Bài viết của Tú Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-12-2017] Tôi năm nay 78 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995. Xuyên suốt những năm tu luyện, tôi đã chứng kiến nhiều điều kỳ diệu và có nhiều thể ngộ. Tôi muốn chia sẻ vài thể ngộ của mình với các đồng tu.

Sư phụ ban cho tôi trí huệ

Tôi lớn lên trong một ngôi làng nhỏ và chưa bao giờ được đến trường. Sau khi có được cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi rất vui mừng và dùng cả hai tay nâng niu cuốn sách. Trong tâm tôi cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc. Tôi thường lật xem các trang sách. Mặc dù không đọc được, nhưng tôi thích cuốn sách vì tôi đã chờ đợi điều này từ rất lâu. Tôi quyết tâm sẽ học chữ để có thể học được Pháp.

Tôi dành thời gian mỗi ngày cho việc học những ký tự mới. Khi chồng hoặc con tôi có thời gian rảnh, tôi liền nhờ họ dạy chữ. Thật không dễ chút nào vì tôi đã lớn tuổi và chưa bao giờ biết đọc. Tôi phải hỏi lại nhiều lần vì chỉ có thể nhớ được vài ký tự, nhưng tôi không bỏ cuộc, bởi tôi biết bản thân mình đang tiến bộ.

Trong tâm tôi muốn biết chữ. Vì vậy tôi kiên trì học hỏi, ghi nhớ và nhẩm những chữ mới. Cho dù muộn cỡ nào, miễn là chồng tôi rảnh, tôi sẽ hỏi ông ấy về những chữ mới. Chồng tôi rất kiên nhẫn và thường dạy tôi nhiều lần. Chính vì thế mà ông ấy cũng đọc sách của Đại Pháp và sau này đã trở thành một học viên.

Sư phụ giảng:

“Phật Pháp là vạn năng.” (“Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013”)

Chỉ trong một thời gian ngắn, tôi đã có thể đọc được cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Bây giờ tôi có thể đọc được toàn bộ các sách của Đại Pháp và học thuộc sách Chuyển Pháp Luân chín lần. Đối với nhiều người quen biết tôi, điều này giống như một phép màu vậy.

Vượt quan nghiệp bệnh

Tôi từng mắc rất nhiều loại bệnh nhưng tất cả đều khỏi sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Điều này khiến tôi rất ấn tượng và càng tín Sư tín Pháp nhiều hơn. Thời điểm đó, con rể của tôi đã thay mặt tôi nộp đơn cho bảo hiểm y tế. Tôi đã hủy đơn bởi tôi biết mình không cần thứ này.

Có một lần tôi đi tiểu ra máu và toàn thân tôi sưng lên. Lúc đó tôi đã sợ hãi.

Sư phụ giảng:

“hãy đường đường chính chính mà làm cho tốt, phủ định chúng, chính niệm đầy đủ hơn. ‘Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận,’ thì chúng không dám làm, chính là đều có thể giải quyết. Chư vị thật sự làm được thế, không phải trên miệng nói thế mà là ở hành vi là làm được thế, thì Sư phụ nhất định sẽ làm chủ cho chư vị.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tôi rất tín tâm đối với Sư phụ và kiên định trong tu luyện. Tôi cũng không ngừng học Pháp và phát chính niệm. Tôi đã hồi phục sớm ngay sau đó và có thể quay trở lại làm các công việc thường ngày.

Bản tính tiên thiên

Tôi có rất nhiều trải nghiệm trong việc đề cao tâm tính. Một người hàng xóm của tôi rất tôn sùng tôn giáo, đã bị đầu độc nặng nề bởi tuyên truyền thù hận của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Bởi tôi thỉnh thoảng nói với bà ấy về Pháp Luân Đại Pháp, bà ấy thường chửi rủa tôi trước mặt người khác. Bà ấy nói rằng đảng đã cấp cho tôi lương thực và nơi ở – sao tôi lại có thể chống đối lại nó? Bà ấy siết chặt tay thành nắm đấm và dậm chân phẫn nộ. Tôi xem bản thân mình là người tu luyện, giữ tâm bất động và tiếp tục cư xử tốt với bà ấy. Thêm vào đó, tôi hướng nội tìm xem tôi có thể làm tốt hơn ở mặt nào. Chứng kiến cách hành xử của tôi đối với bà ấy, nhiều người hàng xóm đã nói rằng bà ta không nên cư xử như vậy.

Bà ấy và một người khác đi trên một chiếc xe ba bánh và bị tai nạn. Cả hai đều nhập viện. Bà hàng xóm của tôi bị thương khá nặng và không ra ngoài nữa. Tôi nghĩ đây có thể nghiệp báo bởi bà ta có thái độ tiêu cực đối với Đại Pháp. “Thậm chí nếu tôi không thể cứu được bà ấy thì tôi cần phải cứu các con của bà,” tôi tự nhủ.

Sau khi tôi nói chuyện với các con và các cháu của bà, họ đều hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi cũng kể cho họ về việc Đảng đã luôn luôn bức hại những người vô tội trong các cuộc vận động chính trị của nó ra sao, giống như việc nó đang làm đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp hôm nay. Họ quyết định thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của nó.

Hoàn thành thệ nguyện của mình

Khi tôi liên tục học Pháp, tôi đã minh bạch tầm quan trọng của việc đề cao bản thân cũng như việc giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Nếu con người mù quáng tin theo tuyên truyền thù hận của tà Đảng và chống lại nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, thì tương lai của họ chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm hay sao?

Qua nhiều năm, tôi đã nói chuyện và giải thích với nhiều người về việc Trung Cộng đã hãm hại người vô tội. Tôi cũng nói với họ rằng một lượng lớn các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bắt giữ, bỏ tù và thậm chí là bị cưỡng bức thu hoạch nội tạng. Hầu hết những người nghe chân tướng đều sẵn lòng thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của tà đảng, nhưng thỉnh thoảng cũng có vài người thì từ chối. Tôi mong rằng sau này những người từ chối kia sẽ nhận được một cơ hội khác. Thực lòng tôi không muốn họ cùng chung số phận với tà đảng một khi nó bị diệt vì những tội ác mà nó đã gây ra.

Tôi rất may mắn khi trở thành một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, bởi điều này là một vinh dự lớn lao nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/18/358026.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/17/167620.html

Đăng ngày 11-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share