Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-9-2017] Tôi là một bác sỹ làm việc tại một bệnh viện. Một số người đã báo cho chính quyền rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã bị bức hại tại nơi làm việc. Các cấp quản lý của tôi không biết nhiều thông tin về cuộc bức hại và đã bị những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối. Lúc cảnh sát đến sách nhiễu tôi, họ đã thuyết phục tôi từ bỏ đức tin của mình. Vì tín ngưỡng của mình, tôi đã từ chối những lời ngon ngọt [giả tạo] của họ.

Tôi đệ đơn khởi kiện Giang Trạch Dân vì đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã dùng địa chỉ nơi tôi làm việc để nhận kết quả. Tôi biết rằng kiện Giang là một cách để cứu người và muốn dùng cơ hội này để khôi phục thanh danh của Đại Pháp tại nơi tôi làm việc.

Gần đây tôi đọc được nhiều bài chia sẻ của các học viên về việc họ đã bị sách nhiễu như thế nào sau khi khởi kiện Giang. Tôi nhật ra rằng giải quyết vấn đề này là một cơ hội để cứu người. Một hôm, giám đốc bệnh viện yêu cầu tôi phải lên văn phòng của ông ấy báo cáo. Tôi nhận ra rằng cuộc gặp sẽ là một cơ hội tốt, mặc dù phản ứng đầu tiên của tôi là lo lắng và hoảng sợ.

Tôi cố để giữ bình tĩnh và tự hỏi: “Mình có nên lo sợ không vậy?” Sau đó, một ý niệm chân chính và thuần tịnh đã xuất hiện: “Không, mình không nên [lo sợ].” Sư phụ đã cấp cho chúng ta có thêm thời gian để cứu người. Bất kể người ta có sinh kế thế nào đi nữa, thì đó chỉ là một vai diễn trong thế giới này mà thôi. Chúng ta không thể đẩy một ai đó ra, ngay cả khi họ là cảnh sát. Nếu một cảnh sát gõ cửa nhà tôi, thì người đó đến là để được cứu. Có thể bên phía bề mặt con người này thì biểu hiện [của họ] là thô lỗ, nhưng bên phía Thần thì thực sự lại đang cầu xin để được cứu.

Vậy thì tôi sợ điều gì? Chẳng có gì cả. Cựu thế lực đang cố tình khiến tôi nhầm lẫn. Nếu không có được chính niệm mạnh mẽ, thì tôi đã có thể bị bức hại rồi. Bất cứ ai tôi nói chuyện mà không được cứu thì sẽ phạm thêm nhiều tội ác đối với Đại Pháp. Khi thấy rõ điều này, tôi đã không còn sợ nữa. Tôi rất bình thản trên đường tới phòng của vị giám đốc.

Thực tế, tôi thấy có hai cảnh sát đang ngồi ở đó. Họ hỏi tôi gần đây thế nào. Tôi đã lịch sự lắng nghe và cố để tìm một vài điểm chung. Tôi biết họ đã bị ĐCSTQ kéo vào thùng thuốc nhuộm và có lẽ đã có rất nhiều chướng ngại ở trong tâm. Tôi đã cố để không kích động những cảm xúc tiêu cực của họ và tìm kiếm cơ hội giúp họ suy nghĩ.

Họ đã theo sự dẫn dắt của tôi và đưa ra các câu hỏi: “Chị là một bác sỹ. Tại sao chị không tin vào thuốc?”

Tôi nói cho họ rằng Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện chứ không phải là thứ chữa bệnh khỏe người. Nếu tâm tính của một người tu luyện đạt đến được một tiêu chuẩn cao [nào đó], thì Đại Pháp sẽ có thể chỉnh lại sự mất cân bằng trong cơ thể [người đó].

Họ nói: “Được rồi, chúng tôi sẽ không yêu cầu chị làm gì cả. Chúng tôi không phản đối tín ngưỡng cá nhân. Tất cả những gì chị phải làm chỉ là viết và ký tên vào ba cam kết: “Tôi sẽ không giao thiệp với các học viên khác, không phân phát tài liệu, và không tuyên truyền pháp môn này.”

Tôi biết rằng họ đang bị các nhân tố tà ác khống chế. Ước muốn của tôi chỉ là muốn họ được cứu.

Tôi đáp lại môt cách chắc chắn rằng: “Việc tôi bị đối đãi như thế nào đó thực sự là không quan trọng. Nhưng tôi không thể để các anh bị bức hại được. Tất cả những gì tôi viết sẽ trở thành bằng chứng cho việc các anh đã tham gia vào cuộc bức hại này trong tương lai. Tôi không thể làm hại các anh được, bởi vì tôi là một học viên Đại Pháp, tôi phải là một người tốt.”

Họ đã nhìn nhau và một người nói: “Được rồi, chị không phải ký nó nữa. Chị chắc hẳn đang rất bận, vậy chị có thể đi được rồi.”

Tôi đã sử dụng ý chí chân chính để phủ định bức hại. Có thể những cảnh sát này vẫn chưa thực sự hiểu được [chân tướng] cuộc bức hại, nhưng họ chắc chắn có thể cảm nhận được niềm hy vọng của một học viên Đại Pháp muốn giúp họ. Cuộc gặp gỡ của chúng tôi sẽ mang đến cho họ có thêm nhiều cơ hội để biết về Đại Pháp trong tương lai.

Trên đây chỉ là đôi chút thể ngộ cá nhân của tôi. Nếu có bất cứ điều gì không phù hợp, xin các bạn đồng tu hãy từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/9/353527.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/12/166031.html

Đăng ngày 4-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share