Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Pháp

[MINH HUỆ 5-10-2017] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính. Chào các bạn đồng tu.

Tôi là một học sinh năm nay 18 tuổi, biết đến Pháp Luân Đại Pháp thông qua mẹ mình. Bà đã học các bài công pháp từ một nữ học viên ở lâu đài trong công viên Méry-sur-Oise, một nơi có rất nhiều cây xanh, dường như đây là một địa điểm ngoài trời để luyện các bài công pháp của Đại Pháp.

Một người bạn của mẹ đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bà, vì tò mò nên bà đã tìm hiểu thêm thông tin về môn tu luyện. Đọc sách Chuyển Pháp Luân rất tuyệt vời, vì cuốn sách đã giúp bà giải đáp rất nhiều câu hỏi. Không chỉ vậy, tính khí của bà cũng thay đổi và bà dường như vui vẻ hơn.

Một ngày, mẹ tôi gợi ý tôi tham gia luyện công cùng mọi người ở một điểm luyện công. Ban đầu tôi lưỡng lự vì cảm thấy không tự tin lắm. Tuy nhiên, một người bạn của tôi đồng ý đi cùng, do đó chúng tôi cùng nhau tới điểm luyện công vào năm 2014.

Khi luyện các bài công pháp, tôi không cảm nhận được điều gì đặc biệt. Nhưng người phụ nữ hướng dẫn chúng tôi lại rất kiên nhẫn và thân thiện. Tôi không ngay lập tức bước vào tu luyện và phải mất một năm để đọc xong cuốn sách Chuyển Pháp Luân.

Trước khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi không tin vào bất kỳ điều gì. Tuy nhiên, tôi có hy vọng mơ hồ rằng các vị Thần có tồn tại. Những tôn giáo truyền thống không hấp dẫn tôi. Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi cố gắng tin rằng mọi điều trong cuốn sách là đúng. Tôi không thực sự bị thuyết phục, nhưng thật kỳ lạ, tôi muốn bản thân mình tin vào những điều trong đó. Tôi nhận ra rằng mình cần một khoảng thời gian để hiểu tất cả những điều này và tôi sẽ cần thời gian để chấp nhận mọi thứ, nhưng tôi vẫn hài lòng vì đã có một cách nhìn mới về cuộc sống.

Đại Pháp giảng về thế giới và tình huống của vũ trụ

Sau đó, đầu năm 2016, tôi được nghe về “thời kỳ Chính Pháp” từ các học viên. Để tìm hiểu thêm về điều ấy, tôi lên website Minh Huệ và tôi đã tỉnh ngộ ra rất nhiều. Tôi nhận ra rằng tất cả chúng sinh đều dựa vào chúng ta và một học viên cần giảng chân tướng về Đại Pháp và làm ba việc.

Điều đó khiến tôi vô cùng kinh ngạc và tự nhủ: “Điều gì đang diễn ra vậy?” Đại Pháp khai mở cho tôi về thế giới và tình huống của vũ trụ. Tôi không biết liệu mình có nên tin vào những điều này hay không. Sau đó tôi tự nhủ: “Hãy suy nghĩ một chút. Nếu tất cả những điều này là đúng và mình không làm gì cả, mình có cảm thấy bản thân thật tệ không?”

Sư phụ giảng:

“Mỗi một sinh mệnh, mỗi một người đều không đơn giản, sau lưng đều đang đại biểu quần thể rộng lớn các sinh mệnh của vũ trụ. Một người được độ, tất cả các sinh mệnh sau lưng vị ấy mà được vị ấy đại biểu đều sẽ được độ, bởi vì con người trên thế gian, con người hôm nay, tuyệt đại đa số đều là Vương từ thiên thượng hạ thế chuyển sinh thành người.” (Thế nào là đệ tử Đại Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011)

Giảng chân tướng và vứt bỏ tâm sợ hãi

Hai năm sau khi đắc Pháp, tôi quyết định tinh tấn làm ba việc và vứt bỏ những chấp trước của mình.

