Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-05-2020] Một học viên thân thiết với tôi gần đây đã gợi ý rằng tôi nên học Pháp nhiều hơn. Cô ấy rất tận tâm khi học các bài giảng Pháp.
Cô ấy đã chia sẻ kinh nghiệm của mình và sau đó hỏi tôi: “Khi có điều gì đó ngăn cản bạn đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp, thì đó chẳng phải là một hình thức của ma nạn sao?”
Sau cuộc trò chuyện đó, tôi muốn gia cường việc học Pháp của mình.
Tôi đã bắt đầu bằng cách ghi nhớ Pháp thay vì chỉ đọc nó. Lúc đầu, tôi ghi nhớ hai trang mỗi ngày, sau đó chỉ một trang mỗi ngày và cuối cùng tôi chỉ ghi nhớ được một đoạn.
Về sau, học viên này gợi ý tôi thông đọc Pháp trước, sau đó mới học thuộc. Tôi đã thử làm việc này ngày hôm đó. Động lực lần này cũng mạnh mẽ giống như hồi tôi mới bắt đầu học thuộc Pháp.
Vì thế, tôi quyết định thông đọc trước, sau đó là ghi nhớ.
Điều bất ngờ là, tôi đã phải đối mặt với sự can nhiễu. Ngay khi cầm cuốn sách lên, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, khó chịu và lạnh. Vì vậy, tôi ngồi trên giường và đắp chăn lên người. Tôi cảm thấy buồn ngủ nhưng không nghĩ đến việc phát chính niệm để loại bỏ sự can nhiễu này. Đáng lẽ tôi có thể đọc xong trong một giờ, nhưng thay vào đó tôi phải mất hai tiếng đồng hồ.
Sau đó, khi tôi chuyển sang học thuộc Pháp, thì tôi đã nghĩ việc này sẽ dễ dàng. Tuy nhiên, lại một lần nữa tôi phải dừng lại. Mũi tôi bị đau, như thể nó bị ai đó lấy kim chọc vào. Tôi cảm thấy khó chịu và cáu kỉnh. Tôi ở trong một tâm trạng tồi tệ và không thể ghi nhớ bất cứ điều gì.
Khi tôi nói với bạn học viên rằng tôi muốn tạo ra một bước đột phá, cô ấy thắc mắc liệu có điều gì đang ngăn cản việc tôi đọc sách và ghi nhớ Pháp không?
Mặc dù thiên mục của tôi không mở, nhưng tôi đã cảm nhận được có hai sinh vật tà ác đã lấy kim chọc mũi tôi và đặt một tảng đá lớn lên tâm tôi khiến tôi cảm thấy khó chịu.
Cảm giác đó thôi thúc tôi phát chính niệm cường đại để tiêu huỷ chúng và không chấp nhận bất kỳ vật chất ngoại lai nào mà chúng áp đặt lên tôi.
Tôi phát chính niệm một lúc, và một điều thần kỳ đã xảy ra. Mũi tôi ngừng đau, đồng thời cái cảm giác có một hòn đá đè nặng lên tâm tôi đã biến mất, và tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Đó chẳng phải là giả tướng ư? Chúng chẳng phải là vật chất ngoại lai sao? Tôi cảm thấy minh bạch rằng chúng đang phong bế con đường tu luyện của tôi. Chúng là những nhân tố bên ngoài và không phải là một bộ phận của tôi. Khi tôi nhận ra điều này và quyết tâm diệt trừ chúng, Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã loại bỏ chúng cho tôi.
Khi tôi gặp các mâu thuẫn trong quá khứ hoặc khi tôi trải qua quan nghiệp bệnh, tôi coi những điều này là khổ nạn. Tôi đã nỗ lực để đột phá chúng. Tuy nhiên, khi học Pháp tôi lại không xem chúng là khổ nạn.
Không phải sự can nhiễu trong quá trình học Pháp cũng là một chủng khổ nạn sao? Nếu tôi cho phép nỗi đau và sự khó chịu tiếp tục, tôi sẽ không thể ghi nhớ các bài giảng. Trên thực tế, là một học viên lâu năm, đặc biệt là bây giờ chúng ta đang ở giai đoạn cuối cùng của Chính Pháp, thì việc chỉ đọc các bài giảng thôi là chưa đủ tốt.
Bị cản trở trong quá trình học Pháp là một chướng ngại và khảo nghiệm mà tôi phải vượt qua. Nó giống như câu chuyện trong Tây Du Ký, Đường Tăng phải vượt qua 81 khổ nạn để đến “Tây Thiên” thỉnh kinh.
Là một học viên, tôi cũng phải chịu đựng vô số khổ nạn để ngộ Pháp. Vì vậy, các vấn đề sẽ phát sinh để ngăn cản tôi học Pháp. Đây là một khảo nghiệm để xem liệu tôi có thể nhận diện những gì tà ma lạn quỷ đã ép lên tôi và liệu tôi có quyết tâm loại bỏ nó đi không.
Trải nghiệm này khiến tôi nhận ra rằng sự can nhiễu mà tôi gặp phải trong quá trình học Pháp chính là một hình thức của ma nạn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/7/404922.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/14/185508.html
Đăng ngày 08-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.