Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-12-2017] Vào năm học thứ hai trong trường đại học, tôi quen biết một gia đình người bạn đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được nhiều năm. Năm đó tôi 23 tuổi. Họ đã hướng dẫn tôi thực hành các bài công pháp và cho tôi xem các bài giảng qua băng video của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi thấy rất hay nên đã mượn những cuốn băng này về để xem ở nhà.

Sau đó tôi đã thực hành các bài công pháp theo video hướng dẫn. Đó là lần đầu tiên tôi ngồi thiền, thậm chí tôi đã ngồi được một giờ đồng hồ. Thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã trở thành một người đáng tin cậy và sống đúng mực.

Từ chối nhận hối lộ khi làm việc

Tôi tốt nghiệp vào năm 2008 và tìm được một công việc thiết kế quảng cáo sáng tạo. Sau khi hoàn thành phần thiết kế của mình, tôi sẽ liên hệ với các công ty in ấn và quảng cáo để quyết định lựa chọn đơn vị nào sản xuất các sản phẩm quảng cáo.

Nhiều công ty tiềm năng sẽ liên hệ với tôi với tư cách cá nhân và sẵn sàng hối lộ để nhận được đơn đặt hàng. Nhưng tôi đã từ chối tất cả những đề nghị này và nói với họ rằng tôi được trả lương để làm công việc này và tôi cần có trách nhiệm làm việc vì lợi ích của công ty.

Họ đã rất ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi bởi lẽ ngày nay chẳng có mấy ai lại từ chối những khoản hối lộ như vậy.

Tôi không phải là người có nhiều tiền. Do mới tốt nghiệp nên mức lương hàng tháng của tôi chỉ vẻn vẹn có 1.500 Nhân dân tệ. Sau khi chi trả các khoản phí sinh hoạt, số tiền còn lại chẳng đáng là bao. Để mua được chiếc máy tính xách tay, tôi đã phải tiết kiệm trong 6 tháng. Nhưng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi luôn tự nhủ rằng phải luôn tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi không thể đổi lợi ích của công ty để lấy lợi ích cho bản thân.

Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:

“Trong vũ trụ này có một [Pháp] lý gọi là ‘bất thất giả bất đắc, đắc tựu đắc thất’, chư vị chẳng mất, [nó] cưỡng chế chư vị phải mất.“

“Còn phải thủ đức, phải giữ tâm tính, không thể làm bừa. Chư vị không được tuỳ tiện muốn làm gì liền làm nấy, chư vị phải có thể giữ vững tâm tính của mình.”

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ. Với nhiều năm kinh nghiệm làm việc, năng lực của tôi đã được mọi người công nhận. Đến năm 2010, tôi chuyển đến làm việc cho một công ty có quy mô lớn hơn. Các thiết kế của tôi thường được các công ty nhỏ sao chép lại. Nhiều lần, người chủ của tôi đã nghe thấy nhiều người nhận xét rằng các thiết kế quảng cáo của chúng tôi thật xuất sắc.

Tôi làm việc chăm chỉ và thực thi công việc một cách chuyên nghiệp nên thường được nhận các khoản tiền thưởng. Đôi khi số tiền thưởng thậm chí còn nhiều hơn cả tiền lương.

Tôi sử dụng dịch vụ của một công ty in ấn trong 7 hoặc 8 năm. Người chủ công ty này thường tặng tôi quà mỗi dịp Tết đến nhưng tôi luôn lịch sự từ chối nhận chúng.

Tháng 8 năm ngoái, công ty này chuyển 200 Nhân dân tệ vào tài khoản ngân hàng của tôi. Tôi đã trả lại và nói với người chủ công ty rằng: “Ông có biết tại sao tôi không nhận những món quà mà ông tặng không? Đó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Công ty của tôi đã trả cho tôi mức lương tốt và chưa từng đối xử tệ với tôi. Tôi không thể hành động ích kỷ. Hơn nữa, những gì ông kiếm được là vì ông đã chăm chỉ làm việc.” Ông ấy đã gật đầu đồng ý.

Sống đơn giản và bình yên

Năm 2014, tôi rất may mắn tìm được nơi ở có giá thuê nhà thấp và dài hạn. Bạn bè của tôi ghen tị với may mắn của tôi. Năm ngoái, tôi thành thân và chồng tôi đã chuyển đến sống cùng tôi.

Cha mẹ tôi khuyên tôi nên mua một căn nhà lớn hơn và cho tôi số tiền tiết kiệm của họ để chi trả. Hai vợ chồng tôi đều xuất thân từ gia đình thuần nông. Cả cuộc đời cha mẹ tôi đã làm việc vất vả mới tích lũy được số tiền đó. Vì tôi và chồng đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên chúng tôi thấy rằng thật không đúng khi dùng số tiền mà cha mẹ đã nhọc nhằn kiếm được vào việc này.

Khi chúng tôi kết hôn, tôi không đòi hỏi gia đình chồng phải mua cho mình một căn nhà to hay của hồi môn lớn. Bố mẹ chồng tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã xây cho chúng tôi một ngôi nhà nhỏ cạnh ngôi nhà của họ. Tôi nói với họ rằng đây là một nơi tuyệt vời và những người sống trong thành phố sẽ ngưỡng mộ chúng tôi vì chúng tôi có một căn nhà nghỉ cuối tuần đẹp thế này. Họ cười vui vẻ với những lời tôi nói.

Từ tận đáy lòng mình, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi trở thành một đệ tử Đại Pháp. Trái tim tôi luôn điềm tĩnh và an hòa. Những lợi ích vật chất chỉ là nhất thời. Sự bình an trong tâm hồn mới là điều quan trọng nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/18/358024.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/24/169144.html

Đăng ngày 8-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share