Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Anh quốc

[MINH HUỆ 08-12-2020] Khi đại dịch virus Trung Cộng lan rộng, các hạng mục giảng chân tướng tại điểm du lịch của chúng tôi tạm thời phải dừng lại, chỗ tôi làm việc cũng phải đóng cửa. Ngoài việc hàng ngày lên sân thượng gọi điện thoại giảng chân tướng, tôi còn dành nhiều thời gian hơn đến công viên luyện công. Mỗi lần đến công viên luyện công, tôi đều mang theo tờ rơi và treo biểu ngữ “Dạy các bài công pháp miễn phí”. Tôi thường gặp những người quan tâm muốn đến tìm hiểu về Đại Pháp, họ chủ yếu là người Anh. Chuyện tôi muốn chia sẻ là, mối nhân duyên của tôi với một chàng thanh niên đến từ Trung Quốc Đại lục.

Chàng thanh niên này đã tìm được một công việc sau khi học xong thạc sĩ ở Anh. Cậu ấy thông qua kênh truyền thông của đệ tử Đại Pháp trên YouTube mà biết được rất nhiều sự thật về Pháp Luân Công. Cậu ấy đánh giá cao cách nhìn nhận vấn đề của đệ tử Đại Pháp, cũng rất khâm phục những phó xuất và sự kiên trì của họ và hy vọng bản thân có thể đóng góp cho Đại Pháp. Gần đây, cậu ấy hai lần đi cùng tôi để phân phát “Đặc san Epoch Times” tiếng Anh cho công chúng. Chuyện bắt đầu từ một buổi chiều tháng Năm năm nay.

Chiều hôm đó, tôi đang chuẩn bị luyện bài công pháp thứ năm ở công viên, có một chàng thanh niên đến chào hỏi tôi bằng tiếng Trung. Cậu ấy nói: “Cháu có chút ngạc nhiên khi thấy học viên Pháp Luân Công ở đây” và bảo rằng bản thân thường đến khu phố Tàu và nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công ở đó. Bởi vì sợ đặc vụ Trung Cộng theo dõi, cho nên từ trước đến nay cậu ấy không dám bước tới nói chuyện với các học viên Pháp Luân Công. Ở công viên thì cậu ấy không lo lắng như thế.

Ngày hôm đó, tôi và chàng thanh niên ngồi trên bãi cỏ nói rất nhiều chuyện. Cậu ấy kể rằng, ở trong nước cậu đã biết Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là không tốt, khi còn học đại học bản thân từng gia nhập ĐCSTQ. Cậu là một đảng viên dự bị, nhưng vẫn chưa chính thức tuyên thệ. Sau khi đến hải ngoại, cậu có thể tự do xem tin tức mà không bị kiểm duyệt. Cậu ấy thích thích xem chương trình “Thạch Đào bình thuật” của Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV) và cả những chương trình của giáo sư Đài Loan Minh Cư Chánh, càng xem cậu ấy càng hiểu rõ hơn. Cậu cũng biết họ đều tu luyện Pháp Luân Công, nhưng cậu vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Công.

Cậu ấy hy vọng có thể thường xuyên trao đổi và thảo luận cùng tôi, vì vậy chúng tôi đã thiết lập phương thức liên lạc và hẹn mỗi buổi chiều thứ Sáu gặp nhau tại công viên. Chúng tôi trao đổi cách nhìn về cuộc sống, vũ trụ, tu luyện và một vài hiện tượng hỗn loạn trong xã hội hiện nay. Cậu ấy sẵn lòng lắng nghe quan điểm và cách nhìn của tôi về những vấn đề này. Tôi thường xuyên gửi cho cậu ấy một số video giảng chân tướng, chẳng hạn loạt phim “Chúng ta nói về tương lai” và những chuyện tu luyện của các học viên Pháp Luân Công.

