Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thụy Sĩ

[MINH HUỆ 26-05-2020] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Geneva, Thụy Sĩ. Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 2 năm 2018, toàn bộ thế giới quan của tôi đã thay đổi đáng kể. Tôi không còn muốn lãng phí thời gian với việc ra ngoài tiệc tùng, uống rượu, mua sắm với bạn bè, hoặc xem video trên Internet. Chính Sư phụ đã thức tỉnh tôi, giúp tôi nhận ra rằng cuộc sống trước đây của tôi thật vô nghĩa.

Bất cứ khi nào nghĩ về những gì Đại Pháp đã làm cho mình, không từ ngữ người thường nào có thể nói hết được cảm ân trong nội tâm tôi.

Sư phụ đã giảng cho chúng ta rất nhiều lần rằng thời gian là hữu hạn, rằng chúng ta phải nắm bắt thời gian, và làm những gì chúng ta nên làm – cứu độ chúng sinh. Tôi đã vô cùng xúc động. Sau vài tháng tu luyện, tôi thực sự hiểu được sự cấp bách của việc giúp mọi người minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, chấp trước của tôi đã ảnh hưởng đến nhận thức Pháp của tôi theo nhiều cách.

Buông bỏ quan niệm

Trong hai năm tu luyện, đôi lúc tôi cảm thấy mình bị đối xử bất công, tôi bắt đầu mất kiên nhẫn và dẫn đến việc cư xử không đúng mực khi giảng rõ chân tướng. Đôi khi tôi nói với giọng điệu châm biếm hoặc hạ thấp, hoặc nghe có vẻ không thân thiện, điều này có thể đẩy mọi người ra và khiến họ mãi mãi mất cơ hội được cứu.

Tôi nhận ra rằng nếu tôi nghĩ mình bị đối xử bất công và không bình tĩnh, thì sao năng lượng của tôi có thể loại bỏ sự dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và chạm đến tâm của mọi người? Nếu tôi sử dụng cách của cựu thế lực để thể hiện bản thân, sao mọi người có thể hiểu những gì tôi nói với họ?

Tôi từng phân loại mọi người thành các hạng khác nhau. Ví dụ, xuất sắc và không xuất sắc, thông minh và không thông minh. Tôi đặt bản thân vào hạng này hạng kia, chiểu theo người mà tôi đi cùng. Khi tôi cảm thấy “không xuất sắc” hay “không thông minh,” tôi muốn trốn tránh. Khi tôi cảm thấy mình tài giỏi hơn hoặc thông minh hơn người khác, tôi bắt đầu rất hách dịch và có thái độ coi thường, phớt lờ những mong muốn của người khác. Trong cả hai trường hợp, tôi đều cảm thấy áp lực.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi ngừng phân hạng mọi người. Tôi tôn trọng tất cả những người xung quanh và thiện đãi họ, bất kể họ tài giỏi, thông minh hay không. Tôi không còn phân hạng bản thân mình nữa, vì tôi hiểu rằng thông minh thực sự là trí huệ, và viên mãn không đòi hỏi phải có kiến thức hay thành tích của người thường.

Tôi ngừng lên kế hoạch cho tương lai của mình; thay vào đó tôi lựa chọn chiểu theo an bài của Sư phụ.

Đối chiếu bản thân với tiêu chuẩn của Đại Pháp, chứ không phải với người thường

Mặc dù tôi biết việc phân loại chỉ tồn tại trong tâm trí mình, nhưng tôi có lo ngại về chúng, điều này hình thành một quan niệm mới. Tôi bắt đầu lo lắng về bản thân mình và tự hỏi tôi có thể tu Đại Pháp được không. Tôi cảm thấy mình không xứng đáng. Tôi cảm thấy đã quá muộn để tôi bắt đầu tu luyện và không thể đủ thời gian để buông bỏ chấp trước.

Tôi đi sang một cực đoan khác vì với tôi, thế giới không phải đen thì là trắng, và tôi không biết làm thế nào để đi đường giữa. Tôi rất lo lắng rằng mọi người sẽ không hiểu và tôn trọng đức tin của tôi. Tôi lo lắng rằng liệu họ sẽ dán nhãn gì cho tôi khi biết tôi đang tu luyện Đại Pháp. Tôi biết một số người trẻ tin theo lời dối trá cho rằng Pháp Luân Công là tà giáo.

Học sinh ở trường đại học của tôi đang cổ xúy chủ nghĩa xã hội. Sau khi đọc “Cửu Bình” và “Ma quỷ đang thống trị thế giới chúng ta”, tôi nhận ra rằng mọi người xung quanh tôi đang bị lừa dối bởi bóng ma cộng sản, nhưng họ không biết điều đó.

Tôi cảm thấy rất cô đơn vì họ không biết những gì tôi biết. Tôi nhận ra rằng nỗ lực giảng chân tướng của tôi không thể thức tỉnh mọi người, thay vào đó đã đẩy họ đến suy nghĩ cho rằng tôi thật kỳ lạ.

Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi nói với tôi rằng tôi phải có cá tính mạnh để được đánh giá cao. Bà muốn tôi chủ động thể hiện bản thân và “tài giỏi” như những đứa trẻ khác. Tôi làm theo, và trở nên xảo quyệt phức tạp. Tôi biết mình cần nói gì và nói như thế nào để mọi người nghĩ tôi thật “tài giỏi.” Tôi truy cầu danh và bắt đầu coi thường những người tốt bụng, giản dị và khiêm tốn.

