[MINH HUỆ 28-11-2017]

Con xin kính chào Sư phụ!

Xin chào các đồng tu!

Từ rất lâu, cựu thế lực đã làm những an bài chi tiết cho mỗi đệ tử Đại Pháp, nhằm can nhiễu quá trình Chính Pháp của Sư phụ và cản trở việc cứu độ chúng sinh. Mỗi cảm xúc, cảm giác hay ham muốn của chúng ta đều do hậu thiên dưỡng thành, hoặc thậm chí mang theo từ kiếp trước.

Quan niệm được dưỡng thành lúc hậu thiên

Khi tôi nghĩ về tuổi thơ, tôi luôn cảm thấy sợ hãi. Từ khi còn nhỏ, tôi thường thấy ba mẹ cãi nhau. Mẹ tôi lúc nào cũng cáu giận, và điều này tạo nên nỗi bất an và sợ hãi trong tôi. Một lần, tôi thấy ba mẹ đánh nhau. Tôi không thể hiểu được rốt cuộc điều gì đang diễn ra, chỉ cảm thấy sợ hãi. Một thời gian sau đó, ba mẹ tôi ly hôn.

Việc ly hôn của ba mẹ khiến những quan niệm người thường của tôi càng mạnh, tôi sợ mất đi tình yêu thương và sợ cô đơn. Tôi trở nên bất an, sống hướng nội và nhút nhát. Ba tôi được quyền nuôi con, vì thế mẹ tôi tới thăm chúng tôi vào Thứ 7 hàng tuần. Tôi không muốn nhìn thấy bà, bởi vì tôi sợ phải nhìn thấy bà buồn và khuôn mặt thất vọng, phiền muộn của bà.

Từ đó trở đi, bất cứ khi nào đối mặt với nghịch cảnh, tôi đều cảm thấy sợ hãi trong tâm.

Tìm thấy Đại Pháp

Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 5 năm. Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện đề cao cả tâm lẫn thân, yêu cầu người tu luyện phải hành xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Trong 18 năm qua, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị đàn áp và bức hại bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, trong khi đạp xe trên đường, một chiếc ô tô đã đâm vào tôi. Tại thời điểm xảy ra tai nạn, tôi đã không hề sợ hãi, bởi vì tôi biết một người tu luyện chân chính cần phải hành xử ra sao. Tuy nhiên, sau đó, mỗi lần đạp xe qua chỗ bị tai nạn, tôi lại cảm thấy sợ.

Một lần khác, chồng tôi bị ốm. Ông ấy sử dụng máy tính bảng của tôi và đọc một bài viết trong đó có lời của Sư phụ nói về việc các học viên kết hôn với nhau. Điều này xảy ra do tôi có chấp trước khăng khăng muốn chồng tôi đọc các bài giảng Pháp của Sư phụ.

cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở này, khiến chồng tôi nảy sinh suy nghĩ phụ diện về Pháp Luân Đại Pháp. Mọi thứ bắt đầu dần dần thay đổi. Tôi không học Pháp khi chồng tôi có mặt ở nhà. Thỉnh thoảng tôi bí mật học Pháp mà không nhận ra rằng chấp trước sợ hãi đang ầm thầm lớn dần lên và tôi đã thừa nhận sự an bài của cựu thế lực.

Gần đây tôi bắt đầu dịch các bài viết cho trang web Đại Kỷ Nguyên. Tôi mất khoảng 2 giờ đến 3 giờ đồng hồ để hoàn thành các bài viết được giao. Chồng tôi hầu như đều có mặt ở nhà. Tôi đã cảm thấy rất căng thẳng, lo lắng rằng ông ấy sẽ nhận ra việc tôi đang làm và cấm tôi tu luyện Đại Pháp, vì vậy việc dịch của tôi làm không tốt. Tôi có vấn đề trong việc phối hợp và giao tiếp. Mặc dù những điều phối viên không bao giờ phàn nàn, nhưng tôi biết bản thân tôi có vấn đề.

Sư phụ giảng:

“Nếu đều có thể dùng chính niệm suy xét vấn đề, thì tôi nghĩ rằng họ khỏi cần tu nữa. (cười) Còn nhân tâm thì sẽ xuất hiện khó nạn các loại, sẽ xuất hiện chỗ thiếu sót, sẽ xuất hiện vấn đề về phối hợp, cũng sẽ xuất hiện can nhiễu hình thế do tâm sợ hãi mang đến.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Minh Huệ Net mười năm – Giảng Pháp tại các nơi X).

Ngày hôm sau, trong khi luyện công trong phòng ngủ, tôi nghe thấy chồng nói chuyện với tôi. Khi ông ấy thấy tôi, ông ấy hỏi: “Bà đang làm gì vậy?” Tôi đáp: “Tôi đang luyện công”. Sau đó tôi thấy ông ấy cau có và rất khó chịu.

