Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-07-2019] Tôi là một nông dân tên Lan hiện đã 64 tuổi, và hầu như không biết chữ. Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi và đưa gia đình tôi xích lại gần nhau hơn. Ngay cả chồng tôi cũng trở thành một học viên Đại Pháp.

Trăm bệnh trên thân, mất hết hy vọng

Tôi sinh ra ở vùng nông thôn. Là con út trong gia đình nên được bố mẹ cưng chiều. Chồng tôi cũng rất yêu thương tôi. Tuy nhiên, dù có cố gắng thế nào thì mẹ chồng vẫn không chấp nhận sự hiện diện của tôi trong cuộc sống của bà, bà nói xấu tôi khắp làng khắp xóm. Từ nhỏ vốn chỉ được nghe những lời khen ngợi, nên tôi đã bị sốc khi nghe những lời chỉ trích như vậy. Là người sống nội tâm và nhút nhát, nên tôi chỉ có thể kìm nén cơn giận của mình.

Có câu “Khí hận thương thân” (Nóng giận oán hận làm tổn hại thân thể). Trước kia tôi thường xuyên bị rong kinh kéo dài rất lâu, kế đến là sốt cao kèm những cơn ớn lạnh. Các triệu chứng của tôi xấu đi sau khi con trai tôi ra đời. Tôi bắt đầu mặc áo ấm dày vào mùa hè, mặc dù trời bên ngoài rất nóng.

Mẹ chồng tôi không có chút cảm thông nào trước tình trạng sức khỏe giảm sút của tôi. Bà không những không muốn chăm sóc cháu mà còn cười nhạo chúng tôi. Ngược lại, mấy người hàng xóm thấy thương hai vợ chồng và thay phiên nhau chăm sóc cho con của chúng tôi.

Có lần, tôi bị chảy máu nhiều đến mức chỉ có thể nằm trên giường. Chồng tôi không có lựa chọn nào khác đành phải mang con ra đồng. Khi họ trở về, tôi để ý thấy mặt của con bị trầy xước nặng do bị cây ngô cọ vào, chuyện này khiến tôi buồn hơn. Nhìn thấy chồng kiệt sức và con trai bị thương, tâm oán hận của tôi đối với mẹ chồng ngày càng lớn và có lẽ nó đã khiến cho căn bệnh của tôi nặng hơn.

Sau đó, chúng tôi chuyển đến sống ở một thị trấn gần đó và tôi bắt đầu đi khám cả bác sĩ Tây y và Đông y. Tuy nhiên, tình trạng không có cải thiện. Có lần bác sĩ Tây y đã tiêm 60 mũi kháng sinh streptomycin liên tục để giảm sốt và viêm cho tôi. Tuy nhiên phương pháp điều trị cực đoan này cũng không giúp giảm bớt các triệu chứng.

Trong một lần khác, một bác sĩ Trung y đã kê cho tôi 50 chén thuốc thảo dược và khuyên tôi nên uống hết nguyên đơn thuốc này để chữa bệnh rong kinh kinh niên. Mỗi ngày chồng tôi đều phải sắc thuốc và chuẩn bị cho tôi năm bát thuốc lớn. Không lâu sau, tôi bị bệnh nặng hơn vì uống thứ thuốc này, vì ngày nào tôi cũng phải dành nhiều giờ để cố gắng nuốt trôi. Mặc dù tôi đã cố gắng uống hết 50 bát theo quy định, nhưng bệnh tình của tôi vẫn không có dấu hiệu cải thiện.

Cuối cùng tôi cảm thấy tuyệt vọng, Tây y Trung y đều không tin. Lúc đó, bờ môi của tôi đã chuyển sắc tím, sắc mặt u ám rất đáng sợ. Nhịp tim bất thường và tôi bị kiệt sức kinh niên do thiếu máu. Tôi hầu như không thể đứng dậy được, không làm nổi việc nhà hay chăm sóc con. Trách nhiệm này đổ hết lên người chồng vốn đã kiệt sức của tôi, anh luôn phải vội vã về nhà để nấu cơm, dọn dẹp và chăm sóc con. Thay vì biết ơn trước những hy sinh của anh, tôi lại thường xuyên trút sự thất vọng và tức giận do bệnh tật của mình lên anh. Theo thời gian, bầu không khí chán nản ngày càng lớn và một đám mây đen đã bao phủ trên ngôi nhà của chúng tôi.

Được cứu độ

Tháng 3 năm 1997, chị dâu tôi đã đến thăm và khuyên tôi nên học môn khí công tên là Pháp Luân Đại Pháp để trị bệnh. Có mấy vị khách từ thành phố đến thị trấn của chúng tôi để mở lớp. Không tin còn có phương pháp có thể trị bệnh của mình, tôi không muốn đi. Tuy nhiên vì mối quan hệ thân tình, tôi đành miễn cưỡng tham gia.

Mặc dù không nhớ được hết các động tác trong buổi học đầu tiên, nhưng tôi vẫn tiếp tục tham gia lớp học vì nghĩ đi tham gia một chút cũng vui. Đến cuối khoá học, tôi vẫn chưa thuộc hết bộ năm bài công pháp hay hiểu được toàn bộ ý nghĩa của môn tu luyện này. Sau đó, tôi học phần còn lại của bộ công pháp này từ mấy người hàng xóm và luyện mỗi ngày.

