Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-1-2018] Tôi 29 tuổi và đã đạt học vị tiến sĩ. Hai năm trước, tôi gặp người chồng hiện tại của mình và bị ấn tượng bởi tính tình rất tốt của anh. Anh nhiệt tình, bình tĩnh, ôn hòa và không bao giờ tức giận – rất khác so với hầu hết những người tôi biết. Sau đó, anh kể với tôi rằng anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và cha mẹ anh, cũng là những học viên, đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại vì đức tin như thế nào. Tôi đã bị sốc trước những gì xảy ra với họ và muốn biết lý do tại sao.

Minh bạch chân tướng và trở thành một học viên

Một bạn học cũ của tôi từng nói với tôi rằng ĐĐCSTQ đã dàn xếp vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn để phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy đã vượt tường lửa chặn Internet, đọc rất nhiều điều mà ĐCSTQ không muốn chúng tôi biết, và nói với tôi rằng ĐCSTQ tà ác như thế nào. Lúc đó, tôi không nghĩ nó có liên quan gì đến mình.

Tôi xem đĩa DVD chồng tôi tặng và nó làm tôi kinh hãi. Anh đã cho tôi nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí nhưng có khoảng thời gian tôi không tin vào những gì Sư phụ giảng. Anh cũng khuyên tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Một buổi tối sau khi niệm các từ đó và nhắm mắt lại, tôi thấy một vị Bồ Tát có quầng sáng xanh ngọc bao quanh. Hình tượng biến mất khi tôi mở mắt ra và xuất hiện khi tôi nhắm mắt lại. Sau khi liên tục thấy vị Bồ Tát khi nhắm mắt lại, tôi đã rất xúc động vì điều này đã thách thức niềm tin vào thuyết vô Thần của tôi. Ngày hôm sau tôi tình cờ nghe mục “Vấn đề liên quan đến thiên mục” trong sách Chuyển Pháp Luân, tôi chợt nhận ra rằng những gì Sư phụ giảng là sự thật.

Tôi quyết định trở thành một đệ tử Đại Pháp. Đã có lần tôi nhìn thấy hình tượng của Pháp Luân và Sư phụ. Sau mỗi lần đó, tôi đã thấy một số điều thần kỳ, và tôi sẽ học đoạn Pháp liên quan đến những gì tôi nhìn thấy. Tôi biết chính Sư phụ đã khích lệ tôi tu luyện tinh tấn hơn.

Khi luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy rất ấm áp khi ôm bão luân trên đầu và thấy mát lạnh [khi ôm] trước bụng. Tôi tin rằng Sư phụ đang giúp mình tịnh hóa thân thể. Tôi thích luyện công mỗi ngày. Tôi từng rất đau bụng khi đến kỳ kinh, và sẽ thấy không thoải mái nếu bị lạnh hoặc thậm chí khi ăn trái cây. Nhưng hiện giờ, tôi không còn gặp những vấn đề này nữa.

Học thuộc Pháp và đề cao tâm tính

Tôi thường dễ bị kích động và thiếu kiên nhẫn. Không có nhiều người dám đối mặt với tôi. Không lâu sau khi trở thành một học viên, tôi đã gây lộn với chồng. Tôi tức giận đến mức ném tất cả quần áo của anh ra khỏi tủ và đá cánh cửa.

Tôi nghĩ: “Anh ấy là học viên kiểu gì vậy?” Đột nhiên tôi nhận ra rằng mình cũng là một học viên! Lúc đó, tôi đã bị ma tính kiểm soát. Tôi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân và bắt đầu đọc. Càng đọc tôi càng thấy thoải mái hơn.

Tôi hối hận vì đã quá tức giận. Kịch bản này tái diễn nhiều lần. Mỗi lần tức giận, tôi chỉ đơn giản là không thể nhớ được những gì Sư phụ đã giảng trong Pháp. Tất cả những gì tôi có thể làm là vật lộn để kiểm soát bản thân. Sau đó, một học viên đã chia sẻ với tôi về việc học thuộc Pháp.

