Bài viết của Chương Vận, phóng viên báo Minh Huệ
[MINH HUỆ 14-5-2018] Vào ngày 13 tháng 5, Hội Giao lưu Tâm đắc thể hội Pháp Luân Đại Pháp 2018 đã được tổ chức tại trung tâm Enercare ở Toronto, Canada. Hơn 1.200 học viên đã tham dự sự kiện, và 18 người đã chia sẻ họ được thụ ích như thế nào từ Pháp Luân Đại Pháp và hy vọng sẽ tu luyện tốt hơn.
Hơn 1.200 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tham dự Hội Giao lưu Tâm đắc thể hội Pháp Luân Đại Pháp 2018 của Canada ở Toronto
Chấp trước vào mâu thuẫn và tâm tật đố
Cô Chrisy Trudeau đến từ Vernon cho hay: “Tôi biết mình có tâm tật đố, biểu hiện ra trong công việc, gia đình, và trong các hoàn cảnh xã hội khác.” Cô đã nói về việc tu bỏ tâm tật đố và chấp trước vào mâu thuẫn. Cụ thể hơn, cô biết mình cần xác định gốc rễ của nó, liên tục hướng nội, triệt để tu bỏ những niệm đầu này, và đạt tới tiêu chuẩn của một học viên.
Khi tranh luận với chồng, cô mới hiểu sâu sắc rằng việc đấu khẩu bắt nguồn từ tâm tật đố và chấp trước vào mâu thuẫn, mà hai thứ này có liên quan đến nhau. Điều tương tự cũng đã xảy ra ở nơi làm việc: “Một biên tập viên làm việc với tôi rất có năng lực. Khi cô ấy đưa ra gợi ý hoặc nhận xét về công việc của tôi, chấp trước vào mâu thuẫn và tâm tật đố của tôi sẽ nổi lên, và phản ứng đầu tiên của tôi là chứng thực bản thân để chứng minh là tôi đúng.”
Sau đó, cô đã nhận ra mình sinh tâm tật đố khi thấy những điểm mạnh của những học viên khác mà cô không có. “Trên thực tế, kỹ năng là do Sư phụ và Pháp ban cho”, cô nói. “Không cần phải cạnh tranh với nhau, bởi vì mỗi chúng ta có một con đường riêng, và không ai có thể thực sự ngăn cản chúng ta tiến về phía trước. Mặt khác, bằng cách giúp đỡ lẫn nhau, chúng ta có thể làm tốt hơn và đề cao nhanh hơn.
18 học viên đã chia sẻ tại Pháp hội
Vượt qua tâm sợ hãi trong khi quảng bá Shen Yun
Cô Vương đến từ Toronto đã chia sẻ về cách cô đột phá khi quảng bá Shen Yun. Trong các buổi hội thảo giới thiệu, cô thường đối diện với đặc vụ Trung Quốc. Cô biết mình phải nói cho họ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
“Tôi còn nhớ buổi hội thảo đầu tiên của mình. Tôi rất lo lắng và thậm chí còn hy vọng sẽ không có bất kỳ người Trung Quốc nào trong khán giả”, cô Vương nhớ lại. Ngoài ra, cô đã xóa hai slide trình bày sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Vào ngày hội thảo, cô nhìn thấy một người Trung Quốc và bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực. May thay, cuộc nói chuyện của cô diễn ra tốt đẹp mặc dù cô ấy chỉ nói một câu về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.
Sau khi nói chuyện với người đó, cô Vương mới biết anh ấy thực ra là người Việt Nam. Cô nói: “Tôi đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm và tôi biết mình đã ngốc nghếch như thế nào. Nhưng tâm sợ hãi là có thật, và đó là điều tôi phải vượt qua.”
