Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-08-2020] Lan Lan là một cô bé mười một tuổi và sống ở miền Nam Trung Quốc. Hiện cháu đang học lớp năm. Năm nay, Lan Lan đến nhà tôi vào dịp Tết. Vì tôi để một cuốn Chuyển Pháp Luân ở nhà cháu, nên Lan Lan mang cuốn sách theo và nói rằng muốn học Pháp với tôi.

Tôi vô cùng ngạc nhiên vì cháu tự nghĩ đến việc đó. Cháu nói rằng cháu không muốn bố mẹ cháu biết vì cháu sợ họ sẽ không cho phép cháu mang theo cuốn sách. Khi cháu đang sắp đồ, bố cháu đứng ngay ở chỗ cuốn sách được giấu. Cháu đã lo lắng và nhẹ nhàng bảo bố ra ngoài. Bố cháu đã thực sự ra ngoài và Lan Lan nhanh chóng đóng gói cuốn sách. Lan lan nói rằng cháu đã kẹp cuốn Chuyển Pháp Luân vào giữa hai cuốn sách khác để không bị lộ rõ. Khi cháu đến nhà tôi, cháu lấy cuốn Chuyển Pháp Luân ra khỏi ba lô và đặt vào trong ngăn kéo, nơi mà tôi cất sách Đại Pháp.

Tu tâm khi học Pháp

Chúng tôi lên kế hoạch mỗi ngày đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Vì Lan Lan học trực tuyến vào buổi sáng và làm bài tập về nhà vào buổi chiều nên hàng ngày tôi gọi cháu dậy lúc khoảng 6:20.

Hôm đầu chúng tôi đọc Pháp, Lan Lan bắt đầu buồn ngủ và muốn nằm xuống. Tôi giải thích rằng học Pháp là một việc nghiêm túc. Trước khi học Pháp, chúng ta nên rửa tay. Chúng ta cần gạt bỏ những niệm đầu gây mất tập trung để thể hiện sự thành kính đối với Sư phụ (người sáng lập môn Pháp Luân Đại Pháp) và Pháp. Cháu đồng ý và ngồi ngay ngắn trở lại trước khi bắt đầu đọc tiếp.

Lan Lan thường hỏi khi chúng tôi đọc và tôi sẽ chia sẻ những kinh nghiệm và thể ngộ với cháu. Một hôm, sau khi học Pháp xong, Lan Lan nói rằng cháu quyết định trở thành bác sỹ. Khi tôi hỏi tại sao, cháu nói rằng cháu mong mỏi được làm theo điều Sư phụ dạy; tu bỏ tâm danh lợi. Tôi nói với cháu, chúng ta là những người tu luyện trong xã hội người thường và hãy tùy kỳ tự nhiên khi làm người tốt. Tôi giải thích rằng nhiều học viên trẻ tuổi chứng thực Pháp bằng cách xếp hạng cao trong lớp của họ. Lan Lan dường như hiểu điều tôi nói.

Một hôm, sau khi đọc xong Bài giảng thứ tư, Lan Lan nói rằng cháu cảm thấy hối tiếc một việc mà cháu đã làm. Cháu nói với tôi rằng cháu đã cãi nhau với một bạn. Ban đầu Lan Lan cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng bạn cháu lại trở nên vô lý thế là Lan Lan trách cứ cô bé đó. Cháu nói rằng cháu đã không chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp.

“Nan Nhẫn năng Nhẫn” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Lan Lan nói rằng cháu cần phải chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp và không nên tranh cãi với bạn nữa. Tôi rất mừng cho cháu.

Một hôm, khi chúng tôi đọc:

“Công pháp tính mệnh song tu, từ ngoài mà quan sát người ta cảm thấy như trẻ ra nhiều tuổi; cá nhân nhìn bề ngoài khác nhiều so với tuổi thực tế.” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Lan Lan nói: “Bà ơi, bà có nhớ bạn cháu tên là Chỉ Thụy không ạ? Bạn ấy gọi bà là “cô” khi lần đầu tiên bạn ấy gặp bà đấy ạ. Nhưng cháu nói với bạn ấy bà là bà của cháu! Chỉ Thụy nói rằng trông bà trẻ quá.” Tôi nói với cháu rằng các học viên đều trông trẻ hơn độ tuổi thực của họ, và có lẽ đây là một trong những điều tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp.

