Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-06-2017 ] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997 khi tôi được 10 tuổi. Sau khi chính phủ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã dừng tu luyện trong vài năm. Tôi đã quay lại tu luyện vào năm 2015.
Nghiệp bệnh
Khoảng một năm sau khi quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thấy một nốt đỏ và bỏng rộp trên vai phải. Tôi không để ý lắm đến nó; tuy nhiên, tôi cảm thấy thân thể không thoải mái khi đi làm về vào ngày hôm sau. Tôi quyết định nghỉ ngơi và nhờ mẹ tôi cũng là một học viên Đại Pháp phát chính niệm cho tôi mà không giải thích với mẹ tại sao.
Suốt đêm hôm đó tôi không tài nào ngủ được và cảm thấy toàn thân bỏng rát. Vết rộp đỏ lan rộng ra và đến sáng hôm sau nó đã rất to. Rốt cuộc tôi lại có triệu chứng của bệnh zona.
Tôi lo sợ và cuối cùng cũng nói với mẹ về việc này. Mẹ tôi rất sốc và nhờ các học viên khác phát chính niệm cho tôi. Tôi đau đớn tột cùng. Mẹ tôi liên tục đọc Pháp và phát chính niệm cho tôi.
Cha tôi, vốn không phải là học viên, thì rất lo lắng và yêu cầu tôi đi khám bác sĩ. Tôi nhận ra đây là một khảo nghiệm và tôi bất động tâm. Khi tôi từ chối chăm sóc y tế, ông mất bình tĩnh và đã nói những lời phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp. Ông còn mạt sát mẹ tôi và thậm chí còn đe dọa giết chết mẹ, nhưng mẹ tôi cũng không lay động.
“Con sẽ ổn thôi.” tôi nói với cha tôi. “Và qua sự việc lần này, cha sẽ chứng kiến huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng cha đừng phỉ báng Sư phụ và Đại Pháp nữa.” Khi ấy, ông đã yên lặng và lấy lại bình tĩnh.
Đêm hôm đó tôi đã rất khó khăn khi chịu đựng cơn đau. Tôi không thể rên la vì tôi e rằng cha tôi có thể đánh tôi và gây rắc rối. Mẹ tôi vẫn phát chính niệm cho tôi. Mẹ lo sợ khi để tôi một mình vì e rằng tôi có thể có hành động không lý trí. Tuy nhiên, tôi tự nhắc mình rằng là một học viên, tôi có thể chịu đựng bất kể điều gì.
“Chúng ta nên tín Sư tín Pháp – mẹ nói với tôi – Mọi việc rồi sẽ ổn. Con biết đấy, Sư phụ đã cứu vớt chúng ta từ địa ngục và đã gánh chịu cho chúng ta quá nhiều. Con nên tiếp tục làm những gì con đang làm, và con sẽ vượt qua khảo nghiệm này.”
Tôi tin chắc rằng Sư phụ luôn bên tôi, và tôi cầu xin Ngài cho tôi ngủ đến sáng hôm sau. Cơn đau biến mất nhanh chóng và tôi chìm vào giấc ngủ. Trong đêm, vết rộp đã thu nhỏ kích thước.
Bị can nhiễu từ người thân trong gia đình
Cha tôi gọi anh trai tôi tới, và cả gia đình cố gắng thuyết phục tôi đi khám bác sĩ. Thật là khó khăn khi phải chịu đựng can nhiễu này. Vậy là, đã có lúc tôi nghĩ rằng mình nên nhân nhượng cha một chút. Bởi vì niệm này mà các vết rộp đã xuất hiện lại vào đêm hôm đó. Tuy nhiên, sau ba ngày, tôi đã hồi phục hoàn toàn.
Sư phụ giảng:
“Tại sao lại gặp những vấn đề này? [Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành; chúng tôi đã giúp chư vị tiêu trừ vô số phần rồi. Chỉ còn lại một chút được phân chia tại giữa mỗi tầng, để đề cao tâm tính của chư vị, thiết lập một số ma nạn để ‘ma luyện’ tâm của chư vị và vứt bỏ các chủng chấp trước. Đây đều là [khó] nạn của bản thân chư vị; nhưng chúng tôi lợi dụng chúng để đề cao tâm tính của chư vị; đều có thể để chư vị vượt qua được. Chỉ cần chư vị đề cao tâm tính, thì có thể vượt qua; chỉ e bản thân chư vị không muốn vượt qua; muốn vượt qua thì vượt qua được.” (Chuyển Pháp Luân)
Vì chúng tôi tín Sư tín Pháp, chúng tôi có thể vượt qua bất cứ khảo nghiệm nào. Sư phụ an bài mọi thứ cho chúng tôi.
Qua sự việc này, cha tôi đã thay đổi thái độ với Pháp Luân Đại Pháp. Ông cũng không còn nói những lời khó nghe về Đại Pháp nữa. Khi chúng ta làm được việc chứng thực Pháp trong gia đình, hoàn cảnh sẽ biến đổi.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/30/350366.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/26/164791.html
Đăng ngày 13-8-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.