Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 20-10-2020] Vào tối ngày 15 tháng 7 năm 2020, sau khi học Pháp nhóm, tôi đột nhiên cảm thấy bụng mình đau dữ dội. Mặc dù các đồng tu đề nghị phát chính niệm cho tôi, nhưng tôi đã từ chối lời đề nghị của họ – tôi biết mình không tinh tấn trong tu luyện của bản thân và không muốn làm phiền người khác.

Cơn đau kéo dài suốt đêm. Tôi không thể ăn bất cứ thứ gì ngoại trừ nước, cháo và sữa đậu nành.

Trong bốn ngày tiếp theo, mặt và mắt tôi sưng tấy. Vì suốt mấy ngày chỉ ăn đồ ăn loãng nên tôi rất yếu. Thậm chí di chuyển từ giường vào phòng tắm cũng thấy khó khăn. Tôi cũng liên tục toát mồ hôi.

Hướng nội tìm nguyên nhân gốc rễ

Ban đầu, khi hướng nội tìm nguyên nhân gốc rễ, mặc dù nguyên nhân bề mặt dẫn đến tình trạng của tôi dường như là do tôi đã ăn quá nhiều kem que, nhưng nguyên nhân thực tế là do gần đây tôi đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, điều này khiến tôi chấp trước vào dục vọng và ham muốn tình cảm. Tôi đã đọc tiểu thuyết cả ngày lẫn đêm; nó khiến tôi không thể tập trung trong khi học Pháp và phát chính niệm. Tôi cũng đã bỏ qua các bài luyện công để đọc tiểu thuyết.

Tôi ở nhà, nằm trên giường và đọc tiểu thuyết vì tôi không đủ can đảm để ra ngoài cứu người trong thời điểm đại dịch xảy ra. Mặc dù tôi vừa mới đọc Pháp về chấp trước vào điện thoại di động khi học nhóm, nhưng tôi không thể kiểm soát bản thân. Tôi không thể bỏ điện thoại di động xuống một giây nào.

Đầu não thanh tỉnh và kiên định

Các đồng tu đã ở nhà tôi trong hai ngày liên tục để hỗ trợ tôi và chỉ rời đi sau khi tôi đủ bình phục để tham gia học Pháp nhóm. Mặc dù tôi không thể ăn uống bình thường trong suốt quá trình đó, nhưng tôi vẫn giữ một tâm trí thanh tỉnh. Tôi liên tục cầu xin Sư phụ gia trì, để tôi có thể diệt trừ cựu thế lực đang muốn bức hại thân thể của tôi, cướp đi cơ hội được cứu của chúng sinh ở xung quanh tôi, từ đó đạt được âm mưu hủy diệt chúng sinh.Tôi biết cựu thế lực đã nhiều lần cố gắng lấy đi nhục thân của tôi bằng cách lợi dụng sự sơ suất và thiếu tinh tấn của tôi.

Lần này tôi kiên định với một suy nghĩ: tôi là một đệ tử Đại Pháp và phải trân quý bản thân. Bất kể trong hoàn cảnh nào, tôi cũng phải hoàn toàn tín Sư tín Pháp và có lòng tin vào bản thân. Tôi đã hoàn toàn giao phó sinh mệnh của mình cho Sư phụ và miễn là Sư phụ không từ bỏ tôi, tôi sẽ không từ bỏ nhục thể của mình.

Với nỗ lực tập thể và sự hỗ trợ phối hợp của các đồng tu, cơn đau của tôi đã giảm bớt. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể ăn thức ăn rắn, chỉ ăn được đồ ăn lỏng. Vào ban đêm, tôi uống nước để làm dịu cơn đói của mình.

Đồng thời, tôi tăng cường nỗ lực hướng nội tìm và cởi mở chia sẻ với các đồng tu về tâm oán hận của tôi đối với họ, những oán hận mà tôi đã chôn giấu trong nhiều năm. Tôi tiếp tục học thuộc Pháp, nghe các bài giảng Pháp và nghe các băng ghi âm Cửu Bình Cộng sản đảng, Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản, cũng như các bài chia sẻ kinh nghiệm trên trang web Minh Huệ.

Luôn tích cực và tự tin

Tình trạng này tiếp tục diễn ra trong hai mươi ngày, cho đến một ngày tôi tình cờ đọc được một bài chia sẻ trên Minh Huệ. Điểm chính của bài viết là, cựu thế lực bức hại một học viên càng lâu thì học viên đó càng dễ bị mất tinh thần và cảm thấy tuyệt vọng.