Tôi bắt đầu bằng cách học thuộc “Luận ngữ”. Lúc đầu, tôi phải đọc một cụm từ hàng chục lần trước khi có thể ghi nhớ. Phải mất một tuần để học thuộc “Luận ngữ”. Tôi quay lại và học thuộc nhiều lần. Tôi cảm thấy ngày càng thoải mái hơn khi học thuộc như vậy. Kể từ đó, khi mâu thuẫn xuất hiện, tôi sẽ nhẩm “Luận ngữ” và những mâu thuẫn không còn khó vượt qua như trước nữa. Sau đó tôi học thuộc một số bài giảng của Sư phụ. Mỗi lần học thuộc, tôi cảm thấy như mình có được cả một kho báu.

Một ngày, chồng tôi làm một vài việc khiến tôi bực bội. Ngay khi chuẩn bị gây lộn, những lời của Sư phụ hiện lên trong đầu tôi.

“Nguồn của những loại can nhiễu ấy là từ gia đình, xã hội, bạn bè thân quyến, thậm chí giữa các đồng tu chư vị với nhau”

“Hết thảy hết thảy những điều đó đều có thể lôi kéo chư vị trở về trong chốn người thường. Chư vị có thể xung phá hết thảy điều ấy, thì chư vị có thể bước hướng Thần” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế miền Tây Mỹ quốc 2005)

Đây chính xác là can nhiễu từ các học viên khác. Tôi không nói gì với chồng nữa và cũng không tức giận. Tôi nhận ra rằng khi không thường xuyên học Pháp, tôi không thể giải quyết tốt các mâu thuẫn. Khi tôi học Pháp thường xuyên, hầu như không có mâu thuẫn nào xảy đến. Đúng như Sư phụ đã giảng:

“tướng do tâm sinh” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên 2009)

Cách đây không lâu, tôi bắt đầu học thuộc sách Chuyển Pháp Luân, vì tôi thực sự muốn đồng hóa với Pháp.

Theo kịp tiến trình Chính Pháp

Hai tháng sau khi tu luyện, tôi chỉ có thể ngồi đả tọa trong nửa giờ đồng hồ ở tư thế đơn bàn. Một ngày nọ tôi buông bỏ được một chấp trước ở nơi làm việc và ngày hôm sau tôi đã có thể ngồi đả tọa trong một giờ đồng hồ. Một lần khác, tôi hạ chân xuống sau khi đã ngồi được 45 phút và thấy rất hối hận.

Ngày hôm đó, những nén hương tôi thắp [dâng Sư phụ] đều chỉ cháy được một đoạn ngắn. Chính là Sư phụ đã điểm hóa cho tôi thấy rằng tôi đã không đạt được mục tiêu. Một vài ngày sau, tôi có thể ngồi ở vị trí song bàn khi đả tọa. Sau đó, tôi đọc được đoạn giảng Pháp:

“Nhưng mà nửa giờ đồng hồ là một quan lớn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội tại Châu Âu)

Tôi biết đó là mục tiêu tiếp theo của mình, và tôi đã sớm có thể ngồi song bàn trong một giờ đồng hồ. Từ đó về sau mỗi khi thấy chân đau quá và muốn tháo chân ra khi đả tọa, tôi lại nhẩm đoạn Pháp đó trước khi luyện bài công pháp số năm. Sau đó tôi đã có thể ngồi được một giờ đồng hồ. Cảm giác rất tuyệt vời.

Hai tuần trước, tôi không thể thức dậy vào buổi sáng. Một đêm, tôi mơ thấy Sư phụ ngồi trước mặt mình khi tôi ngồi đả tọa. Sau đó, Ngài lấy ra vài mảnh giấy và viết một ngày giờ cụ thể vào đó. Đó là một ngày rất gần trong tương lai.