Tôi nhận ra có điều gì đó không đúng, bởi vì tôi cảm thấy tội lỗi về điều đó. Khi hướng nội, tôi lại thấy được một chuỗi những nỗi sợ hãi, nỗi sợ về trách nhiệm cần phải làm của một người tu luyện, nỗi sợ về sự la mắng, về nỗi đau thể xác, về những khổ não, về việc chứng thực Pháp ở nhà, về việc bị bắt lỗi. Nhưng nhìn ra các chấp trước vẫn chưa đủ, tôi cần phải hiểu thấu đáo nó, biết nó hình thành như thế nào và tại sao, để từ đó bắt đầu loại bỏ nó từ tận gốc rễ. Hơn nữa, cảm xúc và sự oán giận đối với chồng tôi đã đem lại những điều khổ não không cần thiết.

Sư phụ đã giảng:

“Kỳ thực hết thảy những gì không phù hợp với Đại Pháp và chính niệm của đệ tử Đại Pháp đều là [do] cựu thế lực tham dự tạo thành, kể cả hết thảy những nhân tố bất chính nơi tự thân, chính vì thế mà tôi đặt việc phát chính niệm là một trong ba việc lớn của đệ tử Đại Pháp [cần] làm.” (Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần)

Tôi nhận ra rằng tô bị bức hại bởi cựu thế lực, rằng tôi đã thừa nhận an bài của chúng. Tôi đã kiên định phủ nhận can nhiễu và bắt đầu phát chính niệm thường xuyên hơn.

Một thời gian sau, trong khi tôi đang đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, chồng tôi đi ra khỏi phòng ngủ. Tôi tự nhủ: “Không cần sợ hãi”. Ông ấy hỏi tôi: “Bà đang đọc gì vậy” và tôi đáp lại không hề sợ hãi “Chuyển Pháp Luân”. Ông ấy lẩm bẩm gì đó, nhưng chỉ vậy thôi.

Trong khi đang đọc một bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trên trang Minh Huệ với tiêu đề: “Tướng do tâm sinh, thay đổi vận mệnh bắt đầu từ tâm”, tôi đã thấy tâm tranh đấu, tâm tật đố và tâm háo thắng đối với chồng tôi. Tôi hiểu rằng những chấp trước này đã ngăn cản tôi nói chuyện một cách thiện tâm với chồng tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Làm sao tôi có thể cứu độ chúng sinh nếu như tôi không từ bi?

Sư phụ giảng:

“Trong nhân tâm ấy các chủng loại cách nghĩ của người thường, các chủng loại nguồn tư tưởng, đều tiến hành can nhiễu đến chư vị. Tư tưởng của chư vị vô luận là phù hợp với trạng thái loại sinh mệnh nào, thì loại sinh mệnh ấy lập tức khởi tác dụng.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011)

Tôi hiểu rằng ngay cả khi tôi mắc lỗi trong tu luyện, cựu thế lực cũng không xứng đáng được bức hại tôi. Chỉ cần chăm chỉ bước đi trên con đường của mình, tôi đã đang chứng thực Đại Pháp ở mọi lúc mọi nơi rồi.

Sư phụ đã tịnh hoá những nhân tố xấu trong thân thể tôi

Mới đây trong buổi học nhóm Pháp, chúng tôi cùng xem một bộ phim tài liệu có tựa đề là “Âm mưu”, trong đó thể hiện những ảnh hưởng tà ác của chủ nghĩa cộng sản đã thâm nhập rộng rãi trong xã hội của chúng ta như thế nào. Tôi vẫn băn khoăn rằng trong tư tưởng của mình có còn tồn tại những tư duy của chủ nghĩa cộng sản không.

Tôi đã rất chấn động khi xem bộ phim tài liệu đó. Tôi hiểu ra rằng những chấp trước vào sợ hãi tuyệt đối không thuộc về “Chân, Thiện, Nhẫn”. Chấp trước vào sợ hãi chính là một phần ảnh hưởng tà ác của chủ nghĩa cộng sản. Nó được cựu thế lực dùng để khống chế tâm linh của nhân loại, khiến cho các đệ tử Đại Pháp chống lại Đại Pháp và khiến cho người tu luyện đi theo con đường mà cựu thế lực đã an bài.

Tôi cũng thấy đau đớn khi nhìn thấy tà ác có mặt ở khắp nơi và đã phá hủy nhiều chúng sinh như vậy. Tôi nghĩ về các con mình sẽ cư xử ra sao trong tương lai nếu tôi không giáo dục chúng đúng cách. Tôi muốn khóc, và cơ thể tôi run lên mặc dù tôi không hề lạnh. Ở đoạn cuối bộ phim tài liệu, khi một vài học viên chia sẻ thể ngộ của họ, tôi có thể nhìn thấy ánh hào quang của họ, và tôi hiểu rằng Sư phụ đang tịnh hoá thân thể cho họ.

