Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Mỹ
[MINH HUỆ 18-09-2020] Sư phụ giảng:
“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 23 năm. Tuy nhiên, tôi vẫn ôm giữ cảm xúc của mình, điều này đã gây ra những khó khăn trong tu luyện. cựu thế lực đã nắm bắt được yếu điểm và phóng đại chấp trước của tôi. Họ muốn lấy mạng tôi, nên đã khiến tôi gặp phải hai tình huống nguy hiểm vào năm ngoái. Nếu không có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ thì tôi đã không còn sống nữa.
Ngày 21 tháng 6 vừa qua là ngày giỗ của vợ tôi cũng là một học viên. Cô ấy đã qua đời cách đây hai năm. Tôi nhớ cô ấy và đã viết một bài thơ vào ngày 20 tháng 6. Tôi đọc bài thơ trước bức ảnh của cô ấy treo trên tường, trong đó có câu “khi nào anh sẽ gặp lại em đây?”
Nỗi niềm đau xót và khao khát được nhìn thấy vợ của tôi đã bị cựu thế lực và ma lợi dụng. Trái tim tôi rối loạn vào ban đêm và nhịp tim của tôi yếu ớt. Tôi không thể nằm xuống. Khi tôi nằm, tôi không thể thở được. Và đặc biệt, tôi không thể nhắm mắt. Bất cứ khi nào tôi nhắm mắt lại, tôi cảm thấy mình bị lịm đi. cựu thế lực nói bên tai tôi: “Anh không muốn biết khi nào anh gặp được cô ấy sao? Vì anh tha thiết muốn gặp cô ấy nên chúng tôi có thể giúp anh gặp được cô ấy ngay bây giờ”.
Tôi biết rằng cựu thế lực đã nắm cứng chấp trước vào tình của tôi và muốn lấy mạng tôi. Tôi ngay lập tức phát chính niệm và nói với tà ác: “Tôi biết mình đã sai. Sư phụ dạy chúng tôi phải buông bỏ chấp trước vào tình nhưng tôi lại vẫn còn đang nắm lấy nó. Không phải các ngươi, mà chính Sư phụ mới đang coi sóc tôi. Nếu các ngươi muốn lấy mạng ta thì phải xin phép Sư phụ ta. Nếu không, các ngươi đang tự hủy hoại chính mình!”
Tôi tiếp tục phát chính niệm nhiều lần. Các triệu chứng đó sau đó biến mất. Sau khi mọi thứ trở lại bình thường, tôi bắt đầu học Pháp. Sư phụ giảng,
“…hết thảy mọi thứ trong toàn bộ xã hội nhân loại đều từ cái ‘tình’ ấy mà ra. Nếu ‘tình’ kia chẳng đoạn, thì chư vị không thể tu luyện được”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Tôi biết đã đến lúc phải hoàn toàn buông bỏ chấp trước vào tình này, vì vậy hôm sau tôi nói với bức ảnh của vợ tôi trên bức tường, “Anh đã không hoàn thành nhiệm vụ trợ Sư Chính Pháp để thức tỉnh lương tri chúng sinh. Chúng ta sẽ gặp lại nhau khi anh hoàn thành thệ nguyện và theo Sư phụ trở về nhà. Cứ đợi anh trên thiên thượng nhé!” Sau đó, tôi đã gỡ tất cả các bức ảnh của cô ấy xuống. Tôi nghĩ cựu thế lực sẽ không thể lợi dụng tôi nữa vì tôi đã cất ảnh của cô ấy đi rồi. Nhưng suy nghĩ này đã bị ma can nhiễu trở lại: “Bạn có thực sự buông bỏ chấp trước vào tình không? Bạn mới chỉ làm điều này một cách hời hợt”.
Ngày 15 tháng 7 là sinh nhật của vợ tôi. Bởi vì tôi không buông bỏ được chấp trước này nên cảm giác khao khát được gặp vợ lại sống lại. cựu thế lực đã nhìn thấy chấp trước này của tôi, và đêm hôm đó mạng sống của tôi lại lâm vào nguy hiểm.