Sau đó, tôi cho chàng thanh niên mượn cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Trong thời gian hai tháng, cậu ấy đọc xong cuốn sách và nói: “Kỳ thực, nội dung giảng trong sách đều rất chân thật và dễ hiểu. Chỉ là ở Trung Quốc nó đã bị tà đảng làm cho biến đổi rồi”. Khi đó tôi nói với cậu ấy, ngày ngày trong hơn hai mươi năm qua, các học viên Pháp Luân Công coi việc giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người như là nhiệm vụ của mình, kiên trì và bền bỉ. Họ đã trải qua nhiều năm tháng gian khổ như vậy, nhưng họ thật sự không cảm thấy hối hận về lựa chọn của mình. Điều này có lẽ một người bình thường không thể hiểu được. Cậu ấy cho rằng, đó là sức mạnh của tín ngưỡng, nó giúp con người trở về với những giá trị vốn có và biết coi trọng sinh mệnh trân quý của bản thân mình. Cậu ấy thật sự rất khâm phục các học viên Đại Pháp.

Sau khi đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”, cậu ấy nhắn tin cho tôi: “Vô cùng cảm ơn cô! Cháu muốn để vợ cháu đọc cuốn sách này, thời gian sau mới trả lại cô, như vậy có được không ạ? Có thể quen biết cô trong một hoàn cảnh biến động lớn như thế này, lại có duyên đọc được cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”. Cháu phải cảm ơn cô rất nhiều. Những vấn đề liên quan sau này, chẳng hạn như: “Bắt đầu đả tọa luyện công như thế nào?” Có thể cháu vẫn phải nhờ cô chỉ bảo nhiều ạ!”

Vào một ngày giữa tháng Bảy, cậu ấy cùng vợ đến công viên tìm tôi. Chúng tôi đã nói chuyện trong hơn một tiếng đồng hồ. Lần này họ chủ động hỏi tôi về việc “tam thoái” (thoái đảng, thoái đoàn, thoái đội). Tôi đã giải thích cho họ tại sao phải tam thoái, tầm quan trọng của tam thoái. Sau khi nghe xong, hai vợ chồng họ đã chủ động nhờ tôi làm tam thoái. Cậu ấy nói: “Cô giúp cháu thoái đảng và giúp vợ cháu thoái đội nhé. Đây là việc chúng cháu đã mong đợi rất lâu rồi. Cháu hy vọng càng ngày càng có nhiều người hơn nữa thức tỉnh. Cháu cũng hy vọng có cơ hội trao đổi việc này với mẹ vợ cháu, để mẹ cháu cũng đến nhờ cô làm tam thoái. Mẹ cháu cũng là người tốt, không thể để bà ấy bị ĐCSTQ làm hại.”

Sau khi giúp họ làm tam thoái trên trang web của The Epoch Times, họ đã vô cùng biết ơn tôi.

Cậu ấy lại lần nữa bày tỏ mong muốn có thể làm điều gì đó cho Đại Pháp. Vào thời điểm đó, tôi cũng không nghĩ ra việc gì phù hợp với cậu ấy. Nhưng mỗi lần chúng tôi nói chuyện, sự thấu hiểu và chính nghĩa mà cậu ấy biểu hiện ra khiến tôi rất cảm động và thấy được khích lệ.

Trong một lần nhắn tin nói chuyện, cậu ấy kể với tôi mấy ngày hôm đó cậu ho liên tục, rất khó chịu, cảm thấy như có gì đó ở cổ họng. Cậu ấy bị dị ứng theo mùa, lần này khá nghiêm trọng. Vào thứ Hai cậu đến bệnh viện và được kê thuốc, nhưng hình như nó không có tác dụng. Tôi khuyên cậu ấy: “Cháu thử niệm câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” xem nhé, nó sẽ hữu ích với cháu”. Cậu ấy đáp: “Cháu cũng có ý định tối nay đọc lại cuốn ‘Chuyển Pháp Luân.’ “

Cùng với sự thay đổi mùa, trời ở nước Anh nhanh tối hơn. Thứ Sáu hàng tuần chúng tôi không gặp nhau ở công viên nữa. Bình thường chúng tôi thỉnh thoảng gửi tin nhắn thăm hỏi đôi chút. Công việc của cậu ấy cũng rất bận.

