Bài viết của Hưng Hưng, đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 6-2-2018] Tháng 3 năm 2017, tôi đến thăm nhà mới của chị dâu. Chị dâu tôi sống ở vùng núi hẻo lánh. Từ nhà tôi, sau khi đi khoảng 10 dặm đường nhựa, chúng tôi phải lái xe thêm một tiếng rưỡi trên con đường đất sỏi. Khi đang nhìn ngắm khung cảnh trên đường đi, tôi quyết định sẽ đi phát tài liệu thông tin Pháp Luân Đại Pháp ở đó.
Vài ngày sau, tôi cùng một học viên khác quay lại đó, mang theo các cuốn sách nhỏ và tài liệu chân tướng. Chúng tôi đi xe máy, con đường đất sỏi không bằng phẳng khiến việc lái xe rất khó khăn. Có một lần chiếc xe chở hai chúng tôi đổ xuống, chúng tôi kêu lên: “Sư phụ, xin hãy cứu chúng con!” Chúng tôi không sao cả, nhưng chiếc xe bị rơi mất vài con ốc.
Chúng tôi tiếp tục đi và chẳng bao lâu lại bị ngã. Lần này, chiếc xe không thể khởi động được nữa. Thân thể chúng tôi đầy vết thương. Chúng tôi nhờ những người lao động làm việc trên đường giúp sửa xe. Tôi đã để lại cho họ một số tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Người học viên kia bảo tôi hãy tiếp tục đi, cô ấy sẽ bắt kịp tôi khi xe được sửa xong.
Tôi phân phát tài liệu trên đường đi. Một lúc sau, tôi nghe thấy đồng tu ấy gọi tôi từ phía sau. Khi chúng tôi cùng leo lên xe, chúng tôi xin Sư phụ gia trì. Chúng tôi nghe thấy âm thanh ở phía trước và nhìn thấy ở đó đang diễn ra lễ hội. Chúng tôi đã bỏ các cuốn tài liệu chân tướng vào giỏ xe đạp và xe máy của mọi người.
Đến trước lúc trở về nhà, cả người chúng tôi bám đầy bụi. Chúng tôi rất cảm tạ Sư phụ đã giúp chúng tôi trên suốt chặng đường.
Giảng chân tướng tại các khu chợ
Tôi cùng một học viên khác thường đi xe máy đến gần các khu chợ vào mùa hè. Chúng tôi nói với mọi người ở đó về Pháp Luân Đại Pháp và khuyên mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức liên đới của nó.
Vào tháng 8, tôi đã sắp xếp thuê một chiếc xe taxi để đi đến khu chợ ở xa. Nhưng đến ngày đó, gần thời điểm chúng tôi chuẩn bị xuất phát, xe taxi vẫn không xuất hiện. Tôi nói chuyện với đồng tu xem nên làm thế nào. Cô ấy đã hỏi một người lái xe đang đỗ xe gần đó. Hoá ra người tài xế đó cũng có ý định đến khu chợ mà chúng tôi cần đến. Anh ấy đồng ý cho chúng tôi đi nhờ với giá tiền bằng giá đi xe buýt. Chúng tôi biết rằng Sư phụ đã an bài việc này.
Khi chúng tôi tới khu chợ, mưa đã ngừng rơi. Khu chợ rất đông người, và chúng tôi đã phát được rất nhiều tài liệu và đĩa DVD. Có một người phụ nữ nhìn thấy những tài liệu này là của Pháp Luân Đại Pháp và đã từ chối nhận chúng. Bà ấy thậm chí còn nói những lời khó nghe. Tôi đã cố gắng giải thích, nhưng bà ấy không muốn nghe. Chúng tôi đến quầy hàng kế tiếp, nhưng mọi người bắt đầu từ chối nhận tờ rơi của chúng tôi.
Sau đó tôi nghe thấy một người đàn ông nói: “Đây là chuyện tốt. Tại sao không nhận? Hơn nữa cũng không mất tiền. Cho tôi một quyển.” Sư phụ đã dùng lời của chúng sinh để đả khai cục diện, người dân lại tiếp tục nhận tài liệu chân tướng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/6/在大山深处救人-360509.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/17/168598.html
Đăng ngày 27-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.