Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh An Huy, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-10-2020] Với mua sắm trực tuyến, chỉ cần nằm trên ghế sofa, bạn có thể mua hầu hết mọi thứ qua điện thoại di động chỉ bằng một cái chạm tay. Mua sắm trực tuyến đã trở nên cực kỳ phổ biến và nhiều sản phẩm thường có giá rẻ bất ngờ kèm giao hàng miễn phí.

Mua sắm tự nó là một hoạt động thường ngày. Tuy nhiên, nếu không tự kỷ luật bản thân, các học viên rất dễ bị can nhiễu trước sự dẫn dụ của loại tiện lợi này.

Sư phụ giảng:

“Tôi vừa giảng rồi, là ma quỷ loạn thế gian đẩy người ta vào vũng xoáy đó, ấy là muốn toàn nhân loại bị cuốn vào, muốn huỷ rớt nhân loại đó!” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

Trước đây tôi nghĩ rằng Sư phụ ám chỉ các ứng dụng như WeChat, trò chơi điện tử và các trang web độc hại. Bây giờ tôi tin rằng mua sắm trực tuyến cũng trong cùng danh sách. Để kiểm soát thói quen mua sắm quá mức của mình, tôi đã không gửi tiền vào tài khoản ngân hàng trực tuyến. Nhưng tôi vẫn thấy mình thích mua những thứ mà tôi thậm chí không thực sự cần.

Nhìn lại, tôi thấy tiếc nuối bao nhiêu là thời gian mà mình đã lãng phí [vào mua sắm trực tuyến].

Nó tiện lợi và rẻ hơn khi mua một số đồ nhu yếu phẩm cho con tôi, nhưng đây là cách thói quen mua sắm của tôi hình thành. Có rất nhiều lựa chọn, giá cả cạnh tranh và thời trang mới nhất. Tôi không thể tránh được việc mua sắm và lẽ ra có thể dùng thời gian đó để học Pháp.

Để tiết kiệm thời gian, tôi quyết định chỉ mua sắm trong khi ăn. Tuy nhiên, điều đó không hiệu quả vì tôi nhanh chóng trở lại thói quen cũ của mình.

Gần đây tôi cảm thấy buồn ngủ sau khi mới chỉ đọc được hai trang Chuyển Pháp Luân. Tôi nhấc điện thoại lên mà không cần suy nghĩ và lại bắt đầu mua sắm trực tuyến.

Sư phụ giảng:

“Con người hiện đại phân biệt không rõ hành vi khi biểu hiện là tư tưởng bản thân chư vị hay là bị nhân tố phụ diện khống chế. Ở bề mặt thì thấy hết thảy hành vi của chư vị đều rất tự nhiên, chư vị thậm chí cảm thấy nguồn gốc tư tưởng chư vị đều rất tự nhiên; chư vị phân biệt không rõ đâu thật sự là bản thân chư vị nghĩ, đâu là nhân tố ngoại lai khống chế chư vị, dẫn dắt dục vọng của chư vị, hấp dẫn các loại thứ chư vị nghiện, bất kể chư vị thích là gì. Tu luyện trong hoàn cảnh như vậy, rất là khó. Quá khó, quả thực khó lắm!” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York kỷ niệm 25 năm Đại Pháp hồng truyền [2017])

Tôi đã nghĩ về việc buông bỏ chấp trước này qua việc không sử dụng điện thoại di động. Tuy nhiên, tôi phải quét mã an ninh ở siêu thị, ngân hàng và những nơi khác, vì vậy không sử dụng điện thoại không phải là một lựa chọn.

Sư phụ giảng:

“[Còn nếu] tâm của chư vị mà không vứt bỏ được, [thì] chư vị không vứt bỏ được gì hết” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng đã mua các sách điện tử, I-pads và các máy MP3 khác nhau. Tôi cảm thấy mình đã quá chú trọng vào những món đồ xa xỉ này. Kết quả là, tôi có ít thời gian hơn để học Pháp và luyện công. Nó tương tự như câu chuyện về cái bát ăn xin, cái bằng ngọc với cái kia bằng vàng mà Sư phụ từng nhắc đến.

Tôi nhớ tới “Câu chuyện tu luyện của Phật Milarepa (Phần 8)”. Khi Phật Milarepa tu luyện tại hang động vách đá Drakar Taso, ông phát thệ rằng: “Nếu con không thành tựu, không chứng ngộ được sự thù thắng, thì dẫu cho phải chết vì đói cũng không xuống núi tìm cơm ăn, dẫu cho chết vì lạnh cũng không xuống núi tìm áo mặc, dẫu cho chết vì bệnh cũng không xuống núi tìm thuốc uống. Ta quyết tâm xả bỏ sinh mệnh đời này và mọi thứ liên quan đến thế tục. Tam nghiệp bất động (thân nghiệp, khẩu nghiệp, ý nghiệp là tam nghiệp, thân khẩu ý sẽ không bị mê hoặc, dao động bởi tất cả, nên gọi là tam nghiệp bất động), nhất tâm tu thành Phật, thỉnh xin thượng sư, các chư thần hộ Pháp trong vũ trụ gia trì thành tựu cho nguyện này của con. Nếu vi phạm lời thề này, lưu lại thân người không tu chính Pháp, thì chẳng bằng như đã chết. Vậy nên hễ con vi phạm lời thề, thỉnh các vị chư thần hộ Pháp nhiều như biển cả lập tức đoạn tuyệt sinh mệnh của con. Sau khi con chết đi, cầu xin sư tôn gia trì ta được đầu thai làm thân người có thể tu chính Pháp.”

Tất nhiên, chúng ta sống giữa người thường, vì vậy chúng ta không cần phải tu luyện giống như Milarepa. Nhưng các yêu cầu có thể còn cao hơn. Chúng ta phải buông bỏ chấp trước vào lợi ích vật chất. Hơn nữa, chúng ta hiện đang ở trong thời kỳ Chính Pháp vô cùng quan trọng. Chúng ta nên trân quý thời gian để tu luyện và cứu người. Tôi có thể nắm bắt mọi thời khắc để tu luyện tinh tấn lúc đầu, nhưng gần đây tôi lại buông lơi.

Hãy ghi nhớ kinh văn gần đây của Sư phụ về việc giữ vững kiên định trong giai đoạn then chốt này:

“Sư phụ nói lại một câu, chư vị từng thời khắc đều đang trên con đường tu luyện, từng thời khắc đều là tôi đang quản chư vị. Không được tự mình tìm can nhiễu, hãy bước đi cho tốt phần đường cuối cùng còn lại không nhiều này.” (Lại một gậy cảnh tỉnh)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/22/413666.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/18/188855.html

Đăng ngày 25-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share