[MINH HUỆ 5-3-2018] Mấy năm qua, cuộc sống của tôi đã thay đổi rất nhiều. Để nói cụ thể hơn, tôi xin kể lại những chuyện từ cách đây vài năm.

Lạc trong cõi mê

Tôi vốn là một kẻ quậy phá ở trường trung học. Thầy cô thường gọi mẹ tôi tới trường nhưng tôi chẳng buồn quan tâm mấy. Mỗi lúc nói đến việc này ở nhà, tôi ngang bướng: “Đi học và đạt điểm cao để làm gì? Con sẽ trở nên giàu có nhờ học đại học sao?” Cha mẹ tôi rất bực, chẳng nói nổi câu nào và tuyệt vọng.

Sự nổi loạn thời niên thiếu của tôi cũng giống bọn trẻ khác, hàng ngày tôi tốn rất nhiều thời gian vào chơi trò chơi điện tử. Năm ngoái, khi đang học cấp III, tôi đã quyết định bỏ học và tìm việc làm. Cha mẹ cố ngăn cản tôi, nhưng không được.

Nhưng xã hội không đơn giản như tôi tưởng, và nhiều vấn đề nảy sinh ở nơi làm việc. Ông chủ của tôi và đồng nghiệp chỉ nghĩ làm sao để kiếm nhiều tiền hơn. Kể cả khi nói dối, họ cũng khéo ăn nói để né tránh trách nhiệm. Trong môi trường đó, mục tiêu của tôi là thành công để thể thể hiện với những người khác, kể cả phải nói dối và sử dụng những chiến thuật khác.

Nhưng thực tại vẫn là thực tại. Làm việc, ngủ, và chơi trò chơi điện tử chiếm gần như toàn bộ cuộc sống của tôi. Cả công việc và trò chơi máy tính đều ổn. Mặc dù vậy, tôi vẫn cảm thấy lạc lối. Dù sao, tôi vẫn hiểu rằng thân thể tôi như một cái máy do linh hồn của tôi làm chủ. Tôi cũng nghe nói đến luân hồi, nhưng cũng không lý giải được gì mấy.

Khi Trung Quốc thắt chặt phong tỏa internet thì một số trò chơi của tôi bị ảnh hưởng do máy chủ phần mềm nằm ở nước ngoài. Tôi nghe nói đến những điều xấu về Đảng Cộng sản hồi còn nhỏ. Giờ thì việc này càng khẳng định những suy nghĩ tiêu cực của tôi về Đảng là đúng.

Một hôm, một người bạn đưa cho tôi một bản sao phần mềm Freegate, một phần mềm giúp vượt tường lửa internet. Trang web đó có nhiều tin tức và những câu chuyện thú vị. Thông tin tích cực về Pháp Luân Đại Pháp đã giải thể rất nhiều tuyên truyền thù địch trong sách giáo khoa của tôi, chẳng hạn như vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn. Tôi thích đọc thông tin từ trang web này và chia sẻ với mọi người ở ký túc xá. Họ cũng thích những tin này và tôi rất vui được chia sẻ nó.

Hồi còn học đại học, một sinh viên hỏi tôi có muốn vào đảng cộng sản không. Tôi bảo: “Không đời nào! Tôi chỉ muốn theo những gì Pháp Luân Đại Pháp giảng.” Bởi vì tôi thường xem phim tài liệu trên Youtube, bạn bè tôi rất ngạc nhiên khi thấy tôi hiểu biết rộng và điều đó làm tôi thấy dễ chịu.

Mây mù trước bình minh

Một hôm, khi vượt tường lửa để truy cập các trang web nước ngoài như thường lệ, tôi thấy video “Các bài giảng Pháp Luân Phật Pháp ở Quảng Châu” trong mục gợi ý. Quá tò mò, tôi muốn xem một chút. Từ hồi còn nhỏ, tôi đã có ấn tượng tốt về Sư phụ Lý (Người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) vì nghĩ rằng Ngài có hiểu biết vô cùng tinh thâm và có thật là nhiều đệ tử. Tôi bắt đầu lắng nghe và phát hiện ra Sư phụ Lý rất dễ chịu và tử tế. Đôi khi tôi còn cười vì sự hài hước của Sư phụ và còn thu được nhiều kiến thức. “Ồ! Câu này đúng quá. Câu kia quá chuẩn”, tôi nghĩ. Tôi biết rằng đây là điều mà tôi đã tìm kiếm suốt cả đời.

