Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-02-2020] Kể từ khi dịch vi-rút corona bùng phát, tỉnh của tôi đã hạn chế người dân di chuyển, bao gồm chặn đường và đóng cửa các ngôi làng. Tất cả các lối ra của khu phố chúng tôi đều bị chặn, ngoại trừ một lối ra được các nhân viên ủy ban khu phố địa phương, các nhân viên thực thi của chính quyền địa phương, và nhân viên Cục Công an canh gác. Chúng tôi được yêu cầu xuất trình giấy tờ tùy thân và giấy phép, chứng minh chúng tôi được phép đến và đi.

Không dễ để trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp

Người đứng đầu ủy ban khu phố địa phương không bao giờ vui khi thấy tôi đi qua trạm kiểm soát. “Lại ra ngoài! Lần này mua nhiều chút đi! Đừng ra ngoài nữa!”

Tôi được theo dõi kỹ hơn vì tu luyện Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Tôi cũng liên tục bị Phòng 610 thành phố theo dõi. Hầu hết các quan chức ủy ban khu phố địa phương của chúng tôi đều biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng vì họ có thái độ tích cực đối với môn tu luyện, nên họ đã bí mật bảo vệ tôi. Tuy nhiên, họ không thích thấy tôi di chuyển tự do và thường xuyên.

Một ngày, khi trở về nhà, tôi đã bắt gặp một ánh nhìn nghiêm khắc từ cha tôi, người đã ngoài 80 tuổi. Ông ngồi thẳng trên một chiếc ghế ở giữa phòng khách và nói: “Tại sao con vẫn ra ngoài vào những lúc như thế này? Con không được phép ra khỏi nhà kể từ bây giờ.”

Tôi vẫn giữ im lặng vì tôi biết ông lo lắng cho tôi. Không chỉ lo tôi bị nhiễm vi-rút, mà quan trọng hơn là lo lắng cho sự an toàn của tôi. Cha mẹ tôi đã không dễ dàng để đối phó với những thời điểm vô cùng khó khăn khi tôi bị tay sai của ĐCSTQ bắt và giam giữ ở một số nơi kinh hoàng.

Ông không bao giờ thích tôi ra ngoài giảng chân tướng về Đại Pháp. Nhưng vì ông không khỏe, lại không biết nói chuyện, nên ông đã bảo mẹ tôi phạt tôi. May mắn thay, mẹ tôi đã minh bạch chân tướng về Đại Pháp và biết rằng tôi ra ngoài để giúp mọi người minh bạch chân tướng. Đôi lúc bà vẫn khó chịu với tôi nhưng không bao giờ ngăn tôi ra ngoài.

Không muốn cha đau lòng, tôi đã nhượng bộ một chút bằng cách ở nhà một vài ngày, tập trung học Pháp và phát chính niệm. Nhưng tôi cảm thấy rất khó chịu mỗi lần xem cập nhật tin tức trên Đài truyền hình Tân Đường Nhân về số người chết ở Vũ Hán do vi-rút corona.

Vào ngày sinh nhật tôi, gia đình đã nấu nhiều món đặc biệt để ăn mừng. Nhìn chăm chăm vào bữa tiệc thịnh soạn, tôi hoàn toàn không có cảm giác muốn ăn. Khi nghĩ về tất cả những người chưa được nghe chân tướng Đại Pháp, nước mắt tôi lại trào ra. Tôi cần ra ngoài cứu người bất chấp áp lực. Tôi muốn nói với mọi người rằng họ cần chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Tam thoái bảo bình an!”

Cuộc gặp gỡ đúng thời điểm

Chiều hôm đó, tôi đã thuyết phục được mẹ mình để tôi đi vứt rác, sau đó tôi đi lang thang trong khu phố của chúng tôi. Hầu như không có ai xung quanh, hầu hết các ngôi nhà đều đóng cửa sổ và cửa ra vào.

