Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-03-2020] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 21 năm. Sư phụ Lý (Nhà sáng lập pháp môn) đã yêu cầu các học viên chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn nghiêm khắc yêu cầu bản thân trong cuộc sống hàng ngày. Khi gặp chuyện, chúng ta phải tiên tha hậu ngã, vô tư vô ngã, phải có tâm đại nhẫn. Chỉ có thông qua việc học Pháp tinh tấn, chúng ta mới có thể đạt được trạng thái này.

Vùng tôi ở trồng rất nhiều táo. Mỗi năm, các chủ vườn thường thuê người bọc táo khi chúng đang phát triển [để táo không bị sâu bệnh tấn công]. Vào tháng 5 năm 2015, một chủ vườn táo ở vùng khác đã thuê tôi đến bọc táo cho họ. Ông ấy đã mướn rất nhiều người, và trả công cho chúng tôi theo sản lượng. Mỗi người sẽ tự ước chừng lượng táo mà mình có khả năng bọc và lấy số túi tương ứng từ chỗ chủ vườn, và sẽ nhận được sáu xu cho mỗi chiếc túi.

Một hôm, người phụ nữ làm việc bên cạnh tôi nhanh chóng ăn xong bữa trưa để quay lại bọc táo. Khi tôi trở lại vườn để bọc táo, nhận thấy người phụ nữ đó nhìn tôi với ánh mắt rất không tự nhiên, và nói rằng cô ấy đã bọc hết toàn bộ số túi mà cô ấy mang theo, nên hỏi mượn tôi một ít túi. Tôi rất ngạc nhiên, không hiểu sao có ấy có thể bọc táo nhanh đến thế. Khi tôi lấy túi của mình, tôi phát hiện số túi trống của tôi còn nhiều hơn cả lúc nghỉ trưa. Lúc này tôi mới hiểu chuyện gì đã xả ra, và tại sao cô ấy lại lo lắng như vậy.

Sư phụ giảng:

“Nhưng trong vũ trụ này của chúng ta có một [Pháp] lý gọi là ‘bất thất bất đắc’” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi tự nhắc nhở bản thân phải hành xử theo lời Sư phụ giảng, và phải có tâm đại nhẫn, bởi vậy tôi tiếp tục làm việc và không nói gì cả, tâm thật thản nhiên.

Chúng tôi bọc táo theo nhóm hai người và luân phiên nhau, ai cũng muốn cây có cành ngắn với nhiều quả hơn. Khi đến lượt tôi bọc táo, người phụ nữa kia vội vàng vạy tới chỗ cây táo của tôi. Tôi nhìn qua cây táo mà lẽ ra cô ấy sẽ phải bọc, thì thấy cành cao và quả thì lèo tèo thưa thớt. Tôi không nói gì và cũng không nổi giận, nhưng những người lao động khác ở quanh tôi cảm thấy rất bất bình.

Tôi bình tĩnh nói với họ, tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ tôi dạy rằng chúng tôi phải làm người tốt. Tôi không so đo tính toán với cô ấy, tôi bọc quả của cây táo nào cũng được. Bà chủ vườn táo nói với tôi: “Người tu luyện Đại Pháp quả là khác biệt!”

Ngày hôm sau, chúng tôi lại làm việc cùng nhau. Tôi lấy một nghìn chiếc túi còn cô ấy lấy hai nghìn chiếc. Cô ấy nhân lúc tôi không chú ý, lấy của tôi một ít túi nhưng bị mẹ vợ của chủ nông trại phát hiện và nói: “Tại sao cô lại lấy túi của người khác?” Người phụ nữ này đã nhận sai.

Khi cô ấy bảo tôi rằng đã lấy của tôi 200 chiếc túi, tôi nói: “Vậy cô hãy đưa trả cho tôi 200 chiếc là được.” Mọi người biết rằng cô ấy đang lợi dụng tôi, không tin là cô ấy đã bọc được 200 quả táo trong ngần ấy thời gian.

Mỗi khi ra ngoài, tôi không bao giờ quên giảng chân tướng với đồng nghiệp và người thuê mướn tôi. Tôi luôn hành xử chiểu theo tiêu chuẩn của người tu luyện. Do đó, mỗi khi tôi nói về vẻ đẹp của Đại Pháp, mọi người đều rất sẵn lòng tiếp thu.

Năm sau, chủ vườn táo đó lại thuê tôi. Khi vợ ông ấy nhìn thấy tôi, bà ấy liền vỗ vai tôi và nói: “Tôi rất tin tưởng và kính trọng chị. Những người học Đại Pháp đều rất khác biệt!”

Cảm tạ Sư tôn từ bi cứu độ và đã cho con hiểu được đạo lý nhân sinh. Con sẽ tiếp tục nỗ lực bước đi trên con đường thần thánh trong thời kỳ Chính Pháp này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/18/402579.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/16/185534.html

Đăng ngày 16-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share