Bài của học viên Trung Quốc

Đắc Pháp và tu luyện vững chắc

[MINH HUỆ 5-2-2006] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào mùa Xuân năm 1998. Từ từ, tôi nhận thấy, tôi phải dùng tiêu chuẩn của Pháp đối đãi người và việc. Như thế mới là thật sự tu luyện, đi theo con đường Sư Phụ an bài. Chỉ luyện công và học pháp, không chân chính tu luyện, không đi theo con đường Sư Phụ an bài, sẽ không nhận được gì cả, cũng như không có gì cải biến cả.

Mùa hè năm 1998, vì tôi kiên định tu luyện Đại Pháp, bị người nhà liên tục mấy ngày quở trách và đánh đập. Tôi không thể chịu đựng sự đối xử như thế. Tôi rời nhà đến ở với người phụ đạo viên ở tuổi 20. Lúc bố đến tìm tôi, người phụ đạo viện vui vẻ tiếp đãi, sau sự giải thích của phụ đạo viên và trạm trưởng, tôi theo bố về nhà cùng với vài quyển sách Đại Pháp. Từ đó về sau, tôi được phép đọc sách Đại Pháp ở nhà. Tôi thay đổi thói quen lười biếng, giúp bố mẹ làm việc nhà, bố mẹ hiểu biết tôi nhiều hơn.

Tôi trở về trường Đại học vào tháng 9. Tôi rất vui đến tham gia luyện công. Kế đó, tôi mới biết, trạm trưởng báo cho mọi người biết, tôi đã lạc đàn. Mọi người đều cố ý tránh tôi. Chỉ có phụ đạo viên tin và giúp đỡ tôi. Tôi rất buồn, nhưng tôi nhớ đến lời Sư Phụ: Bất kể ai dù là một cá nhân hay một tổ chức xã hội nào đó yêu cầu quý vị dừng tu luyện, thế là quý vị bỏ tu luyện. Vậy phải chăng quý vị tu cho họ? Họ có đưa quý vị đến chính-quả không? Không phải việc quý vị nghiêng theo họ là tin một cách mù quáng sao? Thật ra, đấy chính là vô minh. Hơn nữa, [môn của] chúng ta không phải là khí công, mà là Pháp Tu Luyện Phật Pháp. Không phải sao là mỗi sức ép là một kiểm chứng để xem đức tin vào Phật Pháp của quý vị cơ bản có vững vàng hay không? Nếu quý vị căn bản không đặt quyết tâm nơi Pháp, thì không thể nói thêm gì được nữa. (Từ “Tinh tấn yếu chỉ” , Tu hành vì ai). Trong ba tháng, tôi học thuộc Chuyển Pháp Luân. Vì tôi trải nhiều thời gian ở trường học với các bạn học, tôi giảng chân tượng và cho các bạn học mượn sách Đại Pháp. Tôi rất cảm kích sự an bày của Sư Phụ. Nếu tôi không học thuộc lòng “Chuyển Pháp Luận”, trong thời gian khó khăn nhất, tôi không thể nào vượt qua thử thách.

Phản bức hại, giảng chân tượng, cứu độ chúng sinh

Bức hại Pháp Luân Công bắt đầu từ ngày 20 tháng 7 năm 1999, chúng tôi đến Tỉnh Ủy thỉnh nguyện, bị bắt và đưa đến sân vận động. Cảnh sát chửi rủa với chúng tôi hơn nửa ngày.

Mùa Xuân năm 2000, tôi đi thỉnh nguyện lần thứ hai và một lần nữa bị bắt. Lần này tôi bị giam tù. Tôi bị giam giữ cùng một nhà tù với một cụ đã 70 tuổi. Cụ đã đến Thiên An Môn luyện công, bị bắt và bị bỏ tù. Người nhà của cụ mời thầy phù thuỷ đến tham vấn cụ. Cụ rất nghiêm khắc bảo rằng: tôi đến thỉnh nguyện với chính phủ là muốn nói rõ sự thật cho họ biết. Chính làm sao có thể cho những người như thế đến gặp tôi. Sau khi nghe cụ nói như vậy, nhân viên chính phủ mang cụ về và chất vấn cụ. Họ chăm chú nghe cụ nói, cụ bảo cho họ biết. Trước đó, cụ có nhiều bệnh trầm trọng, đã khỏi bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nếu không tin cụ, họ có thể hỏi những người quen biết cụ. Lúc đó, tôi biết rõ cụ đã đi theo con đường Sư Phụ đã an bài. Cụ đã trình bày sự chính đáng của Đại Pháp và phá vỡ âm mưu tà ác.

