Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-04-2020 ] Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện theo trường phái nhà Phật được Sư phụ Lý Hồng Chí lần đầu giới thiệu ra công chúng ở thành phố Trường Xuân, Trung Quốc vào ngày 13 tháng 5 năm 1992.

Tháng 8 năm 1994, Pháp Luân Đại Pháp đã truyền đến tỉnh Vân Nam khiến cho người người hồ hởi nô nức bước vào tu luyện, lấy Chân-Thiện-Nhẫn làm nguyên lý chỉ đạo khiến cho lòng người hướng thiện, tâm tính đề cao, đạo đức và văn minh xã hội cũng được hồi thăng trở lại.

Tuy nhiên, ngày 20 tháng 7 năm 1999, tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân vì sự đố kỵ trước sự phát triển nhanh chóng của Pháp Luân Công và sự ghen ghét cá nhân đã phát động cuộc bức hại mang tính hủy diệt nhằm vào Pháp Luân Công. Theo thống kê chưa đầy đủ của trang Minh Huệ Net, một trang chuyên theo dõi và báo cáo về sự bức hại Pháp Luân Công thì đã có 52 học viên bị bức hại đến chết. Như thị trấn Lâm An, huyện Kiến Thủy, tỉnh Vân Nam có Phó trưởng thị trấn Khổng Khánh Hoàng, bác sĩ Thẩm Dược Bình, Viện trưởng Viện chăm sóc sức khỏe Bà mẹ và Trẻ em thị trấn Ngọc Khê và nhiều học viên bị bức hại đến tàn phế. Hơn 1.971 học viên bị xét nhà, giam giữ hay bị đưa đến các trung tâm tẩy não để hãm hại, trong đó có 498 người phải nhận các hình phạt phi pháp, 473 người bị đưa vào các cơ sở giáo dưỡng và bị cướp đoạt hơn 76 vạn Nhân dân tệ.

Trong suốt hơn 20 năm của cuộc bức hại mưa máu gió tanh do tập đoàn lưu manh tà ác Giang Trạch Dân gây ra, Pháp Luân Công không những không bị tiêu diệt mà còn phát triển đến hơn 100 quốc gia và khu vực khiến cho thế nhân ngày càng thức tỉnh, biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp chân chính, là hy vọng được cứu duy nhất của chúng sinh. Hồi tưởng lại Đại Pháp được hồng truyền ở Vân Nam 26 năm qua đã để lại rất nhiều những kỳ tích cũng như những câu chuyện xúc động lòng người.

Pháp Luân Đại Pháp ở Vân Nam

Pháp Luân Đại Pháp đã được giới thiệu ở Vân Nam vào tháng Tám năm 1994 với điểm luyện công đầu tiên gồm hơn một chục học viên được thiết lập bên cạnh Cung Văn hóa Công nhân, thành phố Côn Minh. Một tháng sau, điểm luyện công thứ hai đã được thiếp lập ở khu Rừng (nay là Học viện Lâm nghiệp Vân Nam), tỉnh Vân Nam vào ngày 16 tháng 9 năm 1994. Chỉ trong một thời gian ngắn, điểm luyện công này đã thu hút được hơn 100 học viên đến tham gia luyện tập.

Tháng 5 năm 1995, lớp học Pháp chín ngày qua video đầu tiên được tổ chức. Vì số lượng người đăng ký quá đông nên lớp học đã phải rời từ Cung Văn hóa Công nhân thành phố Côn Minh đến sân vận động Thác Đông. Trong khi nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhiều học viên thông qua thiên mục đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng mỹ diệu và thù thắng tại các chiều không gian khác. Nhiều học viên cảm nhận được Pháp Luân (bánh xe Pháp) xoay chuyển trong cơ thể và trải nghiệm được nguồn năng lượng từ bi và an lành của Đại Pháp.

