Bài viết được đồng tu biên tập lại theo lời kể của một học viên Đại Pháp ở thành phố Thẩm Dương, Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-3-2018] Năm 2004, một đồng nghiệp của tôi là học viên A đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Khi anh đề cập đến “Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện thượng thừa của Phật gia”, tôi rất nóng lòng mong được đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.
ĐCSTQ đã phỉ báng Pháp Luân Công trong nhiều năm, nhưng tôi luôn tin rằng có rất nhiều người đang tu luyện Pháp Luân Công. Tôi nghĩ: “Môn tập không thể nào xấu như những gì mà ĐCSTQ tuyên truyền. Mình rất muốn có một cuốn Pháp Luân Công để có thể tìm hiểu rõ sự thật.”
Ngay khi học viên A nói cho tôi biết rằng anh đang tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã háo hức chờ anh ấy cho tôi mượn cuốn sách. Sau khi đọc xong Chuyển Pháp Luân, tôi nghĩ Đại Pháp thật vĩ đại. Tôi cũng muốn tu luyện.
Tôi nhờ học viên A dạy tôi luyện năm bài công pháp. Lúc học bài công pháp số năm – Thần thông gia trì Pháp – khi bắt đầu thực hiện phần thủ ấn tôi cảm thấy thân thể mình xoay chuyển. Pháp Luân Công thật kỳ diệu!
Giai đoạn mới học Pháp và luyện công tôi cảm thấy vô cùng vui sướng và hạnh phúc. Một năm trôi qua rất nhanh. Một ngày kia tôi gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp khác. Học viên này đã nói cho tôi biết rằng là một học viên Đại Pháp chúng ta nên giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho người dân. Tất cả chúng ta đều có sứ mệnh cứu độ chúng sinh và khuyên người dân thoái ĐCSTQ. Tôi quay lại hỏi học viên A: “Tại sao anh không nói cho tôi biết rằng sứ mệnh của chúng ta là cứu độ chúng sinh?”
Anh ấy đáp: “Vì bạn mới tu luyện, do vậy bạn nên học Pháp thật nhiều để thiết lập nền tảng trước khi tiến xa hơn.”
Sư phụ bảo chúng ta hãy cứu những người đã bị ĐCSTQ tà ác đầu độc. Từ trong thâm tâm, tôi kiên định tin tưởng vào Sư phụ. Những người đó đang gặp nguy hiểm, họ sẽ bị đào thải nếu không làm Tam thoái. Tôi đã rất lo lắng.
Tôi phải làm việc đó ngay. Không đợi được nữa, tôi bắt đầu từ những đồng nghiệp của mình. Tôi bảo họ rằng ĐCSTQ rất tà ác, nó đã làm rất nhiều việc ác và hiện vẫn đang đàn áp Pháp Luân Công.
Tôi thật tình muốn cứu họ và họ có thể cảm nhận được điều đó. Không lâu sau, rất nhiều đồng nghiệp của tôi, hết người này đến người khác đã thoái Đảng, Đoàn, Đội. Thuyết phục được càng nhiều người thoái ĐCSTQ, tôi lại càng thích làm việc này. Tôi đã tận dụng mọi cơ hội của mình để thuyết phục những người mà tôi gặp, ngay cả khi chỉ có một tia hy vọng nhỏ.
Trong khoảng thời gian đó, ngày nào tôi cũng chia sẻ kinh nghiệm của mình với học viên A vào giờ ăn trưa. Anh ấy khuyên tôi nên giảng chân tướng thêm về việc ĐCSTQ đã đàn áp Pháp Luân Công như thế nào. Tôi đã tiếp nhận lời khuyên của anh và giải thích điều này với tất cả những ai đã thoái ĐCSTQ.
Dường như học viên A cảm thấy thật khó để mở lời thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ, mặc dù anh ấy tu luyện từ năm 1999.
Anh kể với tôi rằng từ phần ngực cho tới đôi chân của anh cảm thấy lạnh. Đôi chân của anh ấy run lên khi anh ấy định thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ. Tôi khuyên anh ấy bình tĩnh lại và cứ làm thôi. Thi thoảng tôi cảm thấy rất lo lắng cho anh và đã nói lớn vào mặt anh. Thực ra anh ấy cũng cảm thấy rất lo lắng, nhưng anh không thể bước ra được.
Cuối cùng vào năm 2007, học viên A đã lấy hết can đảm bắt đầu bước ra thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ. Tôi đã rất mừng cho anh. Sau một đoạn thời gian, anh bảo với tôi rằng: “Ngực của tôi không còn cảm thấy lạnh nữa.”
Kể từ đó, chúng tôi phối hợp với nhau giảng chân tướng để đồng nghiệp cả công ty biết sự thật về Pháp Luân Công và thuyết phục họ làm Tam thoái.
