Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 08-04-2019] Tôi là một giáo viên nghỉ hưu đã 81 tuổi. Năm 1994, tôi mua cuốn Pháp Luân Công trong một hiệu sách ở Trung Quốc. Về đến nhà tôi lập tức mở sách ra đọc.
Trong sách có giảng về “Chân – Thiện – Nhẫn” và “đồng hoá với Nó thì chính là người đắc Đạo”, khiến tôi rất chấn động, như sấm đánh bên tai.
Có một trường năng lượng mạnh mẽ đột nhiên thông thấu toàn thân tôi – trước đây tôi chưa bao giờ có cảm giác này. Đó chính là lúc tôi quyết định sẽ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Chỉ sau một thời gian ngắn, tất cả những bệnh tật dai dẳng của tôi đều biến mất, bao gồm bệnh loét tá tràng mãn tính, viêm dạ dày, viễn thị, loạn thị.
Kể từ đó đến nay đã 24 năm tôi không hề bị ốm dù chỉ một ngày! Bề ngoài tôi cũng trẻ hơn tuổi và tóc đen trở lại. Mặc dù điều này không có gì lạ trong các học viên Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp), nhưng các nhà khoa học hàng đầu thế giới cũng chưa thể giải thích được. Pháp Luân Công thực sự là môn khoa học cao hơn nữa!
Khi còn dạy ở trường đại học, sau giờ học, tôi bật video chín bài giảng Pháp của Sư phụ cho các giảng viên và sinh viên xem. Kết quả rất nhiều người trong số họ cũng bước vào tu luyện.
Trong cuộc sống hàng ngày, tôi đều chiểu theo Chân – Thiện – Nhẫn và coi nhẹ danh lợi. Đến giai đoạn thăng chức, thay vì tranh đấu cho bản thân, tôi để mọi việc diễn ra tuỳ kỳ tự nhiên. Nếu tôi đáng được đề bạt thì sẽ được đề bạt, nếu không thì không vấn đề gì.
Năm 2000, tôi đã tới Bắc Kinh thỉnh nguyện quyền được tu luyện Pháp Luân Công, thời gian đó Pháp Luân Công đang bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại nghiêm trọng. Sau đó, tôi bị bắt giữ và đưa tới trại cưỡng bức lao động.
Một vị lãnh đạo trường đại học đã tới thăm tôi. Ông ấy đã hỏi cảnh sát: “Tại sao các anh có thể nhốt một người xuất sắc như anh ấy ở đây, các anh có tỉnh táo không?”
Trong trại giam, tôi đã gặp một sinh viên trẻ bị bắt vì bán ma tuý. Tôi giảng chân tướng cho cậu ấy và sau đó cậu ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.
Cậu ấy đã nghe tôi nhẩm đọc Luận Ngữ của Sư phụ và hỏi: “Thầy có thể đọc chậm từng chữ để em ghi lại không?”
Khi chúng tôi hoàn thành việc này, cậu ấy đã thốt lên: “Thế giới quan của em đã hoàn toàn thay đổi rồi!”
Một lần, lính canh yêu cầu tất cả các học viên tập trung tại một địa điểm, tại đó anh ta đọc cuốn sách có nội dung phỉ báng và bôi nhọ Pháp Luân Công.
Tôi thầm nghĩ: “Tôi sẽ không để anh ấy tiếp tục phạm tội với Pháp Luân Đại Pháp thế này! Tôi nên làm gì đây?” Tôi bắt đầu tập trung ánh nhìn vào phía lông mày của anh ấy, trong khi nhẩm Pháp của Sư phụ. Chỉ sau một lúc, anh ấy đứng dậy và rời đi.
Vài tuần sau, một lính canh trẻ đã gọi tôi đến cạnh và bắt đầu nói những lời khủng khiếp về Sư phụ. Tôi nói: “Trong vòng 24 giờ, cậu sẽ phải chịu quả báo vì nói những lời này.”
Khoảng 5 tiếng sau cậu ấy tự hào thông báo: “Thấy không, ông sai rồi. Tôi vẫn không có vấn đề gì!”
Tuy nhiên vài giờ sau, anh ta tới gặp tôi với gương mặt sửng sốt: “Ông nói đúng! Giờ tôi đang bị ngứa ngáy khắp toàn thân!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/8/闻法理如雷贯耳-384858.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/23/176589.html
Đăng ngày 17-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.