Sau khi khóa học kết thúc, thân thể nhiều học viên đã được tịnh hóa, tâm tính được đề cao và đã thấu triệt được ý nghĩa của kiếp nhân sinh. Thông qua người truyền người, tâm truyền tâm, Pháp Luân Đại Pháp đã nhanh chóng truyền rộng khắp tỉnh Vân Nam và các điểm luyện công đã nhanh chóng mọc lên khắp các công viên và tiểu khu ở Côn Minh.

Các học viên đến từ mọi tầng lớp khác nhau trong xã hội như các nhân viên trong các ban ngành chính phủ, giáo sư, nhà giáo, sinh viên, công nhân, quân nhân, bác sĩ, doanh nhân….Pháp Luân Đại Pháp đã nhanh chóng nhận được sự khẳng định và ủng hộ của các cấp chính quyền trong việc cải thiện sức khỏe cho người dân và thúc đẩy văn minh và đạo đức xã hội.

2020-4-5-234450-0.jpg2020-4-5-234450-1.jpg

2020-4-5-234450-2.jpg2020-4-5-234450-3.jpg

2020-4-5-234450-4.jpg2020-4-5-234450-5.jpg

2020-4-5-234450-6.jpg'历史照片:云南法轮功学员集体炼功、学法、洪法教功'

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Vân Nam

Pháp Luân Đại Pháp dạy các học viên trở thành người tốt hơn

Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp cao tầng tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Mục tiêu của việc tu luyện là đề cao tâm tính của học viên. Thông qua năm bài công pháp, các học viên có thể đạt tới cảnh giới cao. Pháp Luân Công cũng yêu cầu các học viên phải tuân thủ nguyên tắc “Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (không đánh lại khi bị đánh, không chửi lại khi bị chửi), khi phát sinh mâu thuẫn thì phải hướng nội để tìm sai sót của bản thân và phải biết nghĩ cho người khác trước trong mỗi công việc mình làm. Mỗi học viên phải nỗ lực tu luyện bản thân để trở thành một người tốt và tốt hơn nữa.

Một vị quan chức đáng kính

Ông Khổng Khánh Hoàng là Phó trưởng Thị trấn Lâm An, huyện Kiến Thủy, tỉnh Vân Nam. Ông bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997 và đã nỗ lực tu luyện bản thân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một cán bộ tốt. Ông Khổng không lạm dụng quyền lực của mình trong công việc để mưu lợi cá nhân và không bao giờ sử dụng xe của cơ quan trong những ngày được nghỉ. Ông Khổng là một vị quan chức thanh liêm và đã sử dụng danh nghĩa là của một điểm luyện công ở địa phương để góp tiền giúp đỡ tiền học phí cho hai học sinh nghèo.

Nhưng bất chấp việc ông là một vị quan chức thanh liêm, ông Khổng vẫn bị chính quyền bức hại đến chết vào tháng 9 năm 2000.

Không lấy cái không phải của mình

Một học viên Pháp Luân Công ở Nhà máy Thép Côn Minh là một Hồng vệ binh thời Cách mạng Văn hóa. Trong lúc hỗn loạn của phong trào phá “Tứ cựu”, đập phá chùa chiền, ông ấy đã lấy một đôi bình hoa cổ rất có giá trị, là bảo vật của một ngôi đền mang về và trưng bày trong nhà mấy chục năm.

Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp và hiểu được mối quan hệ giữa được và mất, ông đã quyết định không lấy những thứ không phải của mình và mang đôi bình cổ đó trả lại ngôi đền.

Loại bỏ được mất cá nhân

Ông Trần là chủ của một nhà máy luyện quặng. Vài khách hàng đã nợ ông hàng triệu nhân dân tệ tiền hàng. Cũng vì chuyện này đã khiến cho ông Trần ăn không ngon ngủ không yên, mối nợ tiền bạc cứ canh cánh trong lòng. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, ông đã loại bỏ được những chấp trước vào tiền bạc, lợi ích cá nhân vì đã hiểu được mối quan hệ được mất và mối quan hệ nhân duyên giữa người với người.