Sư phụ đã điểm hóa cho tôi rằng tôi nên trân quý thời gian, tinh tấn tu luyện và cứu nhiều người hơn. Tôi tỉnh dậy và lúc đó là 3 giờ 40 phút sáng, là thời điểm mà tất cả các học viên ở Trung Quốc luyện công cùng nhau. Tôi nhận ra rằng Sư phụ muốn tôi theo kịp mọi người.

Tôi từng buông lơi và tìm lý do để thuyết phục mình rằng tôi vẫn còn nhiều thời gian. Bây giờ tôi biết rằng vào thời điểm lịch sử này, tôi phải trân quý thời gian mà mình có hơn.

Giảng chân tướng

Khi tôi nói với bạn bè về những lợi ích của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và một số trải nghiệm của mình, họ đã hiểu và một số người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Khi tôi khuyên họ nghe các bài giảng hoặc đọc sách, họ nói rằng họ sợ vì cuộc bức hại vẫn đang diễn ra.

Tình huống tương tự đã xảy ra vài lần. Tôi bắt đầu hướng nội và nhận ra rằng mình đã nói quá nhiều về nội hàm của Pháp và có tâm lý sốt sắng. Những điều tôi nói đến rất khó tiếp nhận đối với những ai đã bị ĐCSTQ tẩy não.

Tôi quyết định nói chuyện với người lạ về Pháp Luân Đại Pháp. Một ngày nọ, một người đàn ông nhờ tôi chỉ đường và anh đã đi cùng hướng với tôi. Tôi hơi hồi hộp khi nói chuyện với anh về Đại Pháp, nhưng tôi đã phát chính niệm và hỏi xem anh có biết về Pháp Luân Đại Pháp không. Hóa ra anh là một học viên ở Trường Xuân!

Sư phụ đã giảng:

“tất cả con người thế gian toàn thế giới đều từng là thân nhân” (Giảng Pháp tại Pháp hội tại miền Tây ở Mỹ quốc vào Tết nguyên tiêu 2003)

Điều này có nghĩa là con người thế gian cũng là người thân của tôi và chúng ta không nên sợ phải nói chuyện với mọi người.

Một ngày, khi tải xuống một số tài liệu từ trang web Minh Huệ, tôi nhận ra rằng làm tài liệu giảng chân tướng không khó. Tôi đã phát tâm muốn làm ra những tài liệu này, như Sư phụ đã giảng:

“Minh Huệ Net yêu cầu các điểm tư liệu là lập ra khắp nơi ở [Trung Quốc] Đại Lục” (Phần hỏi của đệ tử trong Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Tôi nhanh chóng thu xếp một máy in để làm các bản tài liệu và đi ra ngoài phân phát cùng với chồng. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì nhiều người hơn có thể được cứu.

Tôi đã gặp một phụ nữ trên xe buýt, người kể với tôi rằng cô đã viết và đăng nhiều bài báo trên một diễn đàn Internet nhưng các bài báo của cô đều bị ĐCSTQ chặn. So sánh với những người lớn lên ở Trung Quốc, tôi thấy cô ấy là người đặc biệt và có suy nghĩ độc lập.

Tôi bắt đầu nói chuyện với cô ấy về việc thiếu tự do ngôn luận và hệ thống giáo dục ngột ngạt ở Trung Quốc. Cô đồng ý với tôi rằng ĐCSTQ đã phá hủy văn hóa truyền thống và các giá trị đạo đức.

Cô cũng rất ấn tượng bởi sự sâu sắc của tôi. Tôi đã nói với cô về Pháp Luân Đại Pháp và chân tướng về cuộc bức hại. Cô nói với tôi rằng một người bạn của cô, cũng là một học viên, đã rời khỏi ĐCSTQ, chuyển đến một quốc gia khác và làm nghề chăm sóc cỏ. Cô nói rằng người bạn này là một người rất tốt bụng và cuộc sống bây giờ rất ổn. Cô cũng đã được gặp Sư phụ và rất ấn tượng.