Cuối cùng, tôi cũng thấy một phụ nữ từ một con đường nhỏ. “Xin chào! Ở nhà không chịu nổi sao?” Cô ấy cao giọng: “Đúng vậy, tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Tôi chỉ muốn ra ngoài, hít thở không khí trong lành.” Sau khi nói lướt qua một chút về tình hình dịch vi-rút corona ở Vũ Hán, tôi đã đi thẳng vào vấn đề: “Để tôi bảo cô cách để giữ an toàn. Hãy chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Và thoái xuất khỏi tất cả các tổ chức của ĐCSTQ!”

Cô ấy nhìn tôi ngạc nhiên, hỏi: “Chị là học viên Pháp Luân Đại Pháp à?” Tôi gật đầu và tiếp tục giảng rõ chân tướng về Đại Pháp. Cô ấy nói: “Đêm qua tôi có một giấc mơ, trong giấc mơ có người đã bảo tôi phải thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Thật ngạc nhiên khi giờ chị lại đang nói với tôi đúng điều đó.”

Tôi cũng tự cảm thấy ngạc nhiên. “Cô thật có phúc, còn được điểm hóa trong mộng.” Cô ấy nói: “Tất nhiên rồi.” Cô ấy giải thích rằng cô là người theo đạo Thiên chúa và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó trước đó theo lời khuyên của một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng một thời gian sau, bằng cách nào đó, cô phát hiện mình ở trong một tổ chức quân sự khác của ĐCSTQ, ở đó cô được huấn luyện đặc biệt và phải thề trung thành với ‘lá cờ máu’. Tôi hỏi: “Không phải việc đó đã được tính là gia nhập tổ chức của ĐCSTQ sao?” Cô nói rằng rất có thể.

Cô ấy nói với tôi rằng trong giấc mơ đêm qua một phụ nữ xinh đẹp đã khuyên cô thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ vì cô không nên theo đồng thời hai tôn giáo. Trong giấc mơ, cô đã đồng ý ngay: “Tôi thoái. Vâng, tôi sẽ thoái. Tôi muốn chọn cái cao nhất.” Có thứ gì đó cứ quấy rầy tâm trí cô cả ngày hôm nay khiến cô bồn chồn. Vì vậy, cô quyết định ra ngoài, và tôi đã ở đó.

Tôi giúp cô ấy dùng bí danh tương tự cái cô đã sử dụng khi thoái các tổ chức trước kia để thoái xuất tư cách thành viên của ĐCSTQ. Khi miễn cưỡng phải rời đi, cô nói: “Chúng ta nhất định sẽ nói chuyện lại.”

Tự do đi lại

Tôi cố gắng ra ngoài ít nhất một lần mỗi ngày với lý do vứt rác hoặc mua thức ăn. Tôi vẫn tìm cách giảng chân tướng, mặc dù số người thoái không nhiều. Được khích lệ bởi những bài chia sẻ của các học viên trên Minh Huệ, tôi cũng dành thời gian mỗi ngày để phát chính niệm loại bỏ can nhiễu đến sứ mệnh cứu người do đợt bùng phát vi-rút này gây ra. Và không bao lâu thì họ đã dỡ bỏ tất cả những quy định hạn chế đi lại trong khu phố chúng tôi. Bây giờ, chúng tôi được tự do đi lại.

Tất cả chúng ta hãy đối diện với khó khăn và bước ra, cứu nhiều người hơn vào thời điểm thảm họa đang lan rộng này. Chúng ta có thể sử dụng trí huệ đắc được từ Đại Pháp, và công năng mà Sư phụ ban cho chúng ta để tiêu hủy những an bài của cựu thế lực. Các vị thần đang thúc giục chúng ta, và chúng sinh đang đợi các học viên Đại Pháp giảng chân tướng về Đại Pháp cho họ.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2020/2/28/401789.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/3/183493.html

Đăng ngày 09-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share