Không lâu sau khi cuộc bức hại bắt đầu, ông đã bị bắt và kết án tù vì đức tin của mình. Ở trong tù, ông vẫn kiên định đức tin của mình vào Đại Pháp và giảng chân tướng về Đại Pháp cho các bạn tù.

Không làm chuyện thất đức

A Quý là một nông dân. Để kiếm thêm được tiền bán rau, ông thường ngâm rau của mình vào nước cho nặng thêm trước khi mang ra chợ bán. Nhưng từ sau khi tu luyện Đại Pháp, ông đã không còn làm như vậy để lừa dối khách hàng nữa.

Từ chối những khoản thu nhập không minh bạch

Tiểu Diễm (hóa danh) là thu phí viên của một trạm thu phí đường cao tốc. Cô thường hay được chia chác những khoản tiền gọi là ‘bổng lộc”. Mặc dù đó là những món tiền lớn, nhưng Tiểu Diễm đã nhận ra rằng mình không nên nhận những khoản tiền đó sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Tuy rằng mất đi một khoản thu nhập đáng kể, nhưng bù lại cô cảm thấy tâm mình thật thanh thản.

Giao dịch công bằng

Tiểu Tình (hóa danh) là chủ nhiệm văn phòng của một cơ quan chịu trách nhiệm mua sắm vật tư, sửa chữa cơ quan với số tiền hàng năm lên đến hàng trăm nghìn nhân dân tệ. Tuy nhiên, Tiểu Tĩnh đã tự giữ mình theo nguyên tắc của người tu luyện Đại Pháp, giao dịch công bằng và không chấp nhận bất kỳ những giao dịch không minh bạch nào từ phía nhà cung cấp.

Một lần, Tiểu Tĩnh đã từ chối một khoản tiền hoa hồng lớn từ phía chủ một nhà máy. Người chủ nhà máy đó nói rằng mọi sổ sách kế toán đều không yêu cầu cô phải ký tên và cô có thể giữ khoản tiền này cho riêng mình. Tiểu Tĩnh nói với ông chủ rằng cô sẽ đem nộp số tiền này cho bộ phận kế toán nếu ông cứ khăng khăng bắt cô phải nhận.

Ông chủ bối rối nói: “Mọi người khác đều chủ động hỏi tôi tiền hoa hồng, nhưng chị thì lại từ chối. Các học viên Pháp Luân Công quả thực là những người tốt. Chị có thể cho tôi mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân được không?”

Tâm tính thay đổi

Tiểu Liên (hóa danh) kể về quá trình thay đổi tâm tính của mình sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Cô kể: “Gia đình tôi có tám anh chị em. Vì là con gái duy nhất trong nhà, nên tôi được cha mẹ và các anh em cưng chiều, mọi chuyện đều do tôi quyết định. Tôi là người ngay thẳng nhưng cũng rất nóng tính, hay đánh người. Trong nhà, tôi thường là người quyết định và sẽ đánh nhau với mọi người nếu họ động đến lợi ích của tôi. Một lần, tôi đã đánh nhau và cắn đứt ngón tay của chị dâu chỉ vì một chút lợi ích nhỏ nhoi. Mọi người đều sợ tôi.

Nhưng, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hoàn toàn thay đổi tính tình. Tôi chỉ mỉm cười khi bị người khác chửi. Một lần, tôi bị chị dâu xúc phạm một cách nặng nề, những người khác cũng cảm thấy chị ấy đã đi quá giới hạn, nhưng tôi không hề động tâm và cũng không cãi lại chị ấy. Sau khi chị ấy nói xong, tôi đã bình tĩnh nói với chị rằng bây giờ tôi là người tu luyện Pháp Luân Công nên tôi không còn cãi vã và đánh nhau với mọi người nữa.

Cả gia đình tôi đã công nhận Pháp Luân Công là tốt khi chứng kiến những sự thay đổi này ở tôi.