Sau khi luyện các bài công pháp được hơn 20 ngày, một người quen ở điểm luyện công đã mời tôi đi cùng cô ấy lên thành phố để lấy sách Đại Pháp. Tôi liền lập tức từ chối, vì tôi vốn bị say tàu xe nặng. Ngay cả đi xe một đoạn đường ngắn cũng khiến tôi chóng mặt nôn mửa. Tuy nhiên người bạn này đã thuyết phục tôi thay đổi suy nghĩ và nói: “Môn tu luyện này có thể chữa lành bệnh tật và giúp chị khỏe mạnh. Chỉ cần đi thôi. Mọi thứ sẽ ổn không sao đâu.” Chiếc xe buýt chật ních người đến mức tôi không thể tìm được chỗ ngồi. Mặc dù buộc phải đứng suốt chặng đường dài 40 km, nhưng tôi không cảm thấy bị say xe hay kiệt sức. Cuối ngày, tôi về đến nhà mà vẫn tràn đầy năng lượng. Lúc này tôi mới ý thức được: Luyện công thực sự có tác dụng!

Không lâu sau, tôi phát hiện mình đã hoàn toàn khỏe mạnh! Tôi và chồng khó có thể tin vào vận may của mình.

Được huyền năng trị bệnh của Pháp Luân Đại Pháp thuyết phục, tôi bắt đầu đối đãi nghiêm túc hơn với tu luyện. Tôi vội tìm cuốn sách Chuyển Pháp Luân và bắt đầu đọc. Tuy nhiên vì chưa học hết lớp hai, nên tôi không thể biết hết mặt chữ trong sách. Chồng tôi học cao hơn tôi nên có thể đọc cuốn sách nhanh hơn. Anh nói rằng: “Đây là một cuốn sách tốt. Nó có thể chữa lành bệnh tật và hơn nữa nó còn dạy chúng ta trở thành người tốt. Anh hoàn toàn ủng hộ em tu luyện.” Nhờ vậy, tôi đã chính thức trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã dành nhiều ngày để học Pháp và luyện công. Bất cứ khi nào gặp phải những chữ lạ, tôi sẽ hỏi chồng hoặc con nghĩa và cách đọc. Tôi cũng viết mấy chữ khó này ra những mảnh giấy và viết những từ đồng âm từ vốn từ vựng hạn chế của tôi bên cạnh. Tôi dán những mảnh giấy này trên tường, giường và mặt bàn ở trong nhà để ghi nhớ chúng bất cứ khi nào đi ngang qua.

Khi tiếp tục tu luyện, tôi bắt đầu nhận ra sự vĩ đại của Đại Pháp. Tôi bắt đầu hiểu được tầm quan trọng của việc tu luyện chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn. Tâm tôi dần cởi mở và nỗi oán hận của tôi đối với mẹ chồng cũng nhạt dần. Sức khỏe và sức chịu đựng được cải thiện cho phép tôi tiếp quản mọi công việc nhà. Tính nóng nảy và trầm cảm của tôi biến mất, tôi trông vui vẻ hơn. Chồng tôi rất vui mừng khi thấy những thay đổi này và nhận xét: “Pháp Luân Đại Pháp đã giải quyết ba nỗi lo lớn nhất của anh. Thứ nhất, anh không còn phải lo lắng về việc để em ở nhà một mình trong khi đi làm. Thứ hai, anh không còn cần phải làm việc nhà nữa. Thứ ba, anh không còn cần phải trang trải các hóa đơn y tế của em nữa. Anh cũng nhận được lợi ích từ môn tu luyện của em.”

Chồng tôi đắc Pháp

Sau khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã cố gắng thuyết phục chồng tu luyện cùng mình. Anh ấy gạt đi và nói: “Chỉ cần em tập trung tu luyện. Em sẽ luôn được anh hỗ trợ vững chắc.” Ngẫm lại thì thấy, có lẽ chướng ngại lớn nhất ngăn anh chính là thói quen hút thuốc kinh niên. Chồng tôi biết rằng các học viên Đại Pháp không được hút thuốc và uống rượu. Tuy nhiên anh lại nghiện thuốc lá đến mức khó mà có thể sống thiếu nó.

Sau đó, cách đây năm năm, anh có mâu thuẫn và tranh chấp kinh tế với một người bạn thân và đối tác kinh doanh. Biến cố đó khiến anh bị tổn thương tâm lý rất nặng, và trong lúc này, anh đã bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân, muốn Đại Pháp giúp giải nỗi phiền muộn trong lòng.

Lần này, anh có thể nhìn thấy nội hàm sâu hơn phía sau các chữ. Cuối cùng, chồng tôi nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện cho phép các học viên đề cao tầng thứ và quay trở về ngôi nhà chân chính của họ. Với nhận thức này, anh đã quyết định không bỏ lỡ cơ hội tu luyện. Đến cuối tháng 4 năm 2014, anh đã quyết định trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Vài ngày sau khi chồng tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, anh phát hiện thấy mình không thể chịu được mùi thuốc lá và ngay lập tức quyết định bỏ thuốc hoàn toàn. Việc bỏ được thói quen đó nhanh đến mức khiến anh kinh ngạc và càng thêm tín tâm vào uy lực của Đại Pháp. Hiện chồng tôi đã thay đổi thành một người đàn ông vui vẻ, vô tư và tốt bụng.

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/22/390333.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/23/179013.html

Đăng ngày 03-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share