ rằng bà không viết báo cáo tư tưởng.
Trong khi đó, trại tù đã từ chối đưa cho bà Điền xem bản án mà bà phải chịu và nói rằng một khi bà vẫn còn tiếp tục tập Pháp Luân Công, họ sẽ không đưa cho bà. Trại tù cũng dùng cũng lý do đó để không cho gia đình bà vào thăm bà. Cả chồng và con trai bà đã đến đó 4 lần, nhưng mỗi người chỉ được vào thăm bà Điền một lần. Một lính gác đã từng hứa với con trai bà rằng cô ta sẽ cho anh vào thăm bà vào thứ 4 nhưng khi anh đến đó vào thứ 4, lính gác đó đã từ chối.
Một tháng trước khi bà Điền được phóng thích, bà đã bị bắt phải lao động khổ sai trong nửa ngày, thời gian còn lại bà bị buộc xem các video tẩy não. Các tù nhân cũng tiếp tục thay phiên nhau mắng chửi bà.
Sau khi bà trở về nhà, bà đã rất khổ sở khi biết rằng tất cả các tài khoản ngân hàng của bà đã bị phong tỏa và tiền tiết kiệm của bà đã bị tòa án tịch thu để trả khoản tiền bà bị phạt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/25/419038.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/5/190266.html
Đăng ngày 15-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.