Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-03-2020] Một học viên 86 tuổi, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu, đã tu luyện vô cùng tinh tấn. Gần đây con gái bà đã ra khỏi thành phố để chăm sóc con dâu đang mang thai. Học viên này ở nhà một mình, vì thế chúng tôi đã tới thăm bà trong suốt thời gian bị phong tỏa vì đại dịch.
Bà nói với chúng tôi rằng bà muốn đi ra khỏi tòa nhà để phân phát tài liệu. Nhưng lối ra vào đã bị phong tỏa, vì thế bà đã tìm một lối ra khác và tìm thấy một khe hở phía dưới hàng rào có thể chui qua. Sau khi trở về nhà, bà rất ngạc nhiên khi thấy quần áo của mình bị dính màu đen. Hóa ra ban quản lý đã sơn màu đen này lên hàng rào để ngăn mọi người đi ra ngoài.
Bà nghĩ: “Việc cứu người là cấp bách nhất. Điều này không là gì cả.” Bà tiếp tục đi ra ngoài mỗi ngày. Bà nói rằng trong tình trạng bị phong tỏa, bà cần nỗ lực gấp đôi, đặc biệt vì một số học viên không thể phân phát tài liệu.
Tâm cứu người từ bi của bà đã khiến tôi xúc động. Sau khi nói chuyện với bà, tôi đã nhận ra thiếu sót của mình. Tôi cũng nghĩ rằng các học viên đang bị giam hãm ở nhà cũng nên cố gắng đi ra ngoài. Tất cả chúng ta cùng hành động chiểu theo Pháp. Tại sao bà có thể ra ngoài tòa nhà và phân phát tài liệu dù bà đã 86 tuổi? Chúng ta cần hướng nội, đột phá bất cứ loại can nhiễu nào và tiếp cận chúng sinh sớm nhất có thể.
Trong khoảng thời gian đặc biệt này, chúng ta cần gác lại những lo lắng của cá nhân và cứu nhiều người hơn nữa. Đây là biểu hiện của việc chúng ta đang hoàn thành thệ nguyện tiền sử của mình!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/24/402841.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/1/183867.html
Đăng ngày 11-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.