Tôi bị thức giấc vào khoảng 1 giờ sáng và không thể thở được. Tôi hụt hơi và hoảng loạn. Tôi mở mắt ra và không dám nhắm lại. Tôi cảm thấy rằng tôi sẽ rời khỏi thế giới này nếu tôi nhắm mắt. Tôi nhận ra rằng nếu họ thực sự muốn lấy mạng tôi, thì nó sẽ bị lấy đi mà tôi không hề hay biết. Tại sao tôi lại bị thức giấc? Đó có phải là khảo nghiệm nữa không? Hay cựu thế lực chỉ muốn tôi phải biết lý do tại sao họ muốn lấy mạng tôi? Bất kể lý do gì, ngay lập tức tôi phát chính niệm và nói với cựu thế lực rằng: “Các người không đủ tư cách để lấy mạng ta. Sư phụ Lý Hồng Chí coi sóc ta về mọi thứ. Nhiệm vụ trợ Sư Chính Pháp vẫn chưa hoàn thành. Ngươi sẽ không bao giờ đạt được mong ước của mình đâu”. Sau đó tôi tiếp tục niệm: “Pháp chính càn khôn, tà ác toàn diệt. Pháp chính thiên địa, hiện thế hiện báo”.
Vào thời điểm đó, mí mắt của tôi dường như nặng trĩu không mở nổi. Ma nạn muốn tôi nhắm mắt xuôi tay. Nếu tôi nhắm mắt, tôi sẽ qua đời. Tôi đã cố gắng không nhắm mắt, vì tôi biết đây là cuộc đấu tranh giữa sự sống và cái chết. Tình trạng này kéo dài ít nhất nửa giờ. Vì quá khó thở, tôi lăn lộn trên giường và bị kiệt sức. Khi tôi cảm thấy không thể cầm cự được nữa, tôi liền kêu cứu: “Sư phụ, xin hãy giúp đệ tử của Ngài! Ác ma muốn lấy mạng con. Xin Sư phụ cứu con!” Tôi tiếp tục gọi cho đến khi mí mắt tự khép lại.
Khi tôi nhắm mắt lại, tôi đã không bất tỉnh ngay lập tức và tôi biết rằng Sư phụ đang ở bên tôi. Tôi thầm nói với Sư phụ trong tâm trí: “Sư phụ, con đang ở trong tay của Ngài. Sống chết là tùy ở Ngài”.
Tôi thức dậy vào khoảng 5 giờ sáng. Tôi mở mắt và nhận ra rằng tôi vẫn còn sống. Mọi thứ trở lại bình thường. Nước mắt tôi trào ra. Sư phụ lại một lần nữa cứu tôi thoát chết.
Qua hai khảo nghiệm sinh tử này, tôi đã ngộ được lý do tại sao Sư phụ yêu cầu chúng ta phải mau chóng tu luyện tinh tấn cho đến thời khắc cuối cùng.
Sư phụ dạy chúng ta:
“Chư vị nói chư vị muốn tu luyện, họ không chịu: ‘Ngươi muốn tu luyện, ngươi muốn rời đi; ngươi tăng công rồi, thì ta không động đến ngươi được, ta không gần ngươi được nữa,’ họ có thể không chịu. Họ dùng trăm phương ngàn kế để cản trở chư vị, không cho chư vị tu luyện, vì vậy viện đến đủ loại phương pháp để can nhiễu chư vị, thậm chí đến giết chư vị”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Tà ác hiện đang nhìn chằm chằm vào chúng ta mọi lúc mọi nơi. Một khi chúng nắm được chấp trước của chúng ta, chúng sẽ tìm mọi cách để lấy đi mạng sống của chúng ta.
Vào giai đoạn cuối cùng của thời kỳ Chính Pháp, tôi phải ghi nhớ hai bài học mà tôi gần như đánh mất sinh mệnh của mình. Tôi phải làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu và vững bước trên con đường tu luyện chân chính.
Sư phụ giảng:
“Tu khứ danh lợi tình
Viên mãn thượng thương khung
Từ bi khán thế giới
Phương tùng mê trung tỉnh”. (Viên Mãn Công Thành, Hồng Ngâm)
Diễn nghĩa:
“Tu luyện vứt bỏ danh lợi tình
[Khi] viên mãn bèn lên trời xanh
Nhìn thế giới bằng tâm từ bi
Ngay trong cõi mê mà tỉnh giác”. (Viên Mãn Công Thành, Hồng Ngâm)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/18/411908.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/13/188759.html
Đăng ngày 02-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.