Bài viết của một phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 28-06-2020] Ông Vương Điện Quốc, 67 tuổi, một cư dân ở thành phố An Sơn, tỉnh Liêu Ninh, đã bị kết án bốn năm tại Nhà tù Liêu Nam ở thành phố Đại Liên vì từ chối từ bỏ Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ tháng 7 năm 1999. Ông đã qua đời vào lúc 4 giờ chiều ngày 16 tháng 6 năm 2020, khoảng hai năm sau khi bị cầm tù.

Ngày hôm sau, khi gia đình ông đến nhà tù, họ được thông báo rằng ông qua đời do bị ung thư dạ dày. Họ không được trả lời khi tra hỏi tại sao ông không được chữa trị hay được bảo lãnh điều trị. Khi họ liên tục yêu cầu, các lính canh đã cho họ xem một đoạn video trích từ camera an ninh, qua đó gia đình biết rằng ông đã mất khả năng chăm sóc bản thân từ tháng 4 năm 2020.

Tại nhà tang lễ, gia đình ông Vương không được đến gần thi thể của ông. Khi thấy có vết bầm trên hai khoé miệng của ông, họ đã hỏi về những vết thương và biết rằng đó là do ông bị bức thực. Gia đình đã xác nhận lại với các bác sỹ tham gia điều trị cho ông, và biết rằng bức thực không gây ra những viết thương như vậy. Một bác sỹ nói: “Bụng của ông Vương đã đầy căng và nó không thể bức thực thêm được nữa. Ngoài ra ông quá yếu để bức thực.”

Sau khi vợ ông là bà Vu Bảo Phương và con trai là anh Vương Vũ bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công, ông Vương cũng bị bắt tại nhà vào tháng 7 năm 2017. Mười ba ngày sau, bà Vu đã qua đời trại Trại tạm giam Nữ An Sơn.

Gia đình ba người bị bắt giữ, vợ qua đời trong khi bị giam hai tuần sau đó

Anh Vương Vũ từng kể lại việc anh và cha mẹ bị bắt vào khoảng 8 giờ tối ngày 4 tháng 7 năm 2017. Nhiều người đã đập ổ khoá bằng một chiếc búa và cạy cửa bằng một thanh sắt. Một người nói rằng họ là người của Công an Quận Thiết Tây.

Công an đã đưa ba người đến Đồn Công an Vĩnh Nhạc, tại đây người mẹ bị giam trong một chiếc lồng sắt và hai cha con bị đưa vào một phòng riêng với hai tay bị còng vào xích chân.

Cuộc thẩm vấn bắt đầu sau nửa đêm. Một công an mặc thường phục nắm tóc ông Vương giật mạnh về phía sau khiến ông khó thở. Hai công an khác đã giẫm lên chân của ông.

63bc8c8f8d55299b25b1b88de8c0e206.jpg

Bà Vu Bảo Phương

Sau đó bà Vu bị chuyển đến trại tạm giam Nữ An Sơn và qua đời ở đó vào ngày 17 tháng 7 năm 2017. Công an đã không điều tra về cái chết của bà và cũng không trả lại bất kỳ đồ vật nào mà họ tịch thu từ nhà bà.

Kết án và tù giam

Ngày 24 tháng 4 năm 2018, Toà án Thiết Tây đã xét xử ông Vương và kết án ông bốn năm. Khi hai cha con ông hỏi về cái chết của bà Vu, thẩm phán Đông Thủ Huy đã phớt lờ họ.

Trước khi bị đưa đến nhà tù, ông Vương đã yêu cầu được thấy thi thể của vợ. Ba người đã đánh đập ông tàn bạo, họ gồm Bạch Long Phong (giám đốc của trại tạm giam Số 2 An Sơn), Lý (phó giám đốc) và Vương Chấn Vũ (một quản lý kho).

Ba người đã hét lên khi đánh vào đầu và mặt ông bằng giầy da: “Mạng ông không đáng giá gì cả, hiểu không hả? Vợ ông đã chết rồi!”

Đầu và mặt ông Vương bầm tím, người ông xây xát và sưng vù. Ông bị gãy xương sống mũi, sụn tai, hai xương sườn và xương đòn. Sau khi đánh đập xong, ba người đã còng tay ông và lại gắn nó vào xích chân.

Ông Vương yêu cầu được gặp luật sư nhưng bị làm ngơ. Ông đã bị đưa đến Nhà tù Liêu Nam ở thành phố Đại Liên. Khi thấy những vết thương trên người ông, nhà tù đã từ chối nhận ông. Nhiều ngày sau, người của trại tạm giam lại đưa ông đến nhà tù và lần này nhà tù đã nhận ông.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/28/408285.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/29/185682.html

Đăng ngày 18-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share