[MINH HUỆ 13-1-2018] Nhóm chúng tôi thường hay tới các siêu thị để phát tài liệu chân tướng và nói với mọi người về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Đại Pháp. Một lần, chúng tôi đi tới một siêu thị ở huyện lân cận.
Ngay khi chúng tôi vừa bắt đầu phân phát tờ rơi, một người đàn ông đã tố cáo chúng tôi với cảnh sát. Một chiếc xe cảnh sát xuất hiện và họ đưa chúng tôi về đồn cảnh sát địa phương. Trên đường đi, chúng tôi phát chính niệm.
Tại đồn, một viên cảnh sát hỏi chúng tôi: “Các bác lấy những tài liệu này ở đâu?” Chúng tôi nói với họ: “Chúng tôi tự làm.”
Một viên cảnh sát khác hỏi: “Các bác mang theo nhiều tài liệu như vậy làm gì?” Một học viên trả lời: “Chúng tôi đi cứu người. Các anh hãy xem đi, trong đó đều là sự thật. Không giống như những tuyên truyền mà ĐCSTQ ngụy tạo, mê hoặc dân chúng, khiến cho người dân đứng về phía ĐCSTQ mà nguyền rủa Pháp Luân Công. Kỳ thực Pháp Luân Công rất ngay chính, Sư phụ của chúng tôi là người tốt nhất trên thế giới, Ngài dạy chúng tôi nhân tâm hướng thiện, đề cao đạo đức, giúp chúng tôi đẩy lùi bệnh tật, để chúng tôi trở thành người tốt.“ Họ lại hỏi: “Sư phụ của các bác là ai?” Chúng tôi nói: “Đại sư Lý Hồng Chí là Sư phụ của chúng tôi.” Một viên cảnh sát trẻ đứng phắt dậy và nói: “Tôi tin các bác là những người tốt!”
Chúng tôi giải thích vì sao chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và vạch trần những tuyên bố vu khống của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công. Chúng tôi kể cho họ những câu chuyện của mình và chúng tôi đã được thụ ích như thế nào kể từ khi tu luyện.
Tôi chỉ tay vào một học viên và nói: “Hãy xem bác ấy. Trước khi tu luyện, bác ấy mắc hơn 10 chứng bệnh. Bác sĩ nói rằng bác ấy chỉ còn sống được vài năm nữa. Sau khi tu luyện, tất cả các bệnh tật đều biến mất. Trông bác ấy có giống một người bị bệnh không?”
Tôi nói: “Ai cũng đều biết rằng ĐCSTQ rất hủ bại và tình trạng này sẽ không thể kéo dài mãi. Chúng ta cần tránh xa nó để chúng ta không bị liên luỵ khi nó sụp đổ.” Một số viên cảnh sát gật đầu đồng ý.
Một cảnh sát hỏi: “Các bác có sợ không?” Tôi trả lời: “Chúng tôi chỉ cố gắng để mọi người biết chân tướng. Chúng tôi không làm gì sai trái, vậy thì chúng tôi có nên sợ không?”
Tôi nhận ra đã gần đến giờ trưa, vì vậy tôi nói: “Hãy để chúng tôi đi. Chúng tôi không vi phạm điều gì cả. Chẳng phải các anh nên đi bắt tội phạm sao? Tại sao các anh lại đưa chúng tôi đến đây?”
Một viên cảnh sát có vẻ là người chịu trách nhiệm nói: “Có người tố cáo các bác, vì thế chúng tôi chỉ thực hiện theo đúng quy trình. Đừng lo lắng. Chúng tôi sẽ cho các bác ăn trưa. Tôi sẽ để các bác đi sau khi hỏi ý kiến cấp trên.”
Ngay sau đó, họ mang bữa trưa cho chúng tôi. Sau khi ăn xong, chúng tôi nói chúng tôi cần sử dụng nhà vệ sinh. Một viên cảnh sát đang đứng ở hành lang. Tôi hỏi anh ấy: “Anh nghĩ chúng tôi có thể cứ như vậy bước ra khỏi đây được không?” Anh ấy đáp: “Xin đừng bỏ đi. Tôi sẽ phải chịu trách nhiệm.”
Tôi nói: “Chúng tôi cũng cần có trách nhiệm với anh. Hãy thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Anh sẽ không bị liên luỵ khi chúng sụp đổ.”
Anh ấy nói: “Được, tôi sẽ thoái ngay bây giờ!” Tôi nói với anh ấy: “Xin hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Anh trả lời: “Tôi sẽ nhớ.”
Sau một lúc anh ấy đi vào và nói: “Các bác hãy cầm túi và đi về phía Nam.” Chúng tôi bước ra khỏi đồn công an một cách an toàn và đã có nhiều cảnh sát hiểu được chân tướng đằng sau cuộc bức hại.
Bản tiếng Hán https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/13/在派出所里讲真相救警察-359576.html
Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/23/167686.html
Đăng ngày 2-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản