Bài của một học viên ở Đoài Loan

[MINH HUỆ 3-11-2005] Trên một ngọn núi ở tỉnh Đào Viên (Taoyuan), Đoài Loan (Taiwan), có một phụ nữ, dù trời nắng hay mưa, yên lặng thực hành những động tác thể dục của mình kế cạnh một nơi công cộng có nhiều người đến. Tên cô ta Phương Mi (Fumei: Phù Mỹ, vẻ đẹp của hoa sen), và Cô ta đã kiên trì trong việc tập luyện này đã nhiều năm.

Rất nhiều người gặp mặt với Cô trong cuộc sống đều hỏi Cô rằng, “Cô trông rất quen thuộc, Ồ! Tôi biết rồi! Tôi đã thấy Cô chỉ cho người ta thực hành những động tác của Pháp Luân Công ở trên núi.”

Thực tế, khi Phương Mi lần đầu tiên tổ chức cái nơi thực tập này, không có một ai đến học cả trong suốt khoảng thời gian một, hai năm. Mặc dầu như vậy, Phương Mi vẫn tiếp tục tập luyện những động tác, quảng bá Đại Pháp, và nói rõ sự thật về Pháp Luân Công một mình cô ta và đã có nhiều người nhận được một chút khái niệm hiểu biết về Pháp Luân Công. Người ta bây giờ từ từ bắt đầu đến chỗ này để học và số người đến càng gia tăng theo tấm lòng bền chí của Cô. Những người hàng xóm rất khâm phục Cô khi chính họ là nhân chứng khi thấy Phương Mi thức dậy sớm tập luyện các bài công pháp và tổ chức những hoạt động Pháp Luân Công với một khuôn mặt toả sáng ngời. Họ nói Phương Mi lúc trước trông hơi gầy ốm và bệnh tật trước khi cô bắt đầu tập luyện. Họ lo lắng sức khoẻ của Cô ta, nhưng không dám hỏi Cô ta đang mắc phải bệnh gì.

Trước khi học được Pháp Luân Công, cá nhân Phương Mi rất nhút nhát. Cô nói: “Tôi không có ra ngoài làm việc. Tôi ở nhà suốt ngày và luôn luôn tưởng tượng nhiều thứ với một cái nhìn bên ngoài không mấy tốt. Một đôi khi tình trạng của tôi trở nên xấu, ngay cả có cả ý nghỉ tự tử. Kết quả là phải đi gặp Bác sĩ và ông ta nói tôi có khuynh hướng chán nản. Toàn thể gia đình tôi đều bị ảnh hưởng bởi tình trạng sức khoẻ của tôi.”

Cô ta đã may mắn nhận được Đại Pháp, và Đại Pháp đã nhanh chóng khôi phục lại thể chất và tinh thần của Cô ta. Cô đã bỏ được lòng bi quan và tinh thần chán nản và hân hoan đón chào mỗi ngày mới trên núi. Chẳng bao lâu sự gầy ốn của Cô biến mất, đôi gò má trở nên hồng hào. Cô luôn luôn chào đón người khác với một nụ cười ấm áp. Hàng xóm của Cô rất ngạc nhiên với sự thay đổi trên và hỏi, “Cô đã dùng loại thuốc gì để chửa khỏi bệnh vậy?’ Phương Mi cười rất sung sướng. Cô biết Pháp Luân Công đã cho Cô một sự sống mới. Cô nói, “Gia đình của tôi vui vẻ trở lại. Tôi rất biết ơn Pháp Luân Công bởi vì nếu không có Đại Pháp thì gia đình tôi có lẽ sẽ bị tan nát.”

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2005/11/3/113680.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2005/11/26/67249.html.

Dịch ngày 27-11-2005, đăng ngày 30-11-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share