Ở nhà, cô bắt đầu hướng nội và tự hỏi chính xác là mình sợ điều gì. Cô tự nhủ: Sư phụ đến cứu người bằng Đại Pháp. Chẳng phải những người đó đến sự kiện để nghe sự thật về Đại Pháp và tìm hiểu về Shen Yun sao? Hai slide mà cô đã xóa có thông tin mà họ cần biết và đáng ra, cô nên chia sẻ chúng một cách công khai. Cô nhận ra rằng cô cần phải chứng thực Pháp chứ không phải là chứng thực bản thân.
Từ trải nghiệm này, cô đã biết cần phải làm tốt hơn ở điểm nào. Bằng cách chia sẻ với các học viên khác, cô Vương đã biết cách chuyển sang các chủ đề quan trọng một cách dễ dàng để khán giả không chỉ biết đến Pháp Luân Đại Pháp mà còn thích thú với bài thuyết trình của cô.
Gọi điện thoại về Trung Quốc
Ông Lưu ở Toronto là người sống nội tâm và hay đỏ mặt khi nói chuyện với người lạ. Tuy nhiên, ông biết rằng nhiều người Trung Quốc đã bị lừa dối bởi những tuyên truyền thù hận của chính quyền cộng sản và quyết định gọi điện thoại cho họ để giúp họ.
Lần đầu tiên tham gia hạng mục RTC nhiều năm trước, ông chỉ nghe những người khác gọi điện thoại về Trung Quốc. “Khi mới bắt đầu và đầu bên kia bắt máy, tôi đã rất lo lắng, lo rằng người trả lời có thể có thái độ không tốt và gác máy.” Sau đó, ông nhận ra rằng đó là do những quan niệm người thường và cảm giác sợ hãi có nghĩa là ông cần phải tu bỏ nó. Ông cho hay việc gọi điện thoại về Trung Quốc là một cơ hội tốt để vượt qua tâm sợ hãi và giúp trực tiếp cứu người. Ông nghĩ đây là việc cần làm.
Khi ông Lưu gọi điện thường xuyên, ông đã có kinh nghiệm, và chính niệm của ông mạnh mẽ hơn. “Tôi thấy mình tiến bộ hơn mỗi ngày. Tôi cũng biết cần phải nói những gì và có thể nói một cách tự nhiên hơn, như thể đang nói chuyện giữa bạn bè vậy.”
Học viên trẻ
Cô Trịnh, bắt đầu tu luyện năm 2014, đã chia sẻ về quá trình đề cao của mình thông qua việc làm phim. “Khi mới tham gia dự án, một số người đã yêu cầu tôi viết các vở hài kịch. Tôi không thích làm việc đó vì tôi không biết phải làm thế nào. Hơn nữa, tôi còn là diễn viên, và cần phải diễn theo kịch bản.”
Trong thời gian đó, cô đã học hỏi được từ những người mà cô làm việc cùng và phát hiện ra rằng nhiều nhiệm vụ khó khăn đã trở nên dễ dàng hơn khi cô làm việc với nhóm của mình. “So với những nhóm làm phim chuyên nghiệp, chúng tôi có rất ít nhân viên. Có lẽ vì thế mà tất cả chúng tôi bây giờ đều trở nên đa năng và có thể xử lý mọi việc”, cô nói thêm. Họ thảo luận với nhau mọi thứ, từ dựng cảnh đến đạo cụ và trang điểm và thay đổi thiết bị. Bất cứ việc gì cần làm, mọi người làm nó mà không cần thắc mắc.
“Nếu ai đó trong chúng tôi làm không tốt trong khi quay phim, những người khác sẽ động viên và giúp đỡ thay vì tìm lỗi. Điều này khiến chúng tôi làm hết sức mình. Tôi cũng thấy mình điềm tĩnh dễ hơn và nhanh chóng phù hợp với vai trò của mình và làm cho tốt”, cô Trịnh nói.
Pháp hội kết thúc lúc 5 giờ chiều. Nhiều học viên cho hay họ đã học hỏi được rất nhiều từ các đồng tu và được truyền cảm hứng để trở thành đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tinh tấn hơn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/14/366505.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/15/170413.html
Đăng ngày 20-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.