Tôi tin rằng cô ấy có mối nhân duyên tiền định với Đại Pháp nên đã khuyên cô đọc sách Chuyển Pháp Luân. Cô nói với tôi rằng nhiều người đã khuyên cô như thế và lần này cô sẽ đọc.

Cô ấy nói: “Ở Trung Quốc, nếu một người có thể giữ vững tín ngưỡng của mình và có thể thực sự có đức tin, người đó thực sự rất tuyệt vời.”

Trân quý cơ hội và thời gian hữu hạn

Sư phụ đã phải chịu đựng rất nhiều để kéo dài thời gian Chính Pháp, nên chúng ta hãy trân quý thời gian chúng ta được cấp cho. Một học viên nói với tôi rằng ông không thể ngừng suy nghĩ về việc khi nào Chính Pháp sẽ kết thúc.

Sư phụ đã giảng:

“Tu luyện ấy, có một câu này, trước đây tôi đã giảng cho mọi người, “tu luyện như thuở đầu, thì tất thành”. Rất nhiều người tu luyện không thành, chính là khi thời gian dần trôi họ đã không vượt qua được. Tịch mịch, buồn tẻ, đối với một việc đã quen thuộc tới mức không muốn lại động tới nữa, hoặc đã biến thành quen quá hoá bình thường. Bất kể sự tình gì cũng sẽ khiến người ta trở thành giải đãi. Chư vị không ngừng tinh tấn. Người tu luyện quá khứ khi tới bước cuối cùng vẫn phải khảo nghiệm chư vị đột nhiên một chập, nếu càng ngày càng giải đãi, thì bước khảo nghiệm đó nhất định sẽ không vượt qua được.” (Giảng Pháp Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2014)

Sư phụ cũng đã giảng:

“Vì an bài trong lịch sử của cựu thế lực có rất nhiều sự việc, đã thực hiện hết sức nghiêm mật, an bài rất tinh vi. Chúng vì để cho sự tình mà chúng an bài không nảy sinh vấn đề gì, vào thời địa cầu lần trước chúng đã từng diễn tập một lần rồi. Mọi người thử nghĩ xem, chúng có thể không chấp trước được không? Chúng có thể dứt bỏ những điều chúng muốn không? Tuy nhiên, nếu chính niệm của chư vị rất đầy đủ, cũng là phù hợp với một [Pháp] Lý của vũ trụ này—bất kể là vũ trụ mới hay vũ trụ cũ đều có [Pháp] Lý ấy—đó là: lựa chọn của một sinh mệnh là do họ quyết [định]; dẫu rằng trong lịch sử họ đã có hứa nguyện gì, thì vào thời điểm then chốt thì lời của họ vẫn là quyết định [cuối cùng]. [Pháp] Lý này bao quát cả hai bên chính diện và phản diện; đều như thế cả.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002)

Thể ngộ của tôi là, chúng ta không nên nghĩ về những việc không liên quan đến bản thân hay tìm lý do để buông lơi. Chúng ta chỉ nên nghe lời Sư phụ. Ngài đã an bài con đường để chúng ta tu đến viên mãn, chúng ta nên nhất tâm tu luyện thay vì nảy sinh những suy nghĩ tiêu cực.

Một người thường lựa chọn lắng nghe chân tướng và đứng về bên chính. Các học viên chúng ta cũng phải lựa chọn liệu chúng ta có muốn tín Sư tín Pháp và bước đi tinh tấn hay không.

Thật buồn khi một người thường chọn không lắng nghe chân tướng và đối mặt với việc bị đào thải trong tương lai. Cũng thật đáng buồn khi chúng ta được trao cơ hội tuyệt vời để tu luyện và chúng ta lại không muốn trân quý nó.

Các đồng tu, chúng ta đừng bao giờ buông lơi và bỏ lỡ cơ hội vạn năm có một này. Sư phụ đã giảng rõ cho chúng ta trong Chuyển Pháp Luân rằng “chớ nên vì dễ được mà dễ mất.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/15/359630.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/25/167714.html

Đăng ngày 7-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share