Ngay khi đọc bài chia sẻ này, tôi đã đứng lên và nói lớn: “cựu thế lực càng kéo dài quá trình này, tôi càng tin vào Sư phụ và Đại Pháp, và tôi sẽ càng tin vào bản thân mình. Tôi sẽ không bao giờ để cho âm mưu của cựu thế lực thành công. Tôi muốn chứng kiến chúng thất bại và cuối cùng bị thanh trừ.”

Không rõ là do niệm đầu này khởi tác dụng hay do trước đó tôi đã nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ, lúc đó bụng của tôi bắt đầu đau. Cơn đau kéo dài cả một buổi chiều. Tôi tiếp tục hướng nội tìm, nghe các bài giảng Pháp và phát chính niệm. Khi tôi đi vệ sinh vào khoảng năm giờ tối, tôi đã thải ra một vật có kích thước bằng lòng đỏ trứng gà.

Lúc đầu tôi đã hoảng sợ. Tôi đã khóc trước ảnh của Sư phụ: “Thưa Sư phụ, con rất sợ. Xin hãy giúp con.“ Sau một thời gian khi tôi bình tĩnh lại, tôi có thể cảm nhận rất rõ ràng rằng chính Sư phụ đã trấn tĩnh tôi.

Sau đó tôi tự nhủ: “Đây không phải là hảo sự sao? Đây là Sư phụ đang thanh lý thân thể cho mình! Sư phụ đang chăm sóc mình! Mình đã đọc về những câu chuyện như vậy trong các bài chia sẻ kinh nghiệm của các đồng tu. Tại sao bây giờ mình có thể quên được?”

Khoảng 9 giờ tối hôm đó, tôi lại thải ra một vật thể khác còn to hơn lần đầu tiên. Lần này tôi giữ bình tĩnh và phát chính niệm. Sau 10 giờ tối cùng ngày, tôi thải ra dị vật thứ ba. Tại thời điểm này, tôi không muốn ngủ chút nào và chỉ đơn giản là tiếp tục nghe các bài giảng Pháp và phát chính niệm. Khoảng nửa đêm, tôi đi vệ sinh, mọi thứ đều bình thường. Tôi tên tâm và đi ngủ tiếp.

Vào khoảng 3 giờ 30 sáng, tôi thức dậy và cảm thấy đói. Con tôi đun một ít nước với đường nâu cho tôi. Sau khi uống, tôi ngồi dậy và tiếp tục nghe các bài giảng Pháp. Khoảng 4 giờ sáng, tôi vào nhà vệ sinh, một vật mềm có màu đỏ tía được thải ra khỏi cơ thể tôi, thậm chí còn lớn hơn cả ba lần trước đó. Sau đó, tôi nôn hết nước đường. Mẹ chồng tôi nấu cháo ngô cho tôi để tôi lấy lại sức.

Sau đó tôi đã gọi các đồng tu đến nhà để phát chính niệm cho tôi, trong khi tôi đang rất yếu. Khi nghe tôi mô tả quá trình này, một đồng tu đã nói với tôi: “Đây là đại hảo sự. Sư phụ đang thanh lý cơ thể cho bạn. Trạng thái của bạn vẫn như vậy trong hơn 10 năm qua, và bây giờ là một sự thay đổi lớn.”

Một đồng tu vào bếp giúp một tay và nói chuyện với mẹ chồng tôi: “Con dâu của chị là một học viên, nên được Sư phụ Lý quản. Nếu cô ấy không phải là một học viên thì sẽ tốn bao nhiêu tiền để đi bệnh viện phẫu thuật và mất bao lâu để cô ấy hồi phục hoàn toàn? Đây là một phúc phận của đệ tử Đại Pháp.”

Trong suốt những ngày đó mẹ chồng tôi rất sợ và lo lắng cho tôi. Tôi đã không nói với chồng về tình hình của mình, vì anh ấy không phải là học viên Đại Pháp và không ở nhà vào thời điểm đó.

Nỗ lực của chỉnh thể

Mặc dù tôi đã đào thải ra 4 vật thể giống như khối u, lẽ ra mọi việc phải bình thường trở lại rồi, nhưng cơn đau bụng của tôi vẫn tiếp tục kéo dài thêm 3 ngày với các triệu chứng tương tự. Tôi tiếp tục hướng nội tìm và nghe các bài giảng Pháp, luyện công và phát chính niệm cả ngày lẫn đêm cùng với các đồng tu. Điều này đã diễn ra trong tám ngày. Bắt đầu từ ngày thứ 28 của khổ nạn này, các đồng tu đã đưa tôi đến ở tại điểm học Pháp nhóm.