Sau khi nghe bài giảng đầu tiên, tôi rất phấn khởi và nghĩ rằng tôi đã học rất nhiều. Tuy nhiên, khi tôi chia sẻ điều này với bạn bè và bạn học, họ không thể chấp nhận nó và cho rằng đó là mê tín. Tôi băn khoăn: họ luôn đồng tình với tôi khi tôi nói đảng cộng sản thối nát đến thế nào. Tại sao họ lại phản ứng như vậy với những gì tốt đẹp và sâu sắc thế kia chứ?

Còn nữa, sáng hôm sau, tôi phát hiện ra bệnh da liễu khiến tôi khó chịu nhiều năm nay đã biến mất. Tôi không biết có phải là trùng hợp hay không, nhưng tôi thích điều Sư phụ Lý giảng nên tôi tiếp tục nghe hết cả chín bài giảng. Trong những ngày đó, tôi rất hào hứng. Hồi đó, tôi còn hiểu rất nông cạn về môn tu luyện này, nhưng tôi biết Sư phụ dạy làm người tốt nên tôi cố gắng áp dụng những lời giảng của Ngài trong cuộc sống.

Khi thấy xã hội loạn lạc và đạo đức suy đồi, tôi đã quyết định hành xử theo những lời dạy và trở thành một người tốt hơn. Bàn bè tôi thấy sự thay đổi lớn ở tôi và ngạc nhiên. Tôi giải thích cho họ: “Tôi đã đọc sách Pháp Luân Đại Pháp. Tôi giờ đã là học viên Pháp Luân Đại Pháp và sẽ đối xử tốt với những người khác vì tôi không muốn mất đức!” Họ đều mỉm cười.

Kể từ đó, tôi trở nên hạnh phúc hơn và buông bỏ nhiều thói quen xấu. Tôi cũng học cách nói chuyện nhẹ nhàng chứ không làm mếch lòng người khác. Có quá nhiều trải nghiệm để kể.

Cuộc sống của tôi tiếp tục trôi đi và những khảo nghiệm tâm tính đến mà tôi không kịp nhận ra. Một hôm, khi tôi trở về ký túc xá, chúng tôi phát hiện bị mất cả ba cái máy tính xách tay. Tôi ở chung với Andy và Ben, nhưng không ai trong chúng tôi biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Cha mẹ Andy đi sáu tiếng đồng hồ, sáng hôm sau mới tới nơi. Họ nghi ngờ Ben và tôi lấy trộm máy tính của Andy và đồng thời giấu máy tính của chúng tôi để che đậy việc này.

Tại đồn cảnh sát, chúng tôi được bảo là có một camera an ninh đặc biệt gần khu ký túc xá đã bị hỏng vào mấy ngày đó. Cha mẹ của Andy càng nghi ngờ chúng tôi hơn và khuyên chúng tôi thừa nhận trước khi có hậu quả nghiêm trọng. Tôi nổi đóa lên và cãi nhau với họ. Cha của Andy còn giận hơn và dọa sẽ trả thù hoặc là cho chúng tôi một trận.

Tôi không biết phải làm sao nên bắt đầu thầm nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, “Sư phụ Lý, xin hãy giúp con.” Không lâu sau, mẹ gọi điện cho tôi và bảo tôi hãy bình tĩnh. Bởi vì tôi không làm gì sai, tôi không nên nổi cáu và nên hợp tác với việc điều tra. Tôi thấy thoải mái và hiểu rằng Sư phụ đang giúp tôi bằng cách này.