Sư phụ giảng:

“Trong mắt của chư Thần, tư tưởng của người mà đơn giản trong sáng, thì Thần cho rằng người này là người tốt, tư tưởng người kia mà phức tạp, Thần cho rằng người kia không tốt, bởi vì chư Thần cho rằng nguyên nhân của sự phức tạp là do những chấp trước trên thế gian này mà ra, phức tạp không phải do chấp trước vào các nhân tố thế gian này sao? Vì vậy trong tu luyện có cái đạo lý này.” (Giảng Pháp trong buổi họp mặt học viên khu vực Châu Á – Thái Bình Dương [2004])

Xác định chấp trước

Gần đây, tôi hiểu tại sao mọi người xung quanh tôi không thừa nhận Đại Pháp. Giống như họ, tôi cũng đã hình thành rất nhiều quan niệm giữa các tương tác xã hội trong thời thơ ấu, thanh thiếu niên và đại học. Tôi và các bạn cùng trang lứa đã phát triển “tư duy phê phán” và xem tất cả mọi thứ là xấu và nguy hiểm ngay cả khi đó là việc chính nghĩa và công chính.

Tôi quan tâm rất nhiều đến việc giữ thể diện và luôn muốn là người “xuất sắc” trong mắt người khác, vì vậy tôi không muốn bị họ coi thường vì con đường chân chính mà tôi chọn theo. Tôi cảm thấy xấu hổ khi nói Đại Pháp là phi thường. Tôi cảm thấy buồn vì phải từ bỏ những thứ người thường như nói chuyện lớn tiếng, thích trào phúng, giễu cợt người khác, thích phê bình người khác, tiệc tùng và hút thuốc v.v.. Tôi thậm chí cảm thấy không thoải mái khi làm một người lương thiện.

Tôi giữ bản thân không bị người khác phán xét, tôi đã sử dụng Đại Pháp để phán xét người khác và phân hạng họ: Phóng túng tình dục, tự tuyên bố mình là người của chủ nghĩa cộng sản, hút hít ma túy. Khi người khác phạm sai lầm, tôi xem thường họ thay vì tử tế và nhẹ nhàng chỉ ra cho họ. Tôi đầy oán hận, sợ mất mặt và không vui khi bị chỉ trích vì tôi quá tự cao tự đại.

Do đó, tôi lại đi sang một cực đoan khác, trở nên hoài nghi đối với truyền thông của người thường, đưa ra những bình luận tiêu cực liên quan đến các chính trị gia và các hiện tượng xã hội.

Ghi nhớ rằng cứu người là vấn đề căn bản

Bây giờ, tôi hiểu rằng mình phải phù hợp với trạng thái của xã hội người thường hơn là nói về một số điều mà mọi người không thể tiếp nhận. Tôi có quyền bảo trì sự đơn giản và tử tế, nhưng tôi không thể ép người khác hiểu mình hoặc thừa nhận những gì mình làm. Tôi nên xem nhẹ việc bị người khác chụp mũ, vì tôi biết Đại Pháp là ngay chính và không lời chỉ trích nào có thể ngăn tôi đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi không cần tự bảo vệ bản thân hoặc giải thích cho mọi người tại sao thế giới bất công. Điều duy nhất tôi cần làm là cứu người. Sức mạnh của từ bi có thể phá vỡ mọi quan niệm sai lầm, bao gồm cả những quan niệm sai lầm của tôi và người khác. Tôi sẽ không để những phán xét của người khác ảnh hưởng đến hành động ngay chính của mình.

Sư phụ giảng trong Pháp:

“Chư vị có cái tâm đó, thì tâm của chư vị mới động; chư vị không có cái tâm đó, thì tựa như gió thoảng qua, chư vị căn bản không cảm giác. Có người nói rằng chư vị sắp sát nhân phóng hỏa, chư vị nghe xong cảm thấy quá thú vị rồi, (Sư phụ cười) ‘có thể vậy sao?’ Cười nhẹ một cái là xong. Hoàn toàn không coi đó vào đâu, là vì chư vị không có cái tâm đó, lời nói kia không động chư vị được.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)

Tôi không muốn cho tà ác bất kỳ cái cớ nào để bức hại tôi hay để bản thân bị ảnh hưởng bởi việc truyền thông dòng chính không nói sự thật. Khi nghe người khác nói dối, tôi không còn muốn nhấn mạnh vào cách nghĩ của mình nữa. Tôi tin rằng việc này là để khảo nghiệm xem tôi có bất động tâm hay không.

Bất kể tôi có tài ăn nói như thế nào, hay tôi hiểu rõ về Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và chủ nghĩa Mác ra sao, nếu tâm tôi không thuần tịnh hay tôi không thể là một người tốt thực sự muốn cứu người, thì tôi căn bản không cần tu Đại Pháp.

Tôi đã từ bỏ suy nghĩ về việc làm đệ tử Đại Pháp thì bị đối xử bất công. Con người thế giới mới đang thực sự bị bức hại. Nếu tôi bị chấp trước của mình làm mờ mắt, có lẽ tôi sẽ không thể làm những gì mình nên làm.

Xin cảm ơn các đồng tu vì đã làm gương cho tôi và chỉ ra cho tôi những sai lầm! Tôi sẽ tu xuất từ bi lớn hơn và sớm buông bỏ những quan niệm bất hảo của mình.

(Bài chia sẻ tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trực tuyến tại Pháp 2020)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/26/406817.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/2/185335.html

Đăng ngày 21-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share