Từ bỏ cờ bạc

Tiểu Tuệ (hóa danh) nói rằng cô đã nhiễm mọi thói hư tật xấu của xã hội như uống rượu, hút thuốc và cờ bạc. Cô nói: “Trước đây, tôi bỏ bê công việc gia đình và con cái, không ai trong nhà có thể kiểm soát được tôi. Hàng năm, tôi đều mất rất nhiều tiền vào cờ bạc, ít thì 10.000 đến 20.000 nhân dân tệ, nhiều thì 70.000 đến 80.000 nhân dân tệ. Hơn nữa, tôi tính tình nóng nảy, hay gắt gỏng, mọi người trong nhà không ai dám làm trái ý tôi và dần dần tôi cũng bị bạn bè xa lánh. Vì trường kỳ thâu đêm suốt sáng trên bàn mạt chược, tôi đã mắc nhiều bệnh tật như viêm cơ vai, đau dạ dày, bệnh phụ khoa và u tử cung.

Tôi cũng biết rằng những thói quen đó là xấu và cũng muốn từ bỏ nhưng không làm được. Ngược lại, những thói xấu đó ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Nhưng chỉ một thời gian sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bỏ được những thói quen xấu đó, mọi bệnh tật cũng biến mất và tính tình của tôi cũng thay đổi. Chồng, con gái và người nhà của tôi nói rằng tôi đã trở thành người tốt.

Sau này, chồng, con gái và em trai tôi cũng lần lượt bước vào tu luyện Đại Pháp.

Sức mạnh chữa bệnh của Pháp Luân Đại Pháp

Trước khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, một cuộc điều tra được tiến hành ở Quảng Châu và Vũ Hán và giữa các học viên cho thấy rằng có đến 98% đã hồi phục khỏi mọi bệnh tật, kể cả những bệnh hiểm nghèo như ung thư, bạch cầu, suy thận mãn, lupus ban đỏ, thấp khớp và trầm cảm. Pháp Luân Công cũng giúp các học viên bỏ được ma túy. Cuộc đời của nhiều học viên đã được hồi sinh và nhìn thấy được hy vọng.

Một nông dân bị liệt đã đi được trở lại

Trần Quan Tiểu là một nông dân ở thị trấn Lâm An đã bị liệt trong nhiều năm và không thể tự chăm sóc được cho bản thân.

Vợ của ông Trần bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997. Khi chứng kiến những thay đổi kỳ diệu ở vợ mình sau khi bước vào tu luyện, ông Trần cũng tham gia vào tu luyện cùng với vợ. Nhưng vì bản thân bị liệt không thể đứng dậy được, ông chỉ có thể nằm để xem các video giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí và đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.

Thần tích đã xảy ra, một thời gian sau, ông Trần đã có thể đứng dậy và đi lại được. Ông cũng có thể ra đồng làm việc lại được để giúp đỡ gia đình mình. Cả gia đình ông vui mừng khôn xiết và vô cùng cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí.

Chân bị tật được phục hồi

Anh trai của một học viên ở Vân Nam đã bị một tai nạn vào năm 1998. Chiếc máy kéo của anh ấy đã đâm gãy lan can trên cầu và rơi xuống sông. Dù không chết và cơ thể cũng không bị thương tích gì nghiêm trọng nhưng chân của anh ấy lại có vấn đề. Anh không thể đi bộ được và chân phải bị ngắn lại khoảng 2cm so với chân trái.

Anh ấy đã đến một bệnh viện ở Côn Minh để khám và được tư vấn rằng việc phẫu thuật sẽ rất tốn kém và phức tạp. Vì thế anh đã quyết định thôi không làm phẫu thuật nữa.

Sau khi biết về tình trạng đó của người anh, người học viên nọ đã mang các băng video giảng Pháp của Sư phụ Lý, sách Chuyển Pháp Luân và các video dạy luyện công đến cho người anh xem. Người anh cũng quyết định luyện công. Chỉ mười ngày sau khi nghe băng và tập luyện các bài công pháp, người anh đã có thể bỏ nạng ra tự đi lại được và chân phải của anh cũng đã trở lại bình thường.