Mùa Thu năm 2000, tôi đi thỉnh cầu và bị bắt lần thứ ba. Nhân viên chính phủ và các khu hành chính liên quan đều biết rõ Đại Pháp là chính đáng và chúng ta là người tốt. để ngăn ngừa họ phạm tội ác, tôi tuyệt thực kháng nghị bức hại. Dưới sự bảo vệ của Sư Phụ, tôi đường hoàng bước ra trại lao động cưỡng bức. Thâu qua hành động chống bức hại của tôi, người nhà thấy rõ lực lượng của chân lý và ủng hộ tôi, người nhà khỏi phải lo âu cho tôi sau khi tôi đã trở về nhà. Tôi đã có thể sinh sống bình thường và đi làm, đương nhiên, tôi cũng có thể học Pháp và luyện công như thường.

Sau năm 2001, tôi bắt đầu phát ra rất nhiều tài liệu chân tượng, phát rộng ra cho mọi người biết rõ cái tốt của Đại Pháp và cái khủng khiếp của bức hại. Suốt trong năm ấy, tôi giảng chân tượng cho đồng sự và bạn bè mới biết. Hơn một trăm người biết Đại Pháp là tốt, tự thiêu là giả, họ tích cực bảo vệ tài liệu và quảng cáo của Đại Pháp. Nhiều chúng sinh đã được cứu độ. Bây giờ tôi biết đó toàn là sự an bài của Sư Phụ. Nếu tôi không chống bức hại mà lưu lại trong trại cưỡng bức lao động, tôi không có thể cứu độ chúng sinh, thì tôi đã đi theo con đường an bài bởi cựu thế lực.

Đọc báo hằng tuần của Minh Huệ, có báo cáo về khủng bố đệ tử Đại Pháp, vì thủ đoạn khủng bố quá tàn nhẫn. Có một thời kỳ, tôi không dám đọc những báo cáo đó, nhưng nhớ đến Sư Phụ đã từng nói, chúng ta nên thương tiếc những người khác. Vì vậy, tôi vứt bỏ quan niệm mình và bắt đầu chăm chú đọc các bài văn ấy. Sau khi đọc qua các bài văn ấy, tôi suy nghĩ làm sao giúp họ. Từ từ tôi nhận thức được, cảm giác bất lực là cảm giác của sinh mệnh của vũ trụ cũ. Thay vào đó, tôi nên nghĩ cách giải quyết vấn đề đó.

Mượn lực lượng của “Cửu Bình” để thanh lọc tự thân, giảng chân tượng càng tốt

Năm 2005, tôi và chồng tôi cùng tuyên bố thoát rời Đảng Cộng sản Trung Quốc (CPP). Tác động của cửu bình quá to lớn đối với chúng tôi, vì vậy, chúng tôi đều không muốn đọc nữa. Chúng tôi nhận thức được Đảng Cộng sản Trung Quốc đã làm nhiều việc xấu, chúng tôi đã bị lừa gạt nhiều năm. Nghĩ lại, những sự việc chúng tôi cho là đúng đắn trước đó, toàn là những lời dối trá. Chúng tôi có cảm giác bị lừa phỉnh. Chúng tôi cảm thấy đau đớn, không dám đối diện. Nhưng tôi nhớ đến Sư Phụ đã từng nói rằng: “cửu bình” là cứu độ chúng sinh đã bị tà ác độc hại, bao gồm Đảng viên của Trung Cộng Ác Đảng và những người trong cơ quan có quyền lực cao nhất cùng với những bình dân. Mục đích là cho các giới chúng sinh thấy rõ nhân tố đằng sau của Đảng Cộng sản là gì. [không phải làm chính trị]. Chúng tôi tiếp tục đọc cửu bình. Vì muốn giản chân tượng tốt hơn, chúng tôi đọc cửu bình nhiều lần. Hiện giờ chúng tôi rất thao giỏi nói cửu bình, hiệu quả tốt hơn trước đó, quan trọng nhất là:

1. Chúng ta đã thấy rõ bộ mật thật của tà linh Trung Cộng, đã tìm thấy căn nguyên xấu của bản thân mình, đương nhiên sẽ không giữ những chấp trước này, như lạnh nhạt đối với sinh mệnh khác, im bặt trước sự thật, yên lặng đối với luân lý.

2. Lúc phát chính niệm rất tự nhiên chúng ta sẽ dùng toàn bộ sức lực diệt trừ tà linh độc hại chúng sinh này

3. Lúc khuyên bảo thoái Đảng không lúng túng như trước. Phát từ nội tâm muốn cứu chúng sinh ly rời tà linh. Thông qua đọc cửu bình nhiều lần, tôi thâm hiểu ý nghĩa quan trọng của khuyên bảo thoái Đảng. Ý thức trách nhiệm kêu tôi tích cực đi làm (khuyên can thoái đảng), vạch ra bộ mặt thật của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Giúp đỡ họ (dân chúng) đừng bị lừa gạt nữa, giúp dân chúng hồi phục đạo đức và lương tâm.

