Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-06-2019] Học viên Pháp Luân Đại Pháp cao tuổi nhất trong khu vực của chúng tôi đã hơn 80 tuổi, khỏe mạnh, và mỗi ngày đều kiên trì ra ngoài khuyên mọi người “tam thoái” (thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, và Đội của ĐCSTQ).

Bị xe hơi đâm

Cách đây vài ngày, khi bà đang chạy xe ba bánh điện đi chợ, thì một chiếc xe hơi đang chạy rất nhanh tông vào xe của bà từ phía sau. Bà bị hất văng ra khỏi xe và đầu của bà đập mạnh xuống đường ‘uỵch’ một cái. Bà từ từ tỉnh lại và tự gượng người ngồi dậy. Sau khoảng một phút ổn định lại tinh thần, cụ nhìn thấy tài xế là một cậu thanh niên trẻ đang ngồi trong chiếc xe bán tải ba bánh chạy bằng điện và vợ của cậu ấy cũng đang ngồi trong xe.

Hai vợ chồng nhận ra họ đã chạy xe quá nhanh và đụng phải bà cụ. Họ quá sợ không dám ra khỏi xe nên vội vã lái xe bỏ chạy. Người học viên, vẫn đang ngồi trên mặt đất, hô lớn: “Này cháu, đừng chạy!” Trước khi bà kịp nói câu: “Bà sẽ không vòi tiền các cháu đâu,” thì họ đã lái xe đi mất. Bà muốn giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho họ. Bà từ từ đứng dậy và về nhà.

Khi về đến nhà, bà nhận thấy có phía sau đầu sưng lên một cục lớn. Bà tự nhủ: “Mình là người luyện công, mình sẽ không sao.” Kết quả là cục sưng đó đã biến mất sau hai đến ba ngày. Bà nói đùa với các học viên: “Tai nạn xe hơi khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn.” Khi học Pháp với các đồng tu, bà càng ngày càng tinh tấn hơn.

Tiền dùng để làm tài liệu giảng chân tướng bị mất được trả lại

Cách đây khoảng bốn đến năm năm, bà bị mất túi xách, trong đó có số tiền dự định dùng vào việc [làm tài liệu] giảng chân tướng. Tuy nhiên, bà vẫn không biết chiếc túi của bà đã bị mất. Khi con gái cả của bà đi làm về, cô vừa cười và hỏi: “Mẹ, túi tiền của mẹ đâu rồi?” Bà cụ mới bắt đầu tìm, tự nhủ: “Mình để cái túi ở đâu rồi nhỉ?”

Con gái của bà mỉm cười và nói: “Mẹ làm mất túi. Có người đã nhặt được và nhìn thấy trong đó có hơn 4.000 tệ và một chiếc điện thoại. Họ dùng điện thoại của mẹ để gọi cho em gái con, và bảo em ấy đến gặp họ trước đồn công an địa phương để lấy lại túi. Nhưng em ấy không rảnh nên bảo con tới.

“Ban đầu, họ tính sẽ giao nộp cái túi đó cho đồn công an, nhưng khi họ đến cổng thì thấy có sách Đại Pháp ở trong túi nên họ quyết định sẽ không đưa nó cho công an nữa. Họ nhận ra rằng họ phải tự mình trả lại cái túi cho người bị mất để bảo vệ người đó. Cho nên họ đã nói chuyện với em gái của con và em ấy kể cho con nghe những gì đã xảy ra. Con đến đồn công an và nhận túi của mẹ. Con muốn đưa họ một ít tiền để cảm ơn, nhưng họ quyết không nhận và rời đi. Con không biết tên của họ cũng như họ ở đâu.”

Người học viên nói với con gái: “Trong túi đó có 3.000 tệ là tiền dùng để làm tài liệu chân tướng cứu người. Một học viên đưa mẹ số tiền đó nhờ mẹ đưa nó cho một học viên khác. Tiền này để dành vào việc giảng chân tướng nên không thể mất được đâu!“


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/29/389025.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/14/178432.html

Đăng ngày 24-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share