Khi đi giảng chân tướng, tôi để lại những tờ rơi trên hộp thư. Với tôi, mỗi người sống ở khu vực này đều có mối liên hệ mạnh mẽ với tôi, như thể họ đã từng là người thân của tôi ở các đời trước.

Hầu hết cuối tuần và trong những ngày được nghỉ học, tôi dậy sớm và đặt các tờ rơi trên hộp thư của mọi người.

Tôi thức dậy sớm, vì tôi không muốn mọi người nhìn thấy mình. Vì cha mẹ không phản đối nên có những khi tôi dậy trước 5 giờ sáng, khi trời vẫn còn tối đen. Mặc dù tôi không hoảng sợ, nhưng tôi vẫn chỉ đi ở những nơi có ánh sáng từ cột đèn. Tôi có 10 năm tập karate, do đó tôi có thể tự bảo vệ bản thân nếu cần. Hơn nữa, thật vô cùng thoái mái khi xung quanh mình là màn đêm tĩnh lặng và chỉ có bầu trời đầy sao đang nhìn tôi. Mặc dù tôi yêu thích sự bình yên của đêm, tôi cảm thấy mình phải nỗ lực hơn nữa trong việc giảng chân tướng. Quan trọng nhất là tôi phải vứt bỏ tâm sợ hãi của bản thân về việc bị nhìn thấy.

Do đó, tôi đã phân phát tờ rơi cho mọi người. Lúc đầu việc này khá khó khăn, vì tôi vẫn chưa sẵn sàng khi mọi người nói chuyện với tôi hoặc đặt câu hỏi cho tôi. Tôi không thực sự hiểu việc gì đang thực sự diễn ra ở Trung Quốc, và nói về những thông tin trên tờ rơi vượt quá khả năng của tôi. Tất cả những gì tôi muốn là cứu người và tôi biết rằng những tờ rơi này có thể làm điều đó. Dù thế nào đi nữa, đã không có ai hỏi hay khiến tôi lo lắng. Tôi nghĩ rằng nụ cười tươi trên miệng tôi đã thực sự hữu ích.

Tôi giảng chân tướng cho các bạn học cùng khối 11 và có một bài thuyết trình ngắn. Tôi cũng giảng chân tướng cho các thầy cô giáo của mình. Bên cạnh đó, tôi đặt các tờ rơi trên hộp thư của họ và thi thoảng cũng đưa trực tiếp cho họ. Khi lên lớp 12, tôi để các tờ chân tướng trong thư viện nhà trường, hi vọng rằng mọi người sẽ nhìn thấy chúng. Tôi không thể trực tiếp phát tờ rơi cho mọi người. Lịch học của tôi rất thuận lợi, và tôi tin rằng Sư phụ đã an bài việc đó để tôi có thể đi đặt tờ rơi trên hộp thư của các lớp.

Trại hè Minh Huệ tiếng Pháp

Tôi tham gia Trại hè Minh Huệ tiếng Pháp năm 2017 và gặp những người tuyệt vời. Nó giúp tôi bớt cảm giác cô lập vì tôi biết có nhiều học viên ở Pháp. Chúng tôi nói chuyện với mọi người ở một khu chợ, và đó là lần đầu tiên tôi có thể nói chuyện với mọi người về Đại Pháp và thậm chí trả lời các câu hỏi.

Không phải mọi thứ đều nghiêm trọng. Tôi cố gắng học thuộc Luận Ngữ trong khi đi bộ. Tôi ngước nhìn bầu trời khi mặt trời bắt đầu lặn và tôi nhìn thấy một đám mây có hình ngón tay cái hướng lên. Tôi nghĩ rằng Sư phụ đang khích lệ tôi, điều đó khiến tôi mỉm cười hạnh phúc.

(Bài chia sẻ tại Pháp hội châu Âu năm 2017)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/5/355089.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/7/165971.html

Đăng ngày 26-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share