Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-03-2020]

Trước khi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, tôi đã trải qua nhiều trắc trở trong đời. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi hy vọng, khiến tôi nhận ra giá trị của cuộc sống và dẫn dắt tôi trên con đường phản bổn quy chân.

Cuộc đời trước khi tu luyện của tôi

Mười năm đèn sách của tôi là diễn ra trong thời Cách mạng Văn hóa. Khi đó Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cổ xúy cho cái gọi là “Tri thức càng nhiều càng phản động.” Cuộc sống của tôi suốt ngày chỉ là những cuộc hội họp phê bình, chỉ trích và các loại báo chữ to. Tôi không được dạy bất kỳ bài học văn hóa nào, cũng không được học về văn hóa truyền thống bởi vì nó cũng bị phê phán. Chỉ có văn hóa Đảng được thấm nhuần trong tâm trí tôi.

Trong môi trường xã hội do ĐCSTQ thao túng, thật khó để hình thành thế giới quan và nhân sinh quan đúng đắn. Tôi đã trở thành kẻ ích kỷ cực đoan, hết thảy suy nghĩ và việc làm đều là vì bản thân mình mà không phải vì người khác. Sau khi kết hôn, tôi không thể sống hòa thuận với các thành viên trong gia đình. Kết quả là cuộc hôn nhân của tôi thất bại và tôi gặp nhiều trở ngại trong cuộc sống.

Sau khi ly hôn, tới mới ngẫm nghĩ một chút về nhân sinh. Tôi cảm thấy mình không có một chỗ dựa tinh thần và cuộc sống của tôi trống rỗng; giống như một con ruồi không đầu bay loạn xung quanh và va vào mọi thứ. Tôi tự hỏi con người ta sống là vì điều gì, và tôi sẽ sống phần đời còn lại của mình như thế nào. Thời gian như bóng câu qua cửa và cuộc sống mới ngắn ngủi làm sao.

Dần dần tôi nhận ra rằng tôi cần một đức tin để dựa vào. Khi đi vãn cảnh chùa, tôi luôn cảm thấy một cảm giác yên bình và thoải mái, và tôi muốn ở lại đó tách khỏi thế giới hiện đại. Nhưng mặt khác, tôi vẫn thích những khía cạnh thú vị trong cuộc sống của một người trần tục. Tôi nghĩ ở nhà vẫn có thể niệm kinh tín Phật thì cũng tốt.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tính cách của tôi

Có lẽ Sư phụ Lý (người sáng lập của Đại Pháp ) đã nhìn thấy tấm lòng hướng thiện của tôi và cho tôi cơ hội tu luyện. Một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã khuyên tôi nên tu luyện và cho tôi mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi mang sách về nhà và đọc một cách nghiêm túc. Càng đọc, tôi càng trở nên phấn khích; càng đọc lâu, tôi càng hiểu được nhiều pháp lý.

Sư phụ đã giải thích rằng trong vũ trụ tồn tại chân lý bất biến đó là Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã đột nhiên tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống, chính là trở về với bản nguyên sinh mệnh. Tôi đã rất phấn khích. Chuyển Pháp Luân đã trả lời tất cả các câu hỏi của tôi, vì vậy tôi quyết định trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bắt đầu luyện các bài công Pháp vào mỗi buổi sáng, đọc Chuyển Pháp Luân và các bài kinh văn của Sư phụ mỗi khi có thời gian. Không cần cố gắng, cơ thể tôi trở nên khỏe mạnh hơn từng ngày. Trước đây tôi thường xuyên bị cảm lạnh, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi gần như không bao giờ bị cảm.

Tôi từng bị mất ngủ nghiêm trọng và chỉ có thể ngủ hai hoặc ba giờ mỗi đêm. Khi thức dậy vào buổi sáng tôi cảm thấy kiệt sức. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi ngủ nhiều hơn, có nhiều năng lượng hơn và tôi thấy việc đi lại trở nên dễ dàng hơn.

Điều quan trọng nhất với tôi là thế giới quan của tôi đã thay đổi sau khi tôi hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Tôi trở nên tích cực hơn và dùng nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để chỉ đạo hành vi của mình cũng như quan tâm đến người khác khi họ gặp khó khăn. Tôi không còn chỉ nghĩ về lợi ích cá nhân nữa.

Ví dụ, khi xe buýt đưa đón đi làm thường quá đông mỗi ngày. Luôn luôn có một vài người phải đứng gần một giờ đồng hồ trong khi xe buýt đi hơn 13 dặm. Tôi lên xe buýt ở trạm khởi hành, vì vậy tôi luôn có một chỗ ngồi. Tôi nghĩ rằng là một người tu luyện, tôi nên làm theo lời của Sư phụ:

“Cật khổ đương thành lạc”

(Khổ kỳ tâm chí-Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

“Lấy chịu khổ làm vui.”