Lan Lan hiểu rõ về các Pháp lý và luôn nghĩ về việc tu luyện của bản thân. Có một lần khi cháu đang chơi ở sân chơi, một cậu bé vô tình đụng phải cháu và làm đầu gối của cháu bị xước. Các bạn cùng lớp hỏi chuyện gì xảy ra, nhưng Lan Lan nói rằng cháu không sao cả và không có gì phải lo cả. Tôi hỏi tại sao cháu không giải thích điều gì đã xảy ra. Lan Lan nói rằng nếu cháu nói với các bạn thì các bạn sẽ bắt nạt bạn trai đó. Chuyện đó không phải là điều gì to tát vì đó cũng chỉ là vô tình thôi.

“Cháu phải đi”

Lan Lan và tôi luôn nghĩ về những cách để thức tỉnh nhiều chúng sinh hơn nữa. Chúng tôi quyết định đi dạo ở khu dân cư trong hoàn cảnh bị cách ly do vi rút Trung Cộng (Coronavirus). Lan Lan cho tôi xem cháu có hai bùa hộ mệnh trong túi áo của cháu, một cái bút và một mẩu giấy để ghi tên những người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi rất xúc động.

Điều này khiến tôi nhớ về kỳ nghỉ Hè 2018 của cháu, khi cháu đến chỗ chúng tôi và chúng tôi cùng nhau giảng chân tướng ở một hành lang của bệnh viện. Vài người ngồi ở thềm cầu thang và tôi bắt đầu nói chuyện với một ông lão. Lan Lan yên lặng ngồi cạnh tôi và sau một lúc, cháu lấy một vật lưu niệm của Pháp Luân Đại Pháp ra và đưa cho ông lão đó. Trông cháu rất diềm tĩnh và trang nghiêm, và rồi cháu nói: “Cái này là dành tặng ông ạ. Cháu hy vọng ông khỏe và an toàn ạ!” Người đàn ông nhìn bùa hộ mệnh rồi nhìn Lan Lan. Ông ấy khen cháu là một đứa trẻ ngoan. Ông ấy cảm ơn Lan Lan. Làm thế nào mà Lan Lan lại biết mang tặng những bùa hộ mệnh này? Tôi chưa bao giờ nói chuyện với cháu về điều đó và chúng tôi đã phối hợp với nhau một cách hoàn hảo khi cháu đưa tặng bùa hộ mệnh vào đúng thời điểm.

Có một lần, khi tôi đang giảng chân tướng, ba lô của Lan Lan rơi xuống đất và một cái điện thoại và vài chiếc bùa hộ mệnh rơi ra. Cháu đã đi nhặt những bùa hộ mệnh trong khi tôi nhặt chiếc điện thoại. Cháu chỉ vào bùa hộ mệnh trong tay và nói rằng: “Cái này quan trọng hơn ạ!”

Một tối, tôi thu xếp cùng một học viên khác đi phát tài liệu giảng chân tướng. Học viên đó không hề có ý định mang Lan Lan theo. Tuy nhiên, khi Lan Lan biết được chúng tôi sắp ra ngoài, cháu mặc áo khoác vào và nói rằng: “Cháu phải đi.” Mỗi chúng tôi chịu trách nhiệm một tòa nhà. Lan Lan không chỉ nhanh hơn chúng tôi, mà các tờ rơi cháu dán gọn gàng và đúng vị trí. Vị học viên đó khen Lan Lan là có trách nhiệm. Trong những ngày tiếp theo, Lan Lan và tôi lại đi ra ngoài và tôi nhận thấy những tờ rơi mà cháu đã dán lên vẫn còn ở đó.

Lan Lan được cô của cháu nuôi đến hai tuổi rưỡi. Sau đó, cháu rời Trung Quốc để sống với bố mẹ đẻ. Mặc dù thời gian tôi ở cùng với Lan Lan thì ngắn, nhưng chúng tôi vẫn rất thân thiết. Khi cháu đến nhà tôi, cháu cùng tôi đi giảng chân tướng. Có một lần tôi quên đem theo bùa hộ mệnh thì Lan Lan quyết định lấy một mẩu giấy và viết: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cháu còn vẽ một bông hoa sen đẹp lên mỗi mẩu giấy. Mọi người nhận được đều rất vui.

