Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-01-2018] Vì từ chối từ bỏ Pháp Luân Công mà tôi bị cảnh sát địa phương bắt giữ phi pháp và đưa tới một trung tâm tẩy não vào tháng 9 năm 2001. Sau khi được thả, mẹ chồng tôi không cho tôi tới thăm, mặc dù tôi đã nói để bà nhớ rằng nhờ Pháp Luân Công mà tôi được khỏi bệnh và từ bỏ tính xấu.
Bởi vì nhà của bà không có nước máy nên tôi xách nước giếng ở sân sau đổ đầy thùng nước của bà. Trên đường về nhà, tôi đã khóc và cảm thấy bị hiểu lầm. Tôi tự nhủ: “Mình vẫn là một người tu luyện đấy chứ?”
Sư phụ Lý giảng:
“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.” (“Thế nào là Nhẫn”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Khi nhớ ra đoạn Pháp này, tâm trí tôi như được khai mở. Tôi không còn cảm thấy buồn và cứ tiếp tục đến thăm mẹ chồng.
Xử lý tốt những thống khổ
Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Công với mục đích chữa bệnh khỏe thân, và chỉ trong một tháng, tôi đã khỏi mọi bệnh tật. Ngoài ra, vết sẹo lớn trên mặt tôi đã biến mất. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách có các bài giảng của Pháp Luân Công, tôi đã hiểu ra ý nghĩa chân chính của sinh mệnh.
Tôi từng làm việc trong công ty nhà nước. Tôi hòa thuận với mọi người bên nhà chồng và nhà tôi. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, tôi đã bị sa thải. Tôi bị gia đình tẩy chay vì sợ chính sách liên đới của ĐCSTQ.
Mặc dù chồng tôi có hai anh trai nhưng cha mẹ chồng lại muốn sống ở nhà chúng tôi sau khi chúng tôi kết hôn. Khi bố chồng tôi chẳng may vệ sinh ra giường của ông, mẹ chồng tôi ném tấm ga trải giường ra sân. Tôi đã giặt chúng mà không hề than phiền, mặc dù tôi đã nôn khi giặt tấm ga.
Bố chồng tôi phải ăn tại giường nên nhờ tôi bón cho ông, tôi cũng không hề than phiền. Mẹ chồng tôi mắng tôi chỉ vì tôi nói to để đánh thức ông. Chị chồng tôi bảo mẹ sẽ còn mắng mỏ tôi nữa bởi vì tôi luyện Pháp Luân Công.
Tôi nói: “Nếu em không luyện Pháp Luân Công mà bị mẹ đối xử như vậy thì chị có nghĩ em vẫn có thể đối xử tốt với bà không? Chính những lời dạy của Pháp Luân Công đã dạy em biết dung nhẫn đấy.”
Sau đó, chồng tôi cũng mất việc nên chẳng bao lâu sau, tình hình tài chính của chúng tôi rất đáng lo ngại. Chúng tôi được khuyên là cho thuê một phòng trống trong nhà, như thế cũng không ảnh hưởng tới cha mẹ chồng. Tuy nhiên, một anh rể và một em chồng bảo chúng tôi không được cho thuê phòng. Chúng tôi đã quyết định không tranh cãi với họ.
Tôi nghĩ: “Tôi là người tu luyện nên không thể cãi nhau với họ về việc này.” Nhưng không được ra quyết định về chính ngôi nhà của mình là một chấp trước khó xả bỏ.
Chị chồng cả trồng rau ở nông thôn. Mỗi lần ghé thăm mẹ, chị ấy lại mang theo mấy bó rau đủ loại. Mẹ chồng tôi luôn cho tôi cái bó rau xấu và nhỏ nhất. Tôi không bận tâm và nhận chúng với một nụ cười.
Vượt qua khảo nghiệm tu luyện
Mấy ngày trước dịp Tết Nguyên đán năm 2006, chồng tôi và tôi về nhà với con chúng tôi sau một thời gian sống vô gia cư. Chúng tôi bị cảnh sát Phòng 610 và một số cảnh sát bắt giữ. Cả hai chúng tôi đều bị đánh đập ngay tại nhà đến nỗi bất tỉnh. Chồng tôi bị đánh suốt cả đêm, và bị sốc điện bằng dùi cui điện, bị châm thuốc lá vào người, và chịu các hình thức tra tấn khác. Không có chỗ nào trên da của anh ấy là không bị thương.
Chúng tôi bị đưa tới một trại tạm giam, 10 ngày sau thì bị mang tới trung tâm tẩy não thành phố. Các chị em bên chồng tới trung tâm tẩy não thăm anh ấy nhưng không vào thăm tôi. Khi chúng tôi về nhà, họ miễn cưỡng gặp tôi, hai trong số các anh chị em chồng tôi còn định bắt tôi và chồng ly dị.
Họ giữ chồng tôi bên nhà họ như tù nhân và định đưa tôi về nhà bố mẹ đẻ. Tôi không chịu đi. Một trong những các chị chồng gọi cho anh chồng và bảo anh ấy và vợ chồng anh ấy rằng vì tôi tu luyện Pháp Luân Công mà em trai chị ấy bị bức hại, nên họ muốn chúng tôi ly dị.
Tôi biết hành xử đó của họ là một khảo nghiệm. Bất kể họ đối xử với tệ đến đâu, tôi cũng không nói gì. Cuối cùng, tôi còn giải thoát cho chồng tôi ra khỏi nhà họ.
