Bài viết của Thanh Khiết, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đại Lục

[MINH HUỆ 11-02-2019] Tháng 5 năm 2015, toàn thế giới bắt đầu phong trào khởi kiện Giang Trạch Dân. Sau ba tháng suy nghĩ kỹ lưỡng, nhận thức không ngừng thăng hoa từ trong Pháp, tôi cũng dùng tên thật để viết đơn kiện Giang. Tại sao tôi phải trải qua thời gian dài suy nghĩ như thế? Năm 2010, tôi đắc Pháp, mặc dù từng bị bắt vì phát tài liệu, nhưng nhờ sự từ bi bảo hộ của Sư phụ mà chính niệm thoát ra được, cho nên nghiêm khắc mà nói, tôi chưa có thực sự để lộ ra thân phận tu luyện. Nếu tôi dùng tên thật kiện Giang, chắc chắn sẽ lộ thân phận của mình.

Còn về an nguy cá nhân đối với tôi mà nói không phải là mối quan tâm chủ yếu nhất, tôi tin rằng Sư phụ và Pháp có thể hóa giải tất cả ma nạn. Lúc đó tôi kiện Giang chỉ một lòng muốn chứng thực Pháp, thông qua đơn kiện Giang của một cá nhân nhỏ bé như mình mà góp phần cùng hồng thế các đệ tử Đại Pháp đang khởi kiện Giang, tạo nên một lực lượng chính nghĩa cực đại có tác dụng chấn nhiếp tà ác, cảnh báo kẻ ác vẫn đang tham dự bức hại, cứu độ càng nhiều người hữu duyên hơn nữa.

Thời gian tôi kiện Giang tính đến nay đã hơn ba năm, và vẫn luôn không gặp nhiễu. Mãi cho đến gần đây, bố tôi nhận một cuộc điện thoại từ trưởng thôn, nói rằng tôi đã bị ghi tên vào danh sách đen ở cả làng, thị trấn và ở thôn, còn nói có người muốn tìm tôi, mà đó là một nhóm người trẻ tuổi, họ rất tích cực làm việc này. Cả nhà tôi lập tức căng thẳng, và rất lo lắng cho sự an toàn của tôi, chỉ cần tôi không ở nhà, người nhà gọi điện thoại cho tôi một ngày mấy lần. Tôi ý thức rằng bản thân mình có sai sót mới bị cựu thế lực dùi vào sơ hở, tôi càng phải lý trí sắp xếp tốt lại mối quan hệ gia đình, không thể trực tiếp xung đột với họ, hiện tại lúc này nói gì cũng là vô dụng, đều sẽ dẫn đến người trong nhà vì lo lắng mà nói ra những lời trái ngược, tôi không thể khiến họ tạo nghiệp, tôi tạm thời không nói gì cả, không tranh không biện, lặng lẽ làm tốt những gì mình nên làm.

Vừa bắt đầu mấy ngày đó, khảo nghiệm đối với tôi cũng rất kích động tâm linh, bố biết tôi sẽ không buông bỏ tu luyện, bố cũng biết rằng dù bố có nói gì tôi cũng sẽ không nghe, chỉ có việc tu luyện này là tuyệt đối không nghe lời ông ấy, bố kêu gọi cả gia đình để khuyên giải tôi, kể cả mẹ tôi. Mẹ tôi đã từng trải qua ba, bốn lần nhồi máu não, đều là nhờ Sư phụ từ bi chăm sóc mới có thể trở về từ cõi chết. Nhưng mẹ tôi tư tưởng đơn giản, không có trình độ văn hóa lại sợ mọi thứ, bố tôi một khi nói gì đó, bà liền đứng về phía ông mà làm, bà thường hay đến mở cửa phòng tôi, xem tôi có đang luyện công, phát chính niệm không. Lửa giận trong lòng bỗng chốc dâng lên: người khác làm vậy cũng thôi không nói, nhưng bản thân mẹ tôi được nhận lợi ích từ Đại Pháp, làm thế nào có thể như vậy? Làm người không thể như vậy được? Không thể vong ân bội nghĩa! Nhưng tôi vẫn hết sức nhẫn để đè nén ngọn lửa xuống, tôi hiểu mẹ vì lo lắng mới làm thế này, cách biểu hiện lúc này của người nhà tôi không nhất định là biểu hiện chân thực từ bản tính của họ.

Lần khảo nghiệm này, tôi rõ ràng cảm nhận được sự bức hại từ không gian khác, tôi cảm thấy thân thể mình ở một không gian khác bị trói buộc, tôi sợ những nhân tố quấn quanh ấy làm bất thuần bề mặt nhục thân của con người tôi. Thậm chí khi phát chính niệm đều cảm thấy thân thể mình có chút run rẩy, các loại tạp niệm giống như hồng thủy tuôn trào vào đại não tôi.

