Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở New York, Mỹ
[MINH HUỆ 10-9-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và làm điều dưỡng viên tại gia ở New York.
Xóa bỏ những hiểu lầm về Đại Pháp
Một đồng tu, cũng là một điều dưỡng viên tại gia, được giao một công việc chăm sóc 24/24 và cô cần sự giúp đỡ của tôi.
Chúng tôi làm việc cùng nhau để chăm sóc một phụ nữ lớn tuổi đến từ Đài Loan. Cả gia đình bà ấy đều là người theo đạo Kitô giáo. Bệnh nhân cao tuổi bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Bà có ba người con trai, nhưng không ai trong số họ sống cùng bà. Họ được cho biết rằng mẹ họ chỉ còn sống được ít ngày nữa, nên họ đã quyết định ngừng điều trị và đưa bà về nhà.
Bệnh nhân của chúng tôi dành hầu hết thời gian là ngủ. Mỗi ngày một lần, bà uống ít sữa và mở mắt ra một lúc, nhưng bà không bao giờ nói gì. Trong ngày đầu tiên ở cùng bà, tôi đã đọc hai bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, cho bà nghe.
Bất cứ khi nào ở bên bà, tôi bảo bà ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Vào ban đêm, tôi đeo tai nghe cho bà để bà có thể nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.
Văn phòng [cung cấp dịch vụ] chăm sóc tại nhà yêu cầu bệnh nhân phải được vệ sinh sau mỗi hai giờ đồng hồ nhằm làm dịu vết loét. Tôi cho rằng như vậy là không đủ, vì vậy tôi đã vệ sinh cho bà sau mỗi giờ đồng hồ để vết loét có thể lành lại. Tôi đã tháo băng quấn ở những vết loét để cho thoáng khí.
Nhờ sự quan tâm chăm sóc của chúng tôi, tình trạng của bà đã được cải thiện. Những vết loét do nằm liệt giường của bà đã lành và bà tự nguyện uống thêm sữa. Bà trông cũng thoải mái hơn và cảm ơn tôi mỗi khi tôi thay băng cho bà.
Tôi luôn nhắc bà ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và nói với bà sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại ở Trung Quốc.
Các con trai của bà rất vui khi thấy mẹ mình được chăm sóc tốt và thường xuyên cảm ơn chúng tôi. Họ muốn mời chúng tôi ra ngoài ăn tối.
Người phụ nữ lớn tuổi đã qua đời 20 ngày sau đó. Con trai út của bà gọi cho chúng tôi và nhất định mời chúng tôi và gia đình chúng tôi ăn tối.
Ngày chúng tôi đi ăn tối, người học viên kia có chuyện cần giải quyết và không thể đến được. Vì vậy, tôi đã đi cùng chồng và con trai. Chúng tôi đã mang ba cuốn lịch Thần Vận xinh xắn để tặng họ. Trong bữa tối, các con trai của bà một lần nữa lại cảm ơn chúng tôi vì đã chăm sóc tốt cho mẹ họ.
Tôi đã nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi học làm người tốt và luôn nghĩ cho người khác trước.”
Cậu con trai cả đã rất ngạc nhiên. Rõ ràng là anh đã có một số hiểu lầm về Đại Pháp.
Tôi bắt đầu nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Mọi người đều lắng nghe. Tôi đã nói với họ rằng, sau khi chồng tôi và tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, sức khoẻ và cách hành xử của chúng tôi đã thay đổi vì chúng tôi tuân theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” của Đại Pháp.
Tôi đã nói về cuộc đàn áp tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và vụ tự thiêu. Tôi đã nói với họ lý do tại sao chúng tôi rời Trung Quốc – vì ĐCSTQ mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang sống để thu lợi nhuận.
Tôi đã cẩn thận không xúc phạm đến đức tin của họ khi nói chuyện. Cậu con trai cả đáp lại: “Tôi rất vui khi biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.”
Cậu con trai út tiếp lời: “Cô đã cho tôi thấy rằng kỹ năng không phải là điều quan trọng nhất, đúng hơn là tình yêu thương là tất cả những gì chúng ta cần.” Anh nói thêm: “Tôi đã gọi cho văn phòng [cung cấp dịch vụ] chăm sóc tại nhà sau khi mẹ tôi qua đời. Tôi cảm ơn họ vì đã gửi cho chúng tôi những điều dưỡng viên tuyệt vời và bảo họ có thể coi cô là một hình mẫu.”
Con trai tôi bắt đầu xem các đoạn quảng cáo của Shen Yun trên iPad của mình và nói: “Con sẽ xem Thần Vận mỗi năm. Các buổi biểu diễn rất tuyệt vời.”
Tất cả họ đều nói rằng họ sẽ ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp.