Rất đáng tiếc là tôi khuyên bảo rất nhiều người, nhưng rất ít người thoái đảng. Ngay cả mẹ chồng tôi vẫn chưa thoái đảng. Mẹ chồng nguyên ở một trường cao trung dạy học thuyết tà đảng. Bà đã nghe qua chân tượng, đã đọc qua cửu bình. Nhưng vì sự hung tàn của tà đảng, khiến bà không dám thoái đảng, ngay cả dùng bí danh. Vì một bạn học của bạn bà bị cáo là gián điệp và bị bắt giam. Bạn bà cũng vướng vào và cũng bị bắt giam căn cứ băng giám sát của Trung Cộng. Mẹ chồng là người yêu thích danh lợi, bà không hiểu và coi thường vợ chồng tôi, bà cứ khuyên tôi ly bỏ tín ngưỡng, bà không tin có thần thánh, bà khuyên vợ chồng tôi nên kiếm nhiều tiền (đuổi theo danh lợi). Tôi dùng các góc độ giảng chân tượng cho bà biết. Ngay cả Sư Phụ đã cho tôi trí huệ. Bà không thay đổi, bà vẫn không chịu thoái đảng, tôi buồn cho bà. Trong “Chuyển Pháp Luân”, Sư Phụ giảng: Tâm tính các dạng đều có, họ có thể ngộ cao đến đâu thì ngộ cao đến đó; ai ngộ ra thì người ấy đắc được.

Bố chồng là người có tư tưởng, sau khi đọc qua cửu bình và sau khi tôi giải thích cho ông biết. Ông đồng ý thoái đảng, ông cũng biết rõ sự hung tàn của Trung Cộng, ông dám bước ra một bước này. Tôi cảm thấy ông tin tưởng vào lực lượng của chân lý và Đại Pháp.

Năm 2005, sau khi cửu bình được đưa ra, tôi vì bận với việc làm, không có nhiều thời gian đặc biệt đi làm việc này, nhưng tôi có cái lòng muốn làm việc ấy. Như Sư Phụ giảng trong “Chuyển Pháp Luân”: Giai tầng cao có hình thức mâu thuẫn của giai tầng cao, đều có thể đối xử thích hợp với các mâu thuẫn; tại giai tầng nào cũng làm người tốt, đều có thể coi nhẹ các chủng dục vọng, [và] tâm chấp trước. Tại các giai tầng khác nhau đều có thể thể hiện là người tốt; đều có thể tu luyện ngay tại giai tầng của mình.

Tôi tận dụng phương tiện ở nơi làm việc, trong phạm vi mà tôi có thể làm được. Như tôi biết nội dung của bài diễn văn có câu phỉ báng Đại Pháp, tôi sẽ khuyên can tác giả xoá bỏ phần ấy. Không chỉ cứu độ tác giả mà cũng ngăn ngừa thính giả hiểu lầm Đại Pháp, từ đó mà có ấn tượng xấu đối với Đại Pháp. Trong đoạn thời gian “Bảo Tiến”, mọi người đều phải phát biểu văn “hối hận”. Tôi viết cửu bình và Thoái Đảng, trong lý lịch làm việc, tôi xoá bỏ những công việc dính dáng đến Đảng Cộng sản Trung Quốc. Ngăn ngừa chúng sinh bị độc hại, tôi biết còn rất nhiều việc tôi có thể làm càng tốt hơn, tôi sẽ cố gắng không cho Sư Phụ thất vọng.

Mùa hè năm qua, tôi về thăm bố mẹ, bố tôi báo cho tôi biết, có người đến làng phát cửu bình, không ai tố cáo người ấy, mọi người đều mang sách về nhà mà giữ ở nơi an toàn. Người trong làng rất hiền lành, trong làng có hai học viên làm buôn bán, học viên không lừa gạt người khác, phụ giúp (dân làng) không đòi hỏi báo ơn. Họ bảo dân làng cảm tạ Pháp Luân Công, vì Sư Phụ dạy họ làm người tốt, những việc tốt họ làm, đã trở thành truyện ngắn mà dân làng ưa thích.

Mẹ tôi mảnh liệt phản đối Đại Pháp. Mẹ đã từng nói xấu Đại Pháp và Sư Phụ. Trong thời kỳ khó khăn nhất của tôi. Mẹ còn có ý đưa tôi vào trại lao động cưỡng bức. Vì thân nhân tiếp tục giảng chân tượng và ca ngợi Đại Pháp của người địa phương, mẹ không phản đối và về sau sẽ học Đại Pháp. Lúc tôi về nhà, mẹ mắc bệnh tắc ruột, cần phải giải phẫu, cả mười ngàn đồng phí tổn. Tôi khuyên mẹ ngâm đọc “Pháp Luân Đại Pháp tốt”. Sau khi ngâm đọc, cùng một ngày, mẹ lành bệnh, mẹ đạt được hồng ân của Đại Pháp. Cảm ơn ân Sư.

Các vùng trong khu vực chunh quanh làng xã tôi đều có nạn lụt, nhưng làng xã (bố mẹ tôi) có thời tiết rất tốt cho trồng trọt. Đại Pháp đã mang phúc phận cho dân làng.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/2/5/120170.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/2/27/70350.html

Đăng ngày 7-4-2006; Bản dịch có thể chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share