(Khổ về tâm chí – Hồng Ngâm)

Vì vậy, tôi đã nhường chỗ của mình cho người khác khi xe buýt chật kín. Cuối cùng, bộ phận quản lý giao thông được yêu cầu không được để xe buýt quá tải. Sau đó, tôi không cần phải nhường chỗ nữa. Sư phụ đã giảng:

“Cần phải đề cao [tất cả] các phương diện tâm tính con người; như vậy chư vị mới có thể thật sự đề cao lên; đó là nguyên nhân then chốt bậc nhất để đề cao công lực.” (Bài giảng thứ nhất-Chuyển Pháp Luân)

Trong bối cảnh đạo đức suy đồi ở Trung Quốc Đại lục, mọi người đều bị ô nhiễm và tôi cũng không ngoại lệ. Tôi cũng có rất nhiều suy nghĩ không lành mạnh. Trong tu luyện, tôi bắt đầu tự yêu cầu mình sống theo tiêu chuẩn cao hơn và cố gắng làm tốt hơn. Tuy nhiên, tôi thường gặp các khảo nghiệm khác nhau.

Vượt qua một khảo nghiệm sắc dục

Trước khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã tham gia buổi gặp mặt kỷ niệm 20 năm ngày tốt nghiệp trung học. Một số bạn cùng lớp của tôi đã đứng ra tổ chức kết nối các bạn. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, thỉnh thoảng một bạn nữ cùng lớp gọi cho tôi để trò chuyện. Cô ấy thậm chí đã đến thăm tôi một đêm và lấy một số lý do để ngủ ở nhà tôi. Tôi nói với cô ấy rằng tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp để trở thành một người tốt.

Đêm khuya, cô ấy đến phòng tôi và muốn quan hệ tình dục với tôi. Tôi nói với cô ấy một cách nghiêm túc rằng tôi có tín ngưỡng và sẽ không làm bất cứ điều gì trái với các tiêu chuẩn đạo đức mà tôi tuân theo. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện chân chính, không phải là một đức tin giả tạo. Tôi sẽ làm những gì tôi nói. Tôi nhắm mắt và lờ cô ấy đi. Sáng hôm sau, cô ra đi trong nước mắt.

Trả lại hàng hóa giá cao và từ chối đồng tiền bất chính

Một hôm tôi mua hai cái máy nước nóng bán tự động, một cái cho bố mẹ và một cái cho tôi. Tôi mang chúng về nhà, mở các hộp và thấy cả hai đều là máy nước nóng tự động hoàn toàn, thường có giá hơn 600 Nhân dân tệ. Nếu điều này xảy ra trước đây, tôi sẽ giữ lại những chiếc máy đó. Nhưng bây giờ tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn, tôi phải nghĩ đến người khác. Nếu nhân viên bán hàng bán nhầm hàng giá cao với giá thấp hơn, cô ấy sẽ phải bù lại tiền chênh lệch, và tôi không thể để điều đó xảy ra.

Ngày hôm sau, tôi mang máy nước nóng trả lại cửa hàng. Nhân viên bán hàng bối rối cho đến khi tôi giải thích cho cô ấy biết chuyện gì đã xảy ra. Cô đổi cho tôi hai cái máy nước nóng với giá thấp hơn. Tôi nói rằng cô ấy thật may mắn khi tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp; nếu không, cô hẳn sẽ mất tiền.

Cách đây không lâu, tôi đã nói chuyện với một Phó Giám đốc về Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy nói rằng anh ấy không hiểu tại sao tôi không chấp nhận tiền thưởng cho đơn vị công tác của tôi. Tôi giải thích rằng một phần tiền này là do đơn vị cơ sở mang đến, nó là tiền bẩn. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, dĩ nhiên tôi sẽ không lấy số tiền đó. Tôi đã phải chính lại tất cả những suy nghĩ và hành động xấu, thanh lọc bản thân để dần dần đạt đến cảnh giới cao hơn. Tôi cho anh ấy xem một video về Pháp Luân Đại Pháp và anh ấy đã minh bạch chân tướng.

Vẫn còn một khoảng cách lớn trong trạng thái tu luyện của tôi so với các yêu cầu của Pháp. Tôi sẽ tiếp tục nghiêm khắc yêu cầu bản thân là một đệ tử chân tu của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/28/397261.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/27/183793.html

Đăng ngày 20-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share