Gần đây, cậu ấy nhìn thấy đủ các loại gian lận trong cuộc tổng tuyển cử Mỹ, cùng với những tình cảnh khó khăn mà Tổng thống Trump gặp phải, khiến tâm trạng cậu ấy rất nặng nề. Cậu ấy nhắn tin cho tôi nói: “Cháu gần đây thật sự rất áp lực, cháu thấy bóng tối đang bao phủ bầu trời.” Tôi bảo rằng: “Đúng rồi! Đây là trận đại chiến chính tà. Có điều là cháu phải tin tưởng rằng, chính nghĩa cuối cùng sẽ chiến thắng tà ác. Trong quá trình ấy dẫu có phức tạp và hỗn loạn, nhưng nó cũng chỉ là một quá trình thôi, đúng không?”. Cậu ấy nói: “Đúng vậy, cháu tin tưởng rằng sứ giả của Thần đã đến nhân gian. Cháu sẽ đứng cùng phía với Thần, ngay cả trong thời khắc đen tối này!” Cậu ấy cũng tỏ ý sẽ cầu nguyện cho Tổng thống Trump.

Vào cuối tháng 10, trong một lần chúng tôi nhắn tin trò chuyện. Cậu ấy biết được tôi đang phân phát “đặc san Epoch Times” tiếng Anh. Tôi nói rằng: “Mặc dù công việc này rất vất vả, nhưng trong tâm cô rất hạnh phúc”. Cậu ấy nói cũng muốn tham gia phát báo cùng tôi. Thấy được sự chân thành muốn giúp đỡ của cậu ấy như vậy, tôi đã đồng ý. Chúng tôi hẹn nhau thứ Hai sẽ cùng đi phát báo. Hôm đó, chúng tôi cùng nhau phát báo trong hơn một giờ. Bởi vì nhận được email thông báo có cuộc họp từ công ty, nên cậu ấy đã phải rời đi sớm. Sau đó, cậu ấy nhắn tin cho tôi nói: “Cháu rất vinh dự đã có cơ hội này.”

Cậu ấy nhìn thấy trong nhà tôi chất đống rất nhiều báo, vài ngày sau lại nhắn tin bảo rằng: “Cô ơi, cháu biết chỗ cô có lẽ vẫn còn nhiều báo chưa phát hết. Nếu cô cần giúp đỡ thì cứ nói với cháu nhé. Cháu có thể dành ra một, hai giờ đồng hồ đến giúp đỡ cô.” Tôi nói với cậu ấy rằng: “Không sao cô đã có kế hoạch rồi. Ngày mai sẽ có những học viên Pháp Luân Công khác đến giúp đỡ cô. Cô có kế hoạch đi xa hơn để phân phát, ước chừng bảy, tám cây số. Khoảng cách này khá xa đối với cháu, cảm ơn cháu rất nhiều. Tâm ý của cháu khiến cô rất cảm động”. Cậu ấy tiếp tục nói rằng, vợ cậu ấy cũng sẵn lòng giúp đỡ, cũng bảo với tôi rằng: “Sau này cô cần gì cứ bảo cháu nhé, cháu cảm thấy rất vinh dự khi có cơ hội này.”

Sau đó, tôi suy nghĩ đến sự chân thành của cậu ấy. Tôi đã sắp xếp một buổi cuối tuần đi phát báo cùng hai vợ chồng họ. Tôi nghĩ, dù sao họ cũng là người thường, không thể để họ quá khổ cực. Vì thế tôi đã sắp xếp phân phát ở một khu dân cư cách nhà không xa. Chúng tôi đã phân phát trong ba giờ đồng hồ.

Vào một ngày Chủ nhật cuối tháng Mười, chúng tôi cùng nhau đi phát báo trong 3 giờ. Tôi bày tỏ sự cảm ơn đối với vợ cậu ấy. Cô ấy nói: “Cháu cho rằng đây là điều đúng đắn, chúng cháu sẵn lòng làm việc này.” Chàng thanh niên nói thêm: “Nếu cô cần giúp gì, hãy gọi cho cháu bất cứ khi nào. Xem ra vợ chồng chúng cháu cần phải cảm ơn cô. Với chúng cháu mà nói, đi phát báo cùng cô cũng là một cơ hội được trợ giúp cho Thần, vô cùng cảm ơn cô!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/8/416168.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/12/188738.html

Đăng ngày 27-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share