Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan
[MINH HUỆ 30-04-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2017, nhưng thời điểm đó tôi không học Pháp nhiều vì công việc của tôi là một nhân viên sale marketing, thời gian làm việc vừa dài lại vừa mệt, thời gian ngủ mỗi ngày còn không đủ.
Buổi tối khi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân lên, tôi thường cảm thấy buồn ngủ ngay khi chỉ mới đọc được một vài trang.
Có khoảng thời gian, tôi không học Pháp hay luyện công. Một đêm, trong mơ tôi nghe thấy một giọng nói giận giữ quát lớn: “Ta muốn tu luyện! Ta muốn luyện công!” Giọng nói đã đánh thức tôi dậy.
Sư phụ giảng:
“Phó nguyên thần muốn tu luyện, nhưng chủ nguyên thần lại không muốn tu luyện thì cũng chịu.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Một sinh mệnh rất khó có cơ hội được tu luyện Đại Pháp; vì vậy hẳn là phó nguyên thần của tôi phải rất lo lắng vì tôi không tu luyện tinh tấn. Tuy nhiên, tôi đã không thể chính lại bản thân mình cho đến khi đi xem Shen Yun vào năm ngoái.
Được Shen Yun thức tỉnh
Trong khi xem Shen Yun tôi cảm thấy tất cả các lỗ chân lông của mình mở ra. Dường như mỗi nốt nhạc từ dàn nhạc đã cuốn trôi các chấp trước và nghiệp lực của tôi từng lớp từng lớp. Và mỗi chuyển động mà các vũ công thực hiện đều được ánh vàng kim chiếu rọi, thanh lọc tâm hồn tôi bằng làn sóng năng lượng thuần chính.
Chân ngã của tôi vốn bị nghiệp lực tích lũy đời này qua đời khác chôn vùi đã được thức tỉnh. Tôi dần minh bạch tại sao các học viên cao tuổi liên tục nói: “Shen Yun là cứu người. Shen Yun là cứu người.”
Tôi bắt đầu tu luyện tinh tấn sau khi xem chương trình.
Điểm hóa từ cậu bé phiền phức
Tôi quyết định ngừng chơi game trên máy tính và điện thoại di động. Kết quả là, tôi thấy mình có thể ăn mà không bị phân tâm, và có thời gian để ghi nhớ Pháp trong khi di chuyển trên các phương tiện giao thông công cộng. Tôi cũng ngừng uống bia rượu và hát karaoke (hai trò tiêu khiển yêu thích khác của tôi).
Bạn bè của tôi rất ngạc nhiên khi thấy tính khí và tính cách của tôi thay đổi.
Tôi nhớ khi mới bỏ chơi game trên máy tính, tôi vẫn cảm thấy bị chấp trước mạnh mẽ vào chúng.
Sau khi tham dự một Pháp hội, tôi nghĩ về việc thư giãn một chút và đi vào một nhà hàng. Ngay khi ngồi xuống, tôi không thể nhịn được mà lấy điện thoại di động ra và chơi trò chơi trên đó trong khi đợi phục vụ đồ ăn.
Một cháu bé ở bàn kế bên ngồi không yên và gõ vào ghế của tôi. Lúc đầu, việc đó không khiến tôi khó chịu, nhưng cháu bé liên tục va vào lưng và đầu tôi một vài lần.
Tôi có thể cảm thấy mình bị kích động, nhưng sau đó đột nhiên nghĩ: “Sư phụ đang điểm hóa cho mình thông qua việc khiến cháu bé này va vào mình.”
Tôi lập tức ngừng chơi game, rời khỏi các nhóm game và xóa ứng dụng khỏi điện thoại.
Việc ngủ không bị ảnh hưởng
Tôi từng nghĩ rằng mình cần ngủ nhiều vì tôi phải dậy rất sớm vào buổi sáng để làm việc. Nếu phải thức khuya, tôi sẽ cảm thấy chóng mặt và không thể tập trung vào công việc vào ngày hôm sau. Nhưng bây giờ tôi đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân và luyện công đầy đủ mỗi ngày. Ngay cả khi phải thức khuya, tôi cũng không còn cảm thấy mệt vào ngày hôm sau nữa.
Đôi lúc tôi đọc các bài kinh văn của Sư phụ đến tận 2 hoặc 3 giờ sáng. Tuy nhiên, khi thức dậy để đi làm, mặc dù tôi chỉ ngủ trong thời gian ngắn, nhưng tôi cảm thấy mình đã ngủ đủ giấc.
Sư phụ giảng:
“Khoa học hiện đại nhìn nhận rằng thời gian là có tồn tại trường; không nằm trong phạm vi của trường thời gian thì không chịu ước chế của thời gian.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Dường như có một lực lượng đã thay đổi thời gian, và Sư phụ từ bi đã giúp tôi ngủ đủ giấc.
Tiêu nghiệp
Gần đây tôi bị đau lưng khi làm việc và không thể cúi xuống. Nó đau đến nỗi tôi không thể ngủ được.
Tôi đã phát chính niệm để thanh lý tất cả những trạng thái bất chính trong trường không gian của mình, và xin Sư phụ gia trì để tôi có thể luyện công và đi làm.
Vào ngày đầu tiên, cũng là ngày đau đớn nhất, tôi đã ngồi đả tọa trong một giờ đồng hồ. Tôi đã không dùng thuốc giảm đau hay nghỉ ốm.
Tôi tiếp tục học Pháp và luyện công mỗi ngày. Tôi ghi nhớ lời giảng của Sư phụ:
“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện rồi thì [chúng] mới xuất hiện.” (Gửi Pháp hội Chicago, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
Tôi biết mình đang tiêu nghiệp thông qua chịu đau.
Trên đây là chút thể ngộ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/30/404564.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/19/185581.html
Đăng ngày 09-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.