[MINH HUỆ 1-11-2006] Buỗi lễ phát hành sách “Chuyển Pháp Luân” được dự trù vào ngày 4 tháng giêng 1995. Nhiều học viên tại nơi tập công của chúng tôi truyền tin này đến những người khác. Mọi người đều trông ngóng ngày đó đến và hy vọng có được một vé cho buổi lễ. Liên lạc viên cho nơi tập công của chúng tôi chỉ có một chục vé cho hơn 100 học viên. Có lời đề nghị nên để vé cho những học viên nào mà chưa được gặp Sư phụ, vì vậy tôi không chờ đợi có được một vé.

Ngày đó cuối cùng đến. Buổi lễ được tổ chức tại một giảng đường của Đại học Công an Quốc gia. Tôi không có vé, nhưng tôi quyết định cũng đi cả nếu tôi phải đứng ở bên ngoài giảng đường. Tôi bắt đầu lên chiếc xe đạp của tôi đi từ sớm đến nơi Đại học Công an Quốc gia. Nước mắt không ngừng rơi trên má tôi; hằng ngàn cảm tưởng đến trong trí tôi trong khi tôi đạp xe. Hình ảnh của Sư phụ đột nhiên xuất hiện trong trí tôi. Gương mặt từ bi mỉm cười của Sư phụ dường như đang ở ngay trước mắt tôi. Tôi nhớ lại những điều từ các khoá học của Sư phụ tại thành phố Tế Nam nửa năm trước. Tiếng nói của Sư phụ và gương mặt mỉm cười của Ông; cái Pháp cao đức mà Sư phụ dạy; cơn gió nhẹ mà Sư phụ triển hiện để thổi mát cho chúng tôi trong một sân vận động nóng bức; cách Sư phụ hoá giải những đám mây mưa đen và đứng chụp hình với chúng tôi, và cách Sư phụ chuyển một Pháp Luân lớn trên đài vào buổi cuối khoá dạy. Các học viên không muốn rời đi và vỗ tay không ngừng.

Tôi hoàn toàn đắm mình trong hạnh phúc của kỷ niệm. Tôi không biết cách sao mà tôi tránh được xe cộ trong khi đạp xe của tôi. Giống như chỉ một phút qua đi đến khi tôi đi đến Đại học Công an Quốc gia. Vẫn còn 20 phút trước khi buổi lễ bắt đầu. –Tôi vừa đến nơi người học viên giữ cửa thì một thanh niên vào khoảng hai mươi tuổi chạy đến tôi. Vừa thở hổn hển, anh ta vừa hỏi chiếc xe của Sư phụ đã đến chưa. Các học viên khác nói rằng Sư phụ đã ở bên trong đang dạy một số học viên ngoại quốc. Người thanh niên này tự nói với mình, “Thật là không may nếu tôi không thể gặp Sư phụ. Tôi sợ rằng tôi đến trễ và chạy đến đây từ Yungang (hằng chục cây số từ xa) ngay sau khi xong công việc.” Một học viên khác nói với anh ta, “Đừng lo! Để tôi đi xem có cách nào không.” Người học viên đó rời đi và người thanh niên đi theo anh ta.

Tôi đứng nơi đó nhìn các học viên khác đi vào trong phòng giảng từ nhóm hai hoặc ba người. Họ mỉm cười và xem rất hạnh phúc. Tôi thèm muốn địa vị của họ, nghĩ rằng nếu tôi cũng có được một vé thì hay biết mấy. Tôi quyết định đứng lại nơi đó cho đến khi buổi lễ chấm dứt. Chỉ một vài phút trước khi buổi lễ bắt đầu và chỉ còn lại một vài người bên ngoài. Lúc bấy giờ, một nữ học viên đi đến tôi và nói, “Anh có vé không? Tôi có một vé dự cho anh. Hãy đi vào mau đi.” Tôi mừng đến độ quên cả cám ơn chị ta trước khi chạy vào trong giảng đường. Tôi tìm thấy cái ghế của mình ở hàng đầu nơi tầng lầu nhất. Tôi vừa ngồi xuống thì một tràng pháo tay lớn chào mừng buổi lễ phát hành sách Chuyển Pháp Luân.