Các con của bệnh nhân biết sự thật về Đại Pháp
Một công ty khác tìm cho tôi một công việc chăm sóc bán thời gian. Bệnh nhân sống cùng con gái và con trai. Tôi đã đưa cho họ Thời báo Đại Kỷ Nguyên để đọc. Cậu con trai không quan tâm và không chấp nhận bất cứ điều gì tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp và ĐCSTQ.
Tôi hoàn thành công việc của mình và cảm thấy thất vọng vì đã không thể nói rõ cho họ về Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, tôi được yêu cầu làm thêm một ngày cho bệnh nhân đó.
Khi tôi đến, hai người đã mời tôi đến bàn ăn tối, họ đã chuẩn bị một số món ăn. Họ nói: “Hôm nay không có việc gì. Cô hãy ngồi xuống và ăn cùng chúng tôi.” Họ rót cho tôi một ly rượu gạo tự làm. Tôi cảm ơn và lịch sự từ chối, giải thích rằng tôi không uống rượu.
Tôi rất quý trọng cơ hội này và bắt đầu nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi đã nói với họ lý do tại sao tôi bắt đầu tập luyện Đại Pháp và tôi trở nên khỏe mạnh như thế nào. Tôi giải thích cách mà Đại Pháp đã dạy tôi tự tu dưỡng bản thân qua việc chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã nói về cuộc bức hại tàn bạo ở Trung Quốc và tại sao việc mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ lại quan trọng.
Họ lắng nghe chăm chú và cuối cùng người con trai đồng ý thoái Đảng. Anh ấy không còn suy nghĩ tiêu cực về Đại Pháp nữa.
Bà mẹ và con gái chưa bao giờ gia nhập ĐCSTQ. Tôi khuyên họ ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Giúp một giáo sư học Pháp Luân Đại Pháp
Bệnh nhân tiếp theo của tôi là một giáo sư cao tuổi. Ông và vợ ông đều là những người trí thức. Tôi đã mang cho họ các số báo Đại Kỷ Nguyên mỗi ngày.
Tôi đã nói với họ về lợi ích sức khoẻ của Đại Pháp và việc nâng cao các tiêu chuẩn đạo đức của một người, nhưng người vợ không quan tâm.
Vài ngày sau, tôi nói: “Sau khi luyện các bài công Pháp, bệnh tật của tôi đã khỏi hết. Tôi có thể hướng dẫn giáo sư không? Nó có thể giúp ông ấy phục hồi.” Người vợ đồng ý, nhưng cảnh báo tôi không nói với bất cứ ai những gì tôi đang làm.
Tôi đã dành vài ngày tiếp theo để hướng dẫn vị giáo sư các bài công pháp và còn giúp ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi mang cho ông một cuốn Đại Viên Mãn Pháp để ông có thể hiểu tại sao cần phải luyện công.
Vị giáo sư học rất nhanh và chú tâm đến cả những chi tiết. Nhưng ông vẫn nhấn mạnh rằng ông là một người vô thần.
Tôi nói: “Nhưng giáo sư, ông tin mình đã được tiến hóa từ khỉ hay tin mình được Chúa tạo ra và đến từ thiên đường hơn?” Ông vẫn giữ im lặng, vì vậy tôi đã nói với ông nhiều hơn về Đại Pháp và cuộc bức hại mà chồng tôi và tôi đã trải qua. Ông đáp: “Cô đã phải chịu đựng rất nhiều. Tôi vui vì cô đã rời khỏi Trung Quốc. Những người bức hại sẽ bị quả báo.”
Tôi nghĩ về cách giúp ông đọc Pháp.
Ngày hôm sau, vợ ông đề nghị tôi giúp ông đọc to, để ông có thể luyện tập nói.
Tôi nói: “Được, tôi có một cuốn sách tuyệt vời mà chắc ông sẽ thích.” Tôi lấy ra cuốn Chuyển Pháp Luân và bắt đầu đọc cùng giáo sư. Chúng tôi đã thường xuyên học sách Chuyển Pháp Luân.
Người vợ thường nói với tôi: “Cô đã mang lại cho chúng tôi may mắn. Tôi sẽ nhớ cô khi giáo sư khỏi bệnh. Nếu cần người chăm sóc nữa, tôi sẽ nhờ cô!”
Mỗi công việc là một cơ hội để tiếp cận mọi người
Qua học Pháp, tôi đã ngộ ra rằng mọi công việc mà tôi được giao là cơ hội để tôi tiếp cận những người có nhân duyên với mình. Họ đang chờ tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp.
Hành xử của tôi phản ánh cảnh giới, và quyết định việc mọi người có thể thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp hay không.
Tôi biết mình vẫn còn rất xa so với các tiêu chuẩn của Pháp. Tôi sẽ chăm chỉ học Pháp, tu dưỡng bản thân theo các Pháp lý và tiêu chuẩn của Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/10/353563.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/9/165988.html
Đăng ngày 10-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.