Hai hôm sau, Andy tìm thấy những chiếc máy tính này dưới gầm giường của cậu ấy khi chuyển đồ đạc. Hóa ra có ai đó đã trêu chúng tôi. Cha mẹ cậu ấy im lặng, còn Ben và tôi đã quá mệt mỏi nên chẳng buồn tìm kiếm xem điều gì đã xảy ra nữa. Ben hỏi tôi tại sao tôi có thể bình tĩnh khi cha mẹ Andy đổ tội cho tôi. Tôi bảo cậu ấy Pháp Luân Đại Pháp dạy tôi hành xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Đây là cách tốt nhất để xử lý bất cứ xung đột nào và tránh những hậu quả xấu. Tôi cũng nói rằng tôi đã tranh cãi đôi chút nên sau đó rất ân hận. Ben giơ ngón tay cái lên tán thưởng rồi nói cậu ấy ngưỡng mộ đức tin của tôi.

Tu luyện

Sự kiện kể trên là vào tháng 10 năm 2015, một năm sau khi tôi tu luyện. Trước đó, tôi không hề nghĩ đến việc tu luyện; thay vào đó, tôi chỉ nghĩ về làm một người tốt và làm theo lời dạy của Sư phụ. Đầu năm 2016, tôi quyết định xem các video bài giảng một lần nữa. Mỗi ngày, tôi xem một bài và tôi thường khóc. Sao tôi lại xúc động thế nhỉ?

Khi tôi xem xong bài giảng cuối cùng vào ngày thứ chín, tôi tự nhủ: “tôi sẽ trở thành một học viên!” Sư phụ đã dành quá nhiều thời gian dạy tôi và giúp tôi hiểu nhiều nguyên lý mới. “Con đã nghe tất cả những lời dạy của Ngài, Sư phụ”, tôi thầm nhủ, “Con sẽ không làm Ngài thất vọng. Con sẽ tu luyện ngay hôm nay!”

Vì không có học viên nào ở quanh nên tôi bắt đầu học các bài công pháp qua video, mỗi hôm một chút. Sau đó, những học viên tôi gặp trên internet khuyên tôi đọc Chuyển Pháp Luân, cũng như các bài giảng khác. Tôi bắt đầu luyện công và đọc sách hàng ngày. Sách đã trả lời mọi câu hỏi của tôi và đôi khi tôi tự hỏi: Môn này tốt quá. Sao tôi không tu luyện sớm hơn nhỉ?

Tôi cũng bắt đầu nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp với hy vọng họ cũng được thụ ích. Vì tâm tật đó, họ không hiểu tôi và nghĩ điều tôi nói chẳng có lý chút nào. Từ đó, tôi học cách nói với người khác về Pháp Luân Đại Pháp từ những điều căn bản.

Hàng ngày, tôi dành nhiều thời gian học Pháp. Tôi không còn chơi trò chơi điện tử nữa. Một hôm, bạn học của tôi nói, cứ khi nào trở về ký túc xá là anh ấy lại thấy dễ chịu. Cậu ấy bảo: “Cậu lúc nào cũng điềm đạm và sắp xếp mọi thứ thật ngăn nắp. Tớ thật may mắn khi ở đây.” Tôi biết đó là Pháp Luân Đại Pháp đã cải thiện môi trường này và đó cũng là sự động viên của Sư phụ.

Nhìn lại, tôi nhận ra Sư phụ đã chăm sóc tôi từ năm 2014. Nhiều điều thoạt nhìn có vẻ là trùng hợp, nhưng đều xảy ra vì lý do nào đó. Thậm chí cuộc sống của tôi trước đó cũng giúp đặt nền tảng cho tôi trở thành học viên. Tôi đã tìm kiếm rất lâu trong đời. Cuối cùng, tôi đã tìm được điều mà tôi hằng mong đợi.

Pháp Luân Đại Pháp đã gỡ bỏ sự ích kỷ của tôi và thay đổi tôi thành một người tốt hơn. Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ học được gì đó từ trải nghiệm này và không bỏ lỡ cơ hội này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/5/362479.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/9/168988.html

Đăng ngày 27-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share