Khi quay trở lại bệnh viện để kiểm tra, vết nứt xương trên phim X-quang trước đây đã biến mất. Bác sĩ điều trị cho anh đã không thể tin được vào sự hồi phục kỳ diệu của anh và kinh ngạc trước sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp.

Đọc sách Chuyển Pháp Luân cai được nghiện ma túy

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, các phương tiện truyền thông nhà nước Trung Quốc như báo, đài, tivi đã đồng loạt phát các chương trình phỉ báng Pháp Luân Công trên phạm vi cả nước, sách Chuyển Pháp Luân trở thành một cuốn sách bị cấm vào thời điểm đó.

Vào thời điểm đó, một thanh niên nghiện ma túy đến một cửa hàng để mua xi-lanh tiêm và nhìn thấy một nhân viên bán hàng trong cửa hàng đang đọc sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi xác nhận chắc chắn rằng đó là cuốn Chuyển Pháp Luân, người thanh niên liền hỏi mượn để đọc. Người bán hàng ngạc nhiên hỏi lại: “Anh có dám đọc không?” người thanh niên đáp: “Tại sao lại không? Những gì mà ĐCSTQ không thích thì nó chắc chắn là tốt.”

Khi cầm sách lên để đọc, anh ấy đã không thể bỏ được sách xuống và quên mất việc mình đến cửa hàng là để mua xi-lanh. Khi đến lúc cửa hàng phải đóng cửa, anh ấy liền hỏi mượn cuốn sách mang về để đọc.

Vài ngày sau, người thanh niên quay lại cửa hàng và nói với người học viên: “Suốt vài ngày qua, tôi đã ở nhà đọc sách. Đó quả thật là một cuốn sách hay. Kể từ hôm tôi mượn chị cuốn sách, tôi đã không sử dụng thuốc nữa, cơn nghiện của tôi đã biến mất. Tôi cũng muốn tu luyện môn này, chị có thể dạy tôi được không?”

Kể từ hôm đó, hàng ngày anh ấy đều đến cửa hàng để học Pháp và luyện công cùng với người học viên và anh đã trở thành một học viên chân chính. Cha mẹ anh, những người đã từng phải vất vả, khổ sở vì những cơn nghiện ma túy của anh đã vô cùng vui mừng và hết sức ủng hộ anh tu luyện Đại Pháp bất chấp cuộc bức hại đang diễn ra.

Bệnh lupus ban đỏ (SLE) biến mất

Vào một ngày năm 1998, một cặp vợ chồng trung niên đã đến một điểm luyện công. Người vợ bị bệnh lupus ban đỏ. Bà ấy rất yếu bởi những tác dụng phụ của việc trường kỳ sử dụng thuốc hoóc-môn.

Trong khi đang học luyện công, người vợ cảm thấy có Pháp Luân xoay chuyển khắp cơ thể và tin rằng Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể cho bà. Sang đến ngày thứ ba, bà đã quyết định ngừng sử dụng thuốc hoóc-môn bất chấp việc điều đó có thể ảnh hưởng đến sức khỏe cũng như tính mạng của mình. Tuy nhiên, sức khỏe của bà đã khá hơn nên từng ngày.

Một tháng sau, bà ấy đã hoàn toàn hồi phục. Chồng bà, người thường xuyên phải dìu bà đến điểm luyện công đã vô cùng kinh ngạc trước sự hồi phục của vợ mình và cũng đã quyết định bước vào tu luyện Đại Pháp.

Tái sinh từ bờ vực của cái chết

Ông Trương đã kể về trải nghiệm hồi sinh từ bên bờ vực cái chết của mình.

Tôi năm nay 86 tuổi, đã được biết đến Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998 nhưng đã không chân chính bước vào tu luyện.

