Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-06-2020] Tôi thường chứng kiến bố mẹ mình tranh cãi, lý lẽ của họ thường dựa trên những quan niệm người thường. Mẹ tôi, cũng là một học viên, dường như luôn luôn đúng.

Khi bố tôi chửi thề hoặc trở nên vô lý, mẹ tôi sẽ nói: “Nếu tôi sai, anh có thể nói bất cứ điều gì anh muốn. Nhưng anh không được buộc tội tôi sai nếu tôi đúng”.

Tôi cố gắng hòa giải mỗi khi họ cãi nhau. Tuy nhiên, tôi cứ tự hỏi vì sao mẹ vẫn không chịu ngộ và hướng nội. Vì sao bà ấy cứ ôm giữ lý lẽ của người thường và tiếp tục tranh luận?

Một ngày nọ, tôi dọn dẹp nhà cửa và khá hài lòng với thành quả của mình. Khi em gái tôi trở về nhà vào buổi tối, con bé nói rằng tôi dọn dẹp không sạch. Giọng con bé càng ngày càng to hơn.

Tôi đã bực mình và nghĩ rằng: “Chị đã cố gắng dọn dẹp nhà cửa, còn em thì không hài lòng với những việc chị đã làm. Thế sao em không tự đi mà làm“. Con bé lại tiếp tục phàn nàn.

Bất chợt tôi nhận ra rằng mình đã hành xử giống như mẹ. Tôi đã ôm giữ những lý lẽ của người thường.

Sư phụ giảng:

“Khi xuất hiện bất kể mâu thuẫn gì, xuất hiện bất kể sự việc gì – tôi từng dạy chư vị rồi – thì không chỉ hai người có phát sinh mâu thuẫn ấy phải tìm nguyên nhân bên trong bản thân mình, mà người thứ ba [đứng ngoài chứng kiến] cũng phải nghĩ về bản thân mình, vì sao lại để chư vị thấy [mâu thuẫn] ấy? Huống là chúng ta đang là một trong những người gây mâu thuẫn đó; vì sao không tự tu bản thân mình đi?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Tôi đã chứng kiến rất nhiều mâu thuẫn giữa bố mẹ tôi, nhưng tôi lại chưa bao giờ hướng nội. Ý niệm duy nhất của tôi là hòa giải. Rõ ràng, mẹ tôi nên hướng nội để đề cao bản thân, nhưng vì tôi cũng có mặt ở đó, chẳng phải tôi cũng nên soi xét lại bản thân sao? Tôi đã không ngộ ra được điều này. Thay vào đó, tôi lại cho rằng mẹ tôi cần phải hướng nội.

Giờ đây, tôi đã minh bạch rằng các vấn đề sẽ phát sinh khi chúng ta đạt đến một tầng thứ nhất định trong tu luyện. Tôi có thể đúng nếu tôi dùng lý lẽ của người thường để đo lường mọi việc. Tuy nhiên, liệu tôi có bị động tâm khi người khác đối xử bất công với tôi hoặc phàn nàn về tôi? Liệu tôi có thể siêu xuất khỏi quan niệm con người cho dù tôi đúng hoặc sai và đề cao tâm tính của mình?

Khi tôi nhận ra điều này, tôi thấy như thể mình vừa trút bỏ được một tảng đá lớn đè nặng trong tâm. Tôi rất biết ơn bố mẹ và em gái đã cho tôi những cơ hội để mở rộng tâm mình và đề cao bản thân. Con xin cảm tạ sự an bài từ bi của Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/9/407456.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/16/185536.html

Đăng ngày 08-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share