Có một nhóm người ngồi trên khán đài. Người chủ lễ giới thiệu họ là những người phụ trách của Hội Khí Công Quốc gia, một số viên chức chính phủ và một người bạn ngoại quốc. Mọi người đều chú ý lên khán đài. Tiếp theo, Sư phụ vĩ đại của chúng ta xuất hiện trên khán đài dưới tràng pháo tay như sấm nổ. Sư phụ mỉm cười hiền lành và chào mọi người. Ông dạy chúng tôi những ý nghĩa thâm sâu của Pháp. Ông nhắc chúng tôi chú trọng Tâm Tính trong sự tu luyện của chúng tôi. Sư phụ cho mọi người cảm giác được Pháp Luân đang quay để an tâm chúng tôi. Sư phụ hiền từ nói với chúng tôi rằng cả nếu chúng tôi không có thể cảm giác được Pháp Luân đang quay, chúng tôi có thể cảm giác được sức nóng trong lòng bàn tay của mình. Ông nói với chúng tôi về sự lớn lao của Đại Pháp và sự chờ đợi của Ông rằng những người đã đắc Pháp, hãy nắm lấy cơ hội mà tu tiến cho đến cùng. Một viên chức chính phủ nói lên lời ca tụng và chấp thuận Pháp Luân Công. Cuối cùng, Sư phụ đưa một quyển sách cho người bạn ngoại quốc. Tràng pháo tay kéo dài một lúc lâu.

Lúc bấy giờ, một cái thang lên trời, tượng trưng quyển Chuyển Pháp Luân, được Sư phụ đưa cho con người trên thế giới. Vốn đầy nghiệp, và mê mờ trong một thời gian lâu, chúng ta cuối cùng đã tìm được con đường về nhà. Chúng ta may mắn biết bao nhiêu! Làm sao chúng ta có được cái tiền duyên này? Đó là Sư phụ đại từ bi và Phật ân hạo đãng.

Khi một giáo sư đại học nhắc lại kinh nghiệm của cô ta trong buổi lễ, cô ta rất xúc động kể lại sự từ bi của Sư phụ. Cô ta không thể cảm giác được Pháp Luân đang quay trong lòng bàn tay của cô khi cô ở trong buổi lễ. Cô bị hoảng sợ, nghi ngờ tiền duyên của cô với Phật Pháp. Cô cũng không thể cảm giác được sức nóng nào trong bàn tay cô và lại càng thêm lo lắng. Cô mất hy vọng. Cô rời buổi lễ, mang về nhà quyển sách Chuyển Pháp Luân. Khi cô mở sách ra tại nhà, cô bị xúc động nhìn thấy nhiều Pháp Luân vàng chói lọi đang quay. Đầu tiên, cô không thể tin nơi mắt của mình. Khi cô bình tâm lại và đọc quyển sách nhiều lần, trên mỗi trang đều có những Pháp Luân vàng chói. Cô nhìn bức hình của Sư phụ và khóc, “Đại Sư phụ từ bi kính thương, Sư phụ lại cho con thấy sự thật để ban cứu độ cho con. Bất kể sự khó nạn lớn đến đâu sau này, con sẽ buông bỏ các quan niệm con người của con và tu luyện cho đến cùng.”

Đã 11 năm qua từ khi buổi lễ ấy. Chúng ta đang đi trên con thuyền Pháp của Sư phụ và đang leo lên chiếc thang trời để trở về nhà. Sư phụ không rời chúng ta một giây phút nào; Ông ủng hộ chúng ta trong khi chúng ta leo lên, sửa chữa cho chúng ta khi chúng ta đi sai đường và khuyến khích chúng ta khi chúng ta ngừng tiến. Khi chúng ta rơi khỏi chiếc thang vì những quan niệm cũa chúng ta, Sư phụ không buông bỏ một học viên nào và chỉ giúp chúng ta trở lại với chiếc thang. Sư phụ đã gánh vác quá nhiều trong khi giúp chúng ta đạt được mục đích của mình và cứu độ chúng ta.

Trong đời này, trên quả địa cầu nhỏ bé này, nơi điểm tập trung của toàn vũ trụ, chúng ta đã được gặp lại đại Sư phụ của chúng ta. Chúng ta phải đi theo sát cận kề Sư phụ và đồng hoá trong Pháp để theo kịp tiến trình của Chính Pháp. Chúng ta phải thành công trong sứ mạng thiêng liêng của chúng ta và đừng làm Sư phụ thất vọng.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/7/22/133642.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/8/23/77165.html

Đăng ngày: 29-12-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share