Thay đổi môi trường tu luyện bằng việc tu bỏ chấp trước buồn ngủ

Tôi có 4 đứa con, việc nhà làm không xuể. Trước khi tôi sinh đứa con gái thứ tư, tôi đã nhiều lần lên kế hoạch dậy sớm luyện công nhưng không thể làm được. Tôi luôn cảm thấy rất buồn ngủ và uể oải suốt cả ngày. Vì chông tôi khó ngủ nên tôi cũng không thể đặt chuông báo thức.

Một thời gian sau, tôi lại thử dậy sớm nhưng con tôi luôn thức dậy giữa đêm và làm gián đoạn giấc ngủ của tôi. Không có cách nào luyện hoàn chỉnh 5 bài công pháp nên tôi rất phiền lòng. Thời gian còn lại trong ngày, tôi không tìm được thời gian rảnh để tập, chưa nói đến việc học Pháp. Đến buổi tối, tôi rất mệt và buồn ngủ, hầu như không thể phát chính niệm. Tâm oán hận và phàn nàn thường xuyên nổi lên.

Một lần, tôi đọc một bài chia sẻ có tiêu đề “Kinh nghiệm thực tu”, một học viên đã chia sẻ cách vượt qua sự mệt mỏi và chấp trước buồn ngủ. Trong bài viết có một đoạn khiến tôi xúc động: “Thuận theo thời gian, việc này đối với tôi đã trở thành một ‘tiêu chuẩn’, bất luận ngày hôm trước ngủ lúc mấy giờ, xảy ra việc gì, đều phải làm được, không được mượn cớ.“ Tôi hiểu rằng mình phải kiên định tiếp tục tu luyện.

Một vài ngày sau, tôi cố gắng dậy sớm để phát chính niệm vào lúc 5 giờ sáng. Ngày tiếp theo, sớm quá tôi không dậy nổi, vì vậy tôi dậy lúc 6 giờ sáng và luyện các bài công pháp. Tôi tiếp tục như vậy trong vài ngày và nhận ra rằng tôi phải thực hiện từng bước một. Tôi tự nhủ “Nếu mình không dậy được lúc 5 giờ sáng, cũng được thôi, mình sẽ dậy lúc 6 giờ sáng và từng bước từng bước một mình sẽ dậy sớm hơn”.

Sư phụ giảng:

“Về [Pháp] lý ấy, có người lập tức nhận thức ra ngay; có người ngộ ra, nhận thức ra một cách từ từ. Ngộ thế nào là không được? Lập tức nhận thức ra thì tốt hơn, ngộ ra một cách từ từ thì cũng được; chẳng phải cùng là ngộ? Đều là ngộ cả thôi; do đó không [ai] sai cả.” (Chuyển Pháp Luân)

Vài ngày sau, tôi bắt đầu dậy sớm hơn. Tôi quyết định đặt đồng hồ báo thức và tắt nó thật nhanh, vì thế chồng tôi không bị ảnh hưởng. Con tôi cũng không can nhiễu tôi nữa, có nhiều lần nó còn đánh thức tôi để tôi luyện công. Tôi biết rằng đó là do Sư phụ đang giúp tôi.

Tôi quyết tâm học 1 bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Nghiệp tư tưởng khiến tôi tin rằng tôi cần ngủ để có đủ năng lượng để thức dậy, và tôi đã vượt qua nó bằng chính niệm. Cơn buồn ngủ dai dẳng suốt cả ngày, tới khi tôi nhận ra rằng điều đó là do chấp trước vào việc không muốn cảm thấy thân thể mình khó chịu. Sau khi tôi ngừng để ý đến điều đó, cơn buồn ngủ đã giảm dần.

Bây giờ, tôi thức dậy sớm để luyện các bài công pháp và học Pháp vào buổi tối. Chỉ trong vài ngày, tôi đã thấy được sự thay đổi tích cực rõ rệt. Chấp trước vào nỗi sợ, cảm xúc người thường, và tâm tranh đấu đã yếu đi rất nhanh. Khi tôi học Pháp, tâm trí của tôi không còn mơ màng như trước mà tôi đọc rất tập trung. Bây giờ, tôi có thể đặt toàn tâm vào làm các công việc nhà, vì tôi không còn nghĩ về việc bỏ lỡ gian luyện công và học Pháp. Sự tín Sư tín Pháp của tôi cứ lớn dần lên như thế.

Chồng tôi nhìn thấy tôi học Chuyển Pháp Luân và không còn nói gì. Chính niệm của tôi trở nên mạnh mẽ hơn, tôi có thể hướng nội, và tìm ra những chấp trước của mình dễ dàng hơn. Từng chút từng chút một, môi trường tu luyện cuả tôi dần được chính lại. Cuối cùng, tôi đã hiểu rằng đây chính là con đường mà Sư phụ đã an bài cho tôi. Trong tu luyện đề cao, sự kiên định quyết tâm là trọng yếu nhất.

Con xin cảm tạ Sư Phụ! Cám ơn các đồng tu!

(Bài chia sẻ tại Pháp hội Mexico 2017)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/28/破除后天观念阻碍-357232.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/30/166584.html

Đăng ngày 11-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share