Bài viết của Trịnh Nham, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 31-07-2019] Các học viên Pháp Luân Công tại New York đã trưng bày biểu ngữ và cùng nhau luyện các bài công pháp trước Lãnh sự quán Trung Quốc từ năm 2002. Họ tự nguyện tới đây để phổ biến cho mọi người câu chuyện chân thực về Pháp Luân Công và vạch trần tuyên truyền phỉ báng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là pháp môn tu luyện gồm các bài công pháp tường hòa và hành xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. ĐCSTQ đã đàn áp môn tu luyện này kể từ tháng 7 năm 1999.

ebd37103c65bf345cd69be0c51716575.jpg

Các học viên Pháp Luân Công mít-tinh trước Lãnh sự quán Trung Quốc tại New York vào ngày 20 tháng 7 năm 2010

Trong suốt 17 năm qua, các học viên đã duy trì có mặt trước Lãnh sự quán Trung Quốc tại New York để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng. Nhiều người Trung Quốc đã bắt đầu tiếp nhận sự thật về Pháp Luân Công và không còn tin vào những lừa dối của ĐCSTQ. Tuy nhiên, vẫn còn có các tổ chức và cá nhân thân cộng ủng hộ cho những thủ phạm mà làm việc xấu. Dưới đây là thông tin về một số người trong số đó.

Ba cá nhân

bc9b4695a9f7bdfb241445caf94c8817.jpg

3d0917b3afa5cc1ada6306a92d633383.jpg

Hai người đàn ông Trung Quốc thường xuyên xuất hiện vào những ngày cuối tuần cùng các biểu ngữ phỉ báng và cờ của ĐCSTQ

Hai người đàn ông Trung Quốc đã đến đây thường xuyên từ tháng Năm năm 2015 để quấy rối và tấn công các học viên Pháp Luân Công. Từ 8 giờ 30 sáng đến 1 giờ chiều những ngày cuối tuần, họ chăng các biểu ngữ phỉ báng Pháp Luân Công và treo một lá cờ của ĐCSTQ. Sau đó, họ quay trở lại Công ty Dịch vụ Người Hoa Mỹ Trung (Trung tâm Dịch vụ Mỹ-Trung) ở Flushing để trả lại xe đẩy, cờ, và biểu ngữ.

Những người này đến từ đâu? Tại sao họ lại công khai thực hiện chính sách bức hại của ĐCSTQ trên đất Mỹ? Chúng tôi mong các cơ quan chính phủ và các tổ chức nhân quyền điều tra họ.

Những thông tin được biết cho đến hiện nay:

Một trong số họ là Ningxiang Liu, chạc 65 tuổi. Ông ta đến vào mỗi cuối tuần và rất hung hăng. Liu từng đá một học viên mạnh đến nỗi điện thoại của học viên này bay lên không trung. Liu sống tại 136-19 57th Rd, FL3, Flushing, NY 11355. Sinh sống cùng địa chỉ này còn có Liyan Hu và có lẽ bà là vợ của ông Liu.

971a2c9718c3675d970a1d31d1ed51d2.jpg

Ningxiang Liu (bên trái) và Way H. Qiu (bên phải) thường đến phỉ báng Pháp Luân Công trước Lãnh sự quán Trung Quốc tại New York

Một người khác là Way H. Qiu, khoảng 70 tuổi. Ông ta tới vào các ngày trong tuần trừ thứ Tư. Qiu sống ở 67-18 150th # 405A, Flushing, NY 11367. Li Yan Qiu cũng sống ở địa chỉ này và có khả năng cô là con gái của ông Qiu.

Người thứ ba, khoảng 55 tuổi, tới vào thứ Tư hàng tuần để thay cho ông Qiu. Ông ta ở tại địa chỉ 144-44 38th Ave Unit 1E, Flushing, NY 11354.

ee23e9ee6afd3c8defa88bfd73c13bdf.jpg

cf0cfbca12a6539c68c742dd3d024ed4.jpg

Một người đàn ông khác tới vào mỗi thứ Tư để thay cho Qiu

Công ty Dịch vụ Người Hoa Mỹ Trung (Trung tâm Dịch vụ Mỹ-Trung) tọa lạc tại 135-25A 40 Rd, FL3, Flushing, NY 11354.