Tôi muốn được chia sẻ một câu chuyện về việc chúng tôi đã phối hợp với nhau để làm sao cho việc cứu người hiệu quả hơn.
Một đồng nghiệp tên là Tiểu Vương đã không tiếp nhận lời của tôi khi tôi nói cho anh nghe sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, đó cũng là lần đầu tiên tôi cố gắng thuyết phục anh thoái ĐCSTQ. Anh ấy nói: “Cha mẹ tôi là Đảng viên. Sao tôi có thể thoái được?“
Học viên A cũng đã giảng chân tướng cho Tiểu Vương ít nhất hai lần. Chúng tôi thay phiên nhau thuyết phục anh ấy thoái ĐCSTQ nhưng anh ấy vẫn không đồng ý. Chúng tôi đã nói chuyện với anh ấy ít nhất là năm lần.
Một ngày, tôi viết một lá thư để nói cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ. Tôi đã nhờ học viên A giúp tôi in ra nhiều bản và tôi sẽ đi ra ngoài để phát chúng.
Lúc đầu, anh ấy từ chối in lá thư này cho tôi vì anh không thể chấp nhận điều tôi đã viết trong lá thư. Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng anh đã quyết định phối hợp với tôi. Anh ấy đã chỉnh lại lời văn của tôi và in ra cho tôi một vài bản.
Một ngày kia, tôi đã đưa một bản cho Tiểu Vương. Ngoài mong đợi của tôi, sau khi đọc xong anh ấy đã nói chuyện với tôi. “Giờ thì tôi hiểu rồi. Anh đang cứu người thay vì tham gia vào chính trị. Tôi sẽ đồng ý thoái Đoàn.”
Tôi cảm thấy mừng cho anh và nói: “Để tôi tìm cho anh một bí danh.”
Anh nói: “Không cần đâu. Hãy dùng tên thật của tôi để thoái.”
Ngày hôm sau khi gặp lại anh, tôi đã rất sốc. Lúc đó, tôi nhìn thấy thân thể của anh ở không gian khác trong suốt như bạch ngọc. Anh ấy đã thật sự được cứu. Con xin cảm tạ Sư phụ.
Trưa hôm đó tôi chia sẻ sự việc với học viên A. Anh ấy nói rằng thật may mắn khi anh ấy đồng ý phối hợp với tôi và in ra lá thư này.
Ngày càng có nhiều đồng nghiệp hiểu rõ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và thoái ĐCSTQ. Vào một vài dịp đặc biệt, tôi nhờ họ hỗ trợ tôi cứu người và nó rất hiệu quả.
Một đồng nghiệp giám sát chất lượng không dám nghe tôi nói vì cô ấy đã bị những tuyên truyền của ĐCSTQ lừa dối và đầu độc. Cô ấy tránh mặt tôi. Tôi nhờ một đồng nghiệp nam đã minh bạch chân tướng nói vài lời với cô ấy. Anh ấy đã tìm cơ hội nói chuyện với cô ấy và khen tôi: “Anh ấy là một người rất tốt. Lắng nghe anh ấy có gì sai đâu.”
Sau đó khi tôi thuyết phục cô ấy thoái ĐCSTQ một lần nữa, cô ấy đã đồng ý.
Tôi đã sử dụng cùng phương pháp trên để giúp vài đồng nghiệp vẫn còn lưỡng lự chưa muốn làm Tam thoái.
Trong vài năm qua, gần như tất cả các đồng nghiệp của tôi đã minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và làm Tam thoái. Sau đó tôi đã mở rộng phạm vi hoạt động của mình ra. Cho đến nay tôi đã thuyết phục được gần 10 nghìn người thoái ĐCSTQ.
Không phải mọi thứ đều thuận lợi trên con đường cứu người. Có lần, do tự mãn cùng các chấp trước khác, tôi đã bị vài thanh thiếu niên đi theo đến một khu phố yên tĩnh, dùng dao đe doạ và cướp điện thoại di động của tôi. Lần đó, tôi bị trúng nhiều vết dao và phải đi khâu vài mũi. Một lần khác có người tố cáo tôi với cảnh sát. Tôi bị giam trong đồn cảnh sát suốt đêm và đã giảng chân tướng cho cảnh sát. Nhờ Sư phụ bảo hộ, không lâu sau tôi đã được thả ra.
Sau mỗi lần như vậy tôi cảm thấy sợ hãi. Tuy nhiên, ý thức phải cứu người đã giúp tôi vượt qua khổ nạn.
Tôi có một tâm nguyện: miễn là còn có cơ hội, tôi sẽ gắng hết sức để cứu được tất cả những người mà tôi gặp được trên thế gian này. Tôi sẽ không hối tiếc khi có thể hoàn thành sứ mệnh và làm trọn trách nhiệm của mình. Tôi hy vọng sẽ đạt viên mãn và theo Sư phụ trở về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/15/362914.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/30/169211.html
Đăng ngày 24-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.