Sau khi tham gia học Pháp nhóm và phát chính niệm vào đêm hôm đó, tôi đi ngủ. Sáng hôm sau, sau khi luyện công nhóm, tôi nhận ra rằng mình có thể ăn sáng mà không bị nôn mửa hay khó chịu. Mọi thứ đã tốt trở lại và bình thường như mọi ngày. Mọi người đều rất phấn khởi vì tất cả chúng tôi đã nỗ lực rất nhiều trong một tháng qua.

Đó thực sự là một cải biến lớn. Nhưng mọi thứ thậm chí còn tốt hơn.

Khoảng 6 giờ 40 tối ngày thứ ba, ba vật thể có kích thước bằng lòng đỏ trứng gà được thải ra khỏi cơ thể tôi. Sau khi phát chính niệm và học Pháp nhiều hơn, một vật thể khác cỡ quả trứng đã xuất hiện vào khoảng 11giờ 30 đêm hôm đó. Tôi rất sợ hãi mặc dù tôi biết rằng Sư phụ đang thanh lý cơ thể cho tôi. Điều đáng nói là tôi không hề cảm thấy đau đớn khi bài tiết những vật thể này.

Vào đêm thứ tư, các đồng tu tập trung tại điểm học Pháp nhóm và sau khi lắng nghe trải nghiệm của tôi trong vài ngày qua, một trong số họ đã lên tiếng.

“Gốc của những chất xấu đã bị loại bỏ. Thân thể của chị đã được thanh lý triệt để rồi,”cô nói.

Sau đó, một đồng tu đưa tôi về nhà. Tôi đã không hề lơ là việc học Pháp, luyện công và phát chính niệm khi ở nhà. Tôi cảm thấy rằng tôi đã được chuyển hóa hoàn toàn và như vừa mới mới bắt đầu quay lại tu luyện một lần nữa.

Ngày hôm sau, bố mẹ chồng tôi rất vui khi thấy tôi trong thể trạng tuyệt vời và hoàn toàn bình phục. Mẹ chồng tôi nói: “Đáng lẽ con nên đến nhóm học Pháp sớm hơn.”

Quả thực, một vài ngày ở điểm học Pháp nhóm đã tạo ra một sự khác biệt lớn. Tôi gọi điện thoại kể cho chị gái nghe về sự hồi phục của tôi, chị ấy đã khóc lớn trên điện thoại. Chị ấy nói với tôi rằng cả tháng nay chí ấy cùng với em gái của tôi thường xuyên khóc, vô cùng lo lắng và không biết tôi có thể qua được cơn hoạn nạn này không.

Năm ngày nữa trôi qua, có thêm ba vật thể có kích thước bằng lòng đỏ trứng được đào thải ra khỏi người tôi. Tôi đã đào thải tổng cộng 11 vật thể này trước khi mọi việc trở lại bình thường.

Kết luận

Sư phụ biết tôi sẽ rất khó để chịu đựng tất cả mọi thứ cùng một lúc và do đó đã an bài quá trình thanh lý cho tôi theo ba bước. Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ không thể nói thành lời. Tôi phải làm tốt ba việc để xứng đáng với sự từ bi và chăm sóc của Sư phụ.

Không chỉ thân thể tôi được cải biến hoàn toàn, mà cả suy nghĩ của tôi cũng vậy. Các đồng tu nhận thấy rằng tâm thái và ngữ khí của tôi đã trở nên bình hòa hơn, đó là một dấu hiệu tốt cho thấy tâm tính của tôi đã được đề cao.

Tôi đã hồi phục hoàn toàn sau cơn đại nạn mà không cần một viên thuốc, phẫu thuật, nhập viện hay bất kỳ sự can thiệp y tế nào. Tôi không thể làm được vậy nếu không có sự chăm sóc và bảo hộ của Sư phụ.

Trong quá trình này, tôi cũng chứng kiến ​âm mưu của tà ác muốn bức hại tôi đã thất bại và bị giải thể, nhất chính áp bách tà. Tín Sư tín Pháp là mấu chốt giúp tôi vượt qua ma nạn. Đồng thời, với sự giúp đỡ vị tha và phối hợp tuyệt vời của các đồng tu, tôi đã tìm ra những thiếu sót của mình; tôi cũng lấy làm tiếc rằng tôi đã không giúp đỡ những đồng tu đã từng mang nghiệp bệnh trong quá khứ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/20/师父救了我-412200.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/15/188262.html

Đăng ngày 05-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share