807021b16cc018bcd50e3d074b612fc4.jpg

cabb3e7bc9124e141c02641319bfff36.jpg

Hàng ngày sau khi xong việc, những người đàn ông này trả lại xe đẩy, biểu ngữ và cờ cho Công ty Dịch vụ Người Hoa Mỹ Trung (Trung tâm Dịch vụ Mỹ-Trung)

3efed111e3f60a0999b9fda30255c1dc.jpg

b12484a4869987aeeff9f1ec3580a8f6.jpg

Ngoài ba cá nhân trên, còn có những người khác thỉnh thoảng tham gia

Một đặc vụ đã bỏ cuộc

Trong những năm qua, một số đặc vụ đã ngừng làm việc cho ĐCSTQ khi họ biết được sự thật về Pháp Luân Công, cuộc bức hại và các thủ đoạn tuyên truyền của Đảng. Dưới đây là một ví dụ.

Một thanh niên lần đầu tiên tới vào mùa đông năm 2015. Anh ta giơ biểu ngữ phỉ báng và phát tờ rơi lăng mạ Pháp Luân Công. “Có lần, một người đi bộ đã lấy một tờ rơi của anh ta. Nhưng sau khi nói chuyện với tôi và nghe sự thật về Pháp Luân Công, người đó đã đưa tôi tờ rơi và bước đi”, cô Hoàng, một học viên nhớ lại: “Thanh niên đó rất tức giận. Anh ta bước đến chỗ tôi, chửi tôi rồi xô đẩy tôi.”

Cô Hoàng và các học viên khác cho biết người thanh niên đó rất hung hăng. Anh ta thường đến rất sớm và chiếm khu vực nơi các học viên thường treo biểu ngữ. Các học viên hành xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn nên rất lịch sự và không tranh luận với anh ta. Thay vào đó, họ nói cho anh về những lợi ích thể chất lẫn tinh thần của môn tu luyện và cuộc đàn áp đang diễn ra ở Trung Quốc.

Sau khi chứng kiến ​​lòng tốt và sự kiên nhẫn của các học viên, thanh niên này đã bắt đầu thay đổi. Một ngày nọ, một tài xế taxi dừng lại trước các biểu ngữ phỉ báng, và cô Hoàng đã giải thích với người lái xe về Pháp Luân Công và tuyên truyền thù hận của ĐCSTQ. Cô quay lại thì thấy thanh niên đó đang đứng ngay trước mặt mình. Nghĩ rằng sẽ bị chửi rủa, nhưng cô ngạc nhiên khi nghe người thanh niên nói: “Chị làm tốt lắm. Tôi chắc chắn rằng nếu chị duy trì điều này, chị có thể đạt được bất cứ điều gì.” Sau đó, anh thường xem cô Hoàng nói cho người phương Tây về Pháp Luân Công bằng tiếng Anh. Vì thanh niên này không hiểu tiếng Anh, cô đã dịch lời cô nói và phản hồi của mọi người lại cho anh ta bằng tiếng Trung. Thanh niên này không nói lời nào, chỉ chăm chú lắng nghe.

Khu vực trống phía trước Lãnh sự quán Trung Quốc nằm cạnh một con sông và có lẽ đây là nơi lạnh nhất và có gió mạnh nhất trong thành phố vào mùa đông. Vào mùa đông năm 2015, một cơn gió mạnh đã khiến một học viên 90 tuổi ngã xuống. Thanh niên này vội chạy đến đỡ bà dậy. Vị học viên này trước đây đã từng nói cho anh về Pháp Luân Công, nhưng anh luôn im lặng.

Với sự giúp đỡ của chàng trai này và các học viên khác, vị học viên cao tuổi đã có thể đứng dậy và đi lại được. Ngạc nhiên trước sự hồi phục nhanh chóng của bà, ngày hôm đó chàng trai này đã kiểm tra bà nhiều lần để chắc rằng bà đã ổn. Không lâu sau đó, anh ta nói với một học viên: “Tôi sẽ không phân phát những tờ rơi [phỉ báng] này nữa.” Ngày hôm sau, anh ấy đã dừng [việc làm đó].

Mấy ngày sau, anh nói với một học viên: “Tôi sẽ không đến nữa.” Sau đó, anh đã không bao giờ xuất hiện ở đó nữa.