Có một lần khi tôi giảng chân tướng, cháu nói nhỏ: “Bà ơi, đi thôi.” Tôi nghĩ chắc có điều gì đó xảy ra nên chúng tôi rời đi. Khi chúng tôi vào được xe ô tô thì Lan Lan nói rằng: “Cháu tiếc là bà chỉ giảng chân tướng được cho mỗi một người. Cháu nhìn thấy hai cảnh sát, vì thế cháu đã bảo bà rời đi.” Mặc dù Lan Lan còn nhỏ, nhưng cô bé rất thông minh. Có lẽ đây là cách mà Sư phụ bảo hộ chúng tôi. Con xin tạ ơn Sư phụ!

Tín Sư, tín Pháp

Lan Lan bắt đầu ho khi cháu về nhà vào dịp Tết năm 2016. Cô của cháu quyết định đưa thuốc cho cháu. Cháu đã từ chối không uống và âm thầm nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Ngày hôm sau cháu đã cảm thấy khỏe.

Tháng 5 năm 2017, khi Lan Lan về Trung Quốc, cháu phải học lại lớp hai vì các khóa học ở hải ngoại dạy khác. Vì cháu viết chậm nên cháu thường không thể theo kịp với những điều được dạy ở trường. Trong bài kiểm tra cuối kỳ, tôi bảo cháu nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sư phụ sẽ giúp cháu. Cháu gật đầu và đồng ý với tôi.

Vào buổi chiều, khi tôi đến đón cháu, tôi hỏi xem cháu có thể trả lời tất cả những câu hỏi trong bài thi hay không. Cháu nói rằng cháu đã trả lời hết và còn thừa 30 phút. Tôi hỏi cháu làm sao mà có thể thế được vì cháu viết rất chậm. Cháu nói rằng khi cháu nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thì một bàn tay to lớn đã cầm tay cháu và trả lời tất cả các câu hỏi. Cháu nói bằng giọng nghiêm túc “Sư phụ đã giúp con.”

Một hôm, trong khi làm bài tập trên máy tính thì đột nhiên máy tính phụt tắt. Cháu thầm nói: “Sư phụ, xin hãy giúp con gửi được bài tập về nhà đi ạ.” Ngay lập tức, màn hình máy tính lại sáng lên và cháu có thể gửi được bài tập về nhà. Lan Lan rất vui và nói rằng Sư phụ lại giúp cháu một lần nữa!

Có một lần Lan Lan hỏi liệu tôi có nhớ rằng tôi đã giảng chân tướng cho cháu khi cháu sáu tuổi không. Tôi nhớ đó là năm 2014, khi Lan Lan mới ba tuổi, tôi ra nước ngoài để thăm cháu. Tôi bắt đầu đọc thành tiếng cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc được một lúc thì tôi dừng lại. Lan Lan hỏi: “Tại sao bà lại dừng lại?” Tôi nói với cháu rằng tôi dừng lại vì tôi thấy cháu đang chơi. Tuy nhiên Lan Lan nói với tôi rằng cháu vẫn luôn đang lắng nghe tôi đọc. Tôi lại tiếp tục đọc và Lan Lan có thể nói cho tôi đoạn mà tôi đã bỏ sót.

Lần này, Lan Lan ở với tôi 37 ngày do vi-rút Trung Cộng. Chúng tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân bốn lần. Cháu nói với tôi rằng cháu biết cách làm người tốt như thế nào. Chúng tôi cũng đọc hết 5 cuốn Hồng Ngâm và xem các video hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Trong khi xem đến bài công pháp thứ ba, Lan Lan nói rằng bài công pháp này thật sự rất mạnh. Tôi mua cho cháu một chiếc đài có các bài giảng của Sư phụ và năm bài công pháp.

Khi cháu chuẩn bị tạm biệt tôi, chúng tôi phát chính niệm để giải thể hết thảy những điều bất hảo khi đi qua cửa an ninh của sân bay. Khi Lan Lan về đến nhà, cháu nói rằng mọi việc ổn và tôi không cần phải lo lắng.

Vào ngày thứ ba, cháu đã gọi điện thoại cho tôi và nói rằng khi bạn cháu qua chơi, cháu đã khuyên được bạn cháu thoái Đảng và các tổ chức đoàn đội. Cháu nói tên thật của bạn cháu cho tôi và nhờ tôi đăng lên mạng internet.

Tôi thực sự mừng cho Lan Lan. Tôi hy vọng cháu sẽ lớn lên tốt, hòa tan trong Phật ân vô biên của Đại Pháp. Tôi cần làm tốt ba việc và tinh tấn hơn nữa!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/8/408933.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/16/187837.html

Đăng ngày 27-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share