Những căn bệnh cũ của tôi lại tái phát vào năm 2001 bao gồm các bệnh như phong thấp, thấp khớp, nhồi máu não và viêm dạ dày mãn tính và nhiều bệnh khác nữa. Tôi đã từng điều trị Đông y và Tây y nhưng không có tác dụng. Sau đó, tôi lại bị viêm ruột thừa cấp tính. Tôi đã tiến hành phẫu thuật nhưng không hồi phục được do bị nhiễm trùng. Cuối cùng tôi không thể đi lại được phải nằm liệt giường và sau đó rơi vào trạng thái sống thực vật – không thể cử động hay nói chuyện được.

Sau hai tuần không ăn không uống, tôi chỉ còn có thể thở được thoi thóp. Vợ tôi đã tắm rửa cho tôi sạch sẽ, mời thợ tới cạo đầu cho tôi (theo phong tục địa phương thì người chết phải cạo trọc đầu mới được cho vào quan tài) tập trung mọi người thân lại để chờ tôi chút hơi thở cuối cùng.

Đúng lúc này, một học viên Pháp Luân Công đến thăm tôi và nói: “Tỉnh lại đi, công việc vẫn còn chưa hoàn thành mà. Sư phụ sẽ giúp ông khỏe lại.” Anh ấy bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân cho tôi nghe. Ngày hôm sau, nhiều học viên nữa đã đến và họ thay phiên nhau đọc sách cho tôi nghe. Một tháng sau, sức khỏe của tôi bắt đầu tốt lên và tôi đã dần dần hồi phục.

Bây giờ, tôi đã khỏe mạnh trở lại và có thể quản lý được cửa hàng riêng. Hàng ngày tôi đều đi xe đạp điện để đi làm.

Bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối đã hồi phục

Tiểu Thiến (hóa danh) đã kể câu chuyện của cô:

Tháng 11 năm 2010 khi xuất hiện triệu chứng chóng mặt và đại tiểu tiện ra máu, tôi đã đến bệnh viện để kiểm tra. Tôi và cả gia đình bị sốc khi bác sĩ thông báo rằng tôi đã bị ung thư đại tràng giai đoạn cuối và cần phải tiến hành phẫu thuật.

Chúng tôi là nông dân, lấy đâu ra tiền để làm phẫu thuật. Chồng tôi đã phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi để vay mượn tiền của bạn bè và người thân. Đến tháng 12 năm 2010, tôi đã được phẫu thuật. Một tháng sau, tôi ra viện và bắt đầu phải truyền hóa chất.

Tôi đã thực hiện sáu đợt truyền hóa chất trong quá trình điều trị, và trong quá trình đó, tôi đã phải làm phẫu thuật polyps hai lần. Cuối cùng, tôi trở nên rất yếu, cân nặng chỉ còn chưa được 41 kg. Mới có 41 tuổi mà nhìn tôi già yếu như một bà lão.

Tháng 11 năm 2013, tôi trở lại bệnh viên để được theo dõi, tôi bị đau ngực và cảm giác như có u trong ngực. Tôi phát hiện ra rằng ung thư đã di căn vào phổi và tôi phải truyền nhiều hóa chất hơn.

Tôi đã tiêu tốn hơn 100.000 nhân dân tệ vào việc điều trị và để lại cho chồng tôi một khoản nợ lớn. Sau một thời gian, chúng tôi không thể vay mượn được thêm tiền để tiếp tục việc điều trị nữa. Đúng vào thời điểm tuyệt vọng nhất, một người hàng xóm là học viên Pháp Luân Công đã giới thiệu về môn tu luyện cho tôi. Ngay lập tức, tôi đã bước vào tu luyện.

Khi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để đề cao tâm tính của mình, cơ thể tôi đã phát sinh sự biến đổi. Mái tóc bạc của tôi đã dần trở lại màu đen, dạ dày tôi cũng cảm thấy tốt hơn, bụng không bị chướng và đi đại tiểu tiện đã tốt hơn. Ba tháng sau, khối u trong ngực tôi đã biến mất. Tôi đã hồi phục được sức khỏe và tăng cân trở lại.

Tôi đã hoàn toàn hồi phục. Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc sống thứ hai.

(Còn tiếp)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/10/403453.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/10/184422.html

Đăng ngày 18-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share