Nhiều tổ chức có liên quan

Nhiều tổ chức Trung Quốc ở hải ngoại có quan hệ chặt chẽ với ĐCSTQ. Chế độ này cũng đã phái các đặc vụ bí mật xâm nhập và gây ảnh hưởng tới các tổ chức ở hải ngoại. Dù đã ngụy trang thành các nhà lãnh đạo cộng đồng người Trung Quốc, nhưng một số đặc vụ mật này lại báo cáo trực tiếp cho Ban Mặt trận Thống nhất, Phòng 610 và các Đại sứ quán và Lãnh sự quán Trung Quốc để giúp thực hiện các chính sách của ĐCSTQ bên ngoài Trung Quốc.

Số lượng các tổ chức này rất lớn. Một báo cáo từ năm 2005 cho thấy có ít nhất 10.000 tổ chức Trung Quốc ở hải ngoại. Một số nhà lãnh đạo tổ chức thường được mời tới Trung Quốc để đào tạo về mạng lưới thông tin, quản lý con người và ngoại giao. Các báo cáo và tin tức ở Trung Quốc Đại lục cho thấy một số chính quyền địa phương Trung Quốc đã phân bổ hàng trăm ngàn Nhân dân tệ để trang trải cho chi phí đào tạo như vậy.

Tăng cường xét duyệt

Cộng đồng quốc tế hiện đang nỗ lực nhiều hơn trong việc hạn chế các vi phạm nhân quyền ở Trung Quốc, bao gồm cả cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Đầu năm nay, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã tuyên bố rằng họ sẽ thắt chặt việc xét duyệt visa và có thể từ chối cấp visa cho những người vi phạm nhân quyền và những người bức hại tín ngưỡng tôn giáo, bao gồm cả Pháp Luân Công. Điều này áp dụng cho cả visa nhập cư và visa không nhập cư như du lịch và kinh doanh. Người đã có visa, bao gồm cả những người đã được cấp thường trú (thẻ xanh), cũng có thể bị từ chối nhập cảnh.

Bà Judy Sgro, Nghị sỹ Quốc hội Canada và cựu Bộ trưởng Bộ Di trú, cho biết trong một cuộc phỏng vấn gần đây rằng cuộc bức hại Pháp Luân Công là “không có căn cứ và bất công”. Bà trông đợi Canada sẽ thiết lập các chế tài pháp lý tương tự như Đạo luật Magnitsky ở Hoa Kỳ. “Cho dù chúng ta đang nói về Pháp Luân Công, về những người liên quan đến nạn tàn sát người Do Thái, hay những người không tôn trọng nhân quyền của người khác, thì quốc gia chúng ta không được cho họ đặc quyền để có được thị thực vào Hoa Kỳ, Canada hay Úc.”

Tại Châu Âu cũng có nhiều tiến triển. Ở Đức, bà Baerbel Kofler, Ủy viên Liên bang về Chính sách Nhân quyền và Viện trợ Nhân đạo, đã đăng một bản tin trên trang web của Bộ Ngoại giao Liên bang Đức vào ngày 20 tháng 7 năm 2019, trong đó bà lên án Bắc Kinh vì đã bức hại Pháp Luân Công. “Trong suốt 20 năm qua, chính quyền cộng sản Trung Quốc đã đối xử với các học viên tu luyện Pháp Luân Công một cách tàn độc. Các học viên Pháp Luân Công bị bức hại và giam giữ mà không theo thủ tục pháp lý. Nhiều báo cáo đã cho thấy các học viên đang bị tra tấn và thậm chí đã thiệt mạng trong khi bị tạm giam. Bà yêu cầu Bắc Kinh phải “tuân theo các nguyên tắc quốc tế và luật pháp Trung Quốc để bảo vệ nhân quyền, trong đó có quyền lợi của các học viên Pháp Luân Công”.

Gần đây, các học viên Pháp Luân Công đã đệ trình một danh sách tên của những người vi phạm nhân quyền tới Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, kêu gọi cơ quan này từ chối cấp visa hoặc cấm nhập cảnh đối với những cá nhân đó. Một quan chức của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ xác nhận đã nhận được danh sách này và cho biết họ sẽ có hành động thích hợp đối với tất cả các trường hợp. Ông nhận xét rằng bằng chứng do các học viên Pháp Luân Công cung cấp là đáng tin cậy và trình bày tốt.

Chúng tôi mong nhận được thêm thông tin về những người vi phạm nhân quyền liên quan đến Pháp Luân Công. Mọi thông tin đều được hoan nghênh và xin gửi tới: ReportFugitive@minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/31/390837.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/2/178702.html

Đăng ngày 06-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share