Khi một cặp vợ chồng đến lắp cửa nhà tôi, mẹ chồng tôi la lên: “Các con định tống mẹ ra ngoài phải không? Không, mẹ sẽ không đi!” Chồng tôi và tôi nhìn nhau và mỉm cười bởi vì tôi biết đây là một khảo nghiệm khác để tôi đề cao tâm tính.
Hai vợ chồng họ bảo không ai có thể chịu nổi mẹ chồng tôi, kiểu sống của bà ở nhà tôi và cách cư xử của bà đối với tôi dù cho tôi đối xử với bà ấy rất tốt. Anh chồng bảo chị vợ “Chị ấy tốt thế vì chị ấy tu luyện Pháp Luân Công. Có lẽ em cũng học Pháp Luân Công từ chị ấy đi.”
Tạo bước đột phá
Năm 2014, trời chuyển đông bằng một cơn bão tuyết lớn. Mẹ chồng tôi đã bị bỏng ở đùi và cần trợ giúp. Mẹ tôi lúc đó đang ở nhà tôi trên thành phố. Tôi phải đi xe đạp tới lui giữa hai nơi ở để chăm sóc hai bà mẹ.
Tôi nấu những món ngon, đi tới siêu thị để mua mấy món ăn ngon, và giặt giũ quần áo bẩn của mẹ chồng. Hai tuần sau, vết bỏng của bà đã lành lại.
Một trong các con gái và con rể của bà tới thăm. Bà bảo họ là tôi đã chăm sóc bà ấy chu đáo và còn mang đồ ăn ngon cho bà. Con gái bà rất cảm động, và em rể bảo tôi: “Mẹ chồng bảo chị là tốt nhất, em tin; em thật sự tin.”
Trong những năm đó, bất kể tôi bị chị thứ bên chồng đối xử tệ thế nào, tôi vẫn luôn đối xử tử tế với chị ấy với thái độ niềm nở mỗi lần chị tới thăm mẹ chồng tôi. Chồng tôi và tôi còn đưa con và mang quà tới thăm chị trong những dịp lễ tết truyền thống.
Chị biết rõ là chị không đối xử tốt với tôi, nên chị ấy đã mừng tuổi cho con tôi mấy trăm tệ vào dịp Tết Nguyên đán như để đền bù cho hành vi trước kia của chị ấy. Chồng chị đã xin lỗi chồng tôi vì hành vi của vợ anh. Tôi biết là thiện và nhẫn tu luyện được từ Đại Pháp đã cảm hóa họ và cả gia đình họ.
Giảng chân tướng về Pháp Luân Công
Năm năm trước, chúng tôi rơi vào tình trạng eo hẹp về tài chính, nên chúng tôi đã xây một căn nhà để cho thuê. Gần như gia đình nào thuê nhà chúng tôi cũng đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Họ còn giúp bạn bè ở đây và ở quê thoái khi đến thăm họ, ai cũng đều được nghe chân tướng.
Mẹ chồng tôi thỉnh thoảng vẫn nổi giận, nhưng bà không còn phản đối tôi nữa, bất kể tôi nói với ai về Pháp Luân Công bao lâu đi nữa.
Năm kia, mẹ chồng tôi bị ốm và phải đi khám ở bốn bệnh viện. Các con trai và con gái bà thay nhau chăm sóc bà ấy, mỗi lúc hai người. Hai con gái lớn muốn thăm bà với tôi bởi vì lúc nào tôi cũng tình nguyện dọn dẹp những đồ thải của bà.
Nhiều bác sỹ, y tá, và bệnh nhân cứ tưởng tôi là con gái bà. Tôi bảo họ rằng tôi chỉ là con dâu và tôi là một học viên Pháp Luân Công. Họ nói tôi hành xử khác hẳn những gì người ta nói về Pháp Luân Công trên TV. Nhiều người ở phòng bệnh nhân đã lắng nghe tôi và 20 người đã đồng ý thoái ĐCSTQ và Đoàn, Đội.
Mẹ chồng bảo tôi rằng tôi là người duy nhất bà có thể nhờ cậy khi ra viện.
Sau khi ra viện, bà vẫn khỏe mạnh. Mấy tháng sau, bà đột nhiên nói bà sẽ qua đời. Bà mất vào sáng hôm sau. Tôi biết vì bà đã tiếp nhận chân tướng về Pháp Luân Công nên bà đã qua đời mà không phải chịu khổ nữa.
Đại diện cho vẻ đẹp của Pháp Luân Công
Thông qua những lời nói và hành vi của tôi, gia đình nhà chồng tôi, họ hàng và hàng xóm của chúng tôi đều biết rằng Pháp Luân Công là tốt.
Người cứng đầu nhất trong nhà là một người anh rể. Tôi kể về vẻ đẹp của Pháp Luân Công cho anh ấy không biết bao nhiêu lần và đưa anh ấy các đĩa DVD thông tin và những cuốn giới thiệu. Cuối cùng, anh ấy cũng quyết định thoái ĐCSTQ.
Con trai anh làm ở phòng kiểm sát. Cậu ấy không chịu nghe tôi nói và cũng không chịu nhận tờ tạp chí mà chồng tôi đưa cho. Nhưng chị chồng tôi bảo cậu cứ mang về nhà và đọc kỹ từng cuốn một – Cuối cùng, cậu ấy đã thoái ĐCSTQ.
Trong các cháu của tôi, cháu nào chấp nhập Pháp Luân Công đều gặp thuận lợi, đều làm ăn suôn sẻ, phát đạt. Một trong các cháu gái bên nhà chồng tôi đã thi đậu vào biên chế giảng viên đại học.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/10/359472.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/16/169060.html
Đăng ngày 1-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.