Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-05-2019] Lúc đang ở một khu chợ đông đúc, tôi nhìn thấy một ông lão với một chiếc gậy đang ngồi ở lối vào của một căn nhà gần đó. Ông có chút biểu hiện lẩn thẩn, miệng ông chảy dãi và đôi mắt ông rủ xuống. Trông ông như thể vừa bị đột quỵ. Tôi tiến lại gần chào ông, nhưng không thấy ông nói gì.
Tôi nói với ông: “Cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cháu đã khỏi nhiều bệnh tật kể từ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp”.
Tôi đã lấy ra một món đồ lưu niệm của Đại Pháp và chỉ vào dòng chữ ở trên đó. Tôi nói: “Bác hãy niệm hoặc đọc to dòng chữ này đi ạ: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’. Bất cứ ai niệm và tin theo những điều này đều được phước lành”.
Ông ấy khẽ gật đầu. Ông đưa tay ra, đón lấy món quà lưu niệm, và chăm chú nhìn vào dòng chữ trên đó.
“Cháu cũng muốn tặng bác cả cái này nữa [một cuốn tạp chí Minh Huệ]”, rồi tôi nói thêm: “Bác có thể mang nó về nhà xem”.
Ông lại gật đầu, và ra hiệu rằng tôi có thể bỏ vào túi áo khoác của ông. Tôi đã hỏi ông liệu ông có muốn tam thoái không, ông đã gật đầu đồng ý.
Tôi đã ghé vào tai ông và nói thầm: “Chào tạm biệt bác. Cháu sẽ sớm quay lại gặp bác, để xem bác thế nào”. Ông ấy đã gật đầu đồng ý.
Trở lại khu chợ
Hai tháng sau, tôi trở lại khu chợ đó, tôi nghe thấy một giọng nói sang sảng: “Cháu đến đấy à!”
Tôi thấy một ông lão mỉm cười chào tôi. “Bác nhận ra cháu ạ!” tôi thốt lên: “Trông bác khỏe hơn nhiều lắm!”
“Cháu quả là một người tốt!” ông đáp, sau đó ông nắm lấy tay tôi và mời tôi đến nhà ông chơi.
Tôi thấy có cuốn tạp chí Minh Huệ cùng mốn đồ lưu niệm [mà tôi đã tặng ông] ở trên bàn. Ông cầm món đồ lưu niệm lên và bắt đầu cảm động rơi lệ, ông cho hay: “Cái này tốt thật đấy. Bác đã nhẩm niệm những từ này hàng ngày”. Tôi cũng xúc động trước những lời ông nói và nước mắt tuôn rơi.
Ông đã mời tôi ở lại dùng bữa tối, nhưng tôi đã từ chối. Ông đã lấy chút trái cây ở trên bàn, dù tôi từ chối nhận, ông vẫn cố nhét vào túi của tôi. Ông nói với tôi rất chân thành: “Cảm ơn cháu, cảm ơn cháu!”
Tôi đã nói với ông: “Sư phụ của cháu là Đại sư Lý Hồng Chí [Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp]. Ngài đang ở đây để cứu người. Cháu cũng đã được hưởng lợi từ Đại Pháp. Chúng ta hãy cùng cảm tạ Sư phụ nhé!”
Tôi khích lệ ông tiếp tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”
Tôi đã để lại cho ông cuốn tài liệu “Thiên Tứ Hồng Phúc”, và sau đó chào tạm biệt ông.
Lúc bước xuống phố, tôi đã quay đầu nhìn lại và thấy ông đang đứng ở cửa cứ nhìn theo tôi, ông đã chắp tay hợp thập chào tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/21/387604.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/9/178376.html
Đăng ngày 03-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.