Hoàn cảnh bên ngoài cũng khiến tôi thực sự cảm thấy rất căng thẳng. Gia đình tôi càng bắt đầu thảo luận không ngừng, bởi vì ác đảng không ngừng kiểm soát, nghiêm quản, như thể người Trung Quốc không còn chỗ có thể ẩn náu nữa rồi. Điều lo lắng này cũng động chạm đến tôi, nhân tâm nổi lên, tâm sợ hãi cũng đến, tôi cảm thấy chính niệm của tôi ngày càng yếu, phát chính niệm không cảm giác thấy sức mạnh.

Tôi bắt đầu ý thức được đây là can nhiễu mà cựu thế lực ép nhập vào tư tưởng của tôi, cũng là bức hại tinh thần, nếu tôi đồng ý một chút, thế thì trường bức hại này sẽ trở thành hiện thực. Mặc dù tôi ý thức ra rồi, nhưng chính niệm của tôi vẫn bất ổn, tôi tự nhủ với bản thân: Mình là đệ tử Đại Pháp, mình có Sư phụ đang quản!

Thông qua không ngừng học Pháp, tôi ý thức rằng, tạo ra loại bức hại tinh thần này, kiểu áp đặt bức hại tinh thần này, kỳ thực chính là muốn trong tư duy tôi thừa nhận nó.

Sư phụ giảng Pháp:

“Tôi vốn dĩ không thừa nhận cuộc bức hại này, tôi cũng không thừa nhận một bộ những thứ ấy của cựu thế lực, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không [thừa nhận].” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Sư phụ không thừa nhận, làm sao tôi có thể thừa nhận? Chúng không xứng đáng để khảo nghiệm tôi, tôi tu thế nào, vượt quan gì, đều là Sư phụ an bài thứ tự, tuyệt đối không theo đào tạo trong an bài của cựu thế lực, chúng không xứng.

Niệm hễ chính, Pháp lý hễ thanh tỉnh, vật chất sợ hãi bị quét đi, tôi cảm thấy lực lượng của Pháp bao quanh mình, mà năng lượng vô cùng cường đại, phát chính niệm có thể nhập định, toàn bộ trường không gian bản thân trong sáng trở lại, nhân tố tà ác không gian khác bắt đầu bị thanh trừ, tôi biết rằng phía mặt Thần của tôi đã trở lại.

Sư phụ còn điểm hóa để tôi minh bạch ra sự liên quan giữa tôi và cảnh sát, trên bề mặt, tuy là vì kiện Giang mà đã bị ghi tên, thật ra, họ đều là chúng sinh mà tôi phải cứu. Cảnh sát là người trực tiếp bức hại, càng là nạn nhân, kết cục của những người tham gia bức hại chính là bị đào thải. Đây cũng là một trong những mục đích của cựu thế lực tạo ra trường bức hại này. Tôi thỉnh cầu Sư phụ gia trì, tuyệt đối không cho phép cựu thế lực nhúng tay vào, không cho phép cảnh sát phạm tội đối với đệ tử Đại Pháp.

Khi tôi thực sự phủ định an bài của cựu thế lực, hoàn cảnh và gia đình xung quanh tôi đều có thay đổi rất rõ ràng, gia đình trông chừng tôi cũng ngày càng nới lỏng, cũng ngày càng hiểu tôi. Em gái cũng xin lỗi tôi vì thái độ không tốt trước đây, mẹ cũng đột nhiên hỏi tôi, mẹ thường quên chín chữ tốt lành để niệm, bảo tôi dạy mẹ niệm. Con của chị tôi bây giờ được một tuổi tám tháng, tôi biết rằng cháu trai cũng là vì Pháp mà đến, tôi cầm quyển Chuyển Pháp Luân, mở trang ảnh Pháp tượng của Sư phụ và Đồ hình Pháp Luân dạy cháu một lần, cháu liền ghi nhớ. Gần đây, cậu bé thích chạy đến phòng tôi, cầm quyển Chuyển Pháp Luân đưa tôi, sau đó ngồi lên hai chân của tôi và hỏi: “Sư phụ ở đâu? Pháp Luân ở đâu?” muốn tôi mở sách cho cậu xem, em gái ở bên cạnh không có ngăn cản tôi dạy cháu. Tôi biết rằng tất cả những điều này đều là Sư phụ ban tặng, gia đình tôi mới khôi phục lại sự hài hòa trước đây.

Trên đây là thể ngộ của cá nhân thời gian gần đây, có chỗ nào không phù hợp xin từ bi chỉ rõ.

Cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/11/否定旧势力的迫害-382624.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